Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 112 - Chương 112 - Người Một Nhà, Đại Ca

Chương 112 - Người một nhà, đại ca
Chương 112 - Người một nhà, đại ca

Ta lặng lẽ ra đi.

Tựa như ta lặng lẽ đến.

Ta khẽ vung xẻng lên.

Không còn người nào sống.

“Bang!”

“Bành!”

“Đông!”

“Đoàng!”

Tần Hà di chuyển vòng quanh chiếu ngục Phủ ti trấn Bắc, vui vẻ quơ xẻng đến quên cả trời đất.

Hắn rất kinh ngạc khi thấy rằng, cùng là vỏ não người, nhưng âm thanh đập xuống lại không giống nhau.

Có giống như rèn sắt, có giống như rơi vào nước, có giống như bột nhão,... Cực kỳ thú vị.

Chẳng mấy chốc, Tần Hà đã giết thành chúa tể.

Thu được sáu bộ thi thể.

Tiếp tục đánh lại không có chỗ đặt, Tần Hà chỉ có thể rút trước.

Trên lưng hắn vác hai cái túi vải càng, mỗi vai vác một bộ, mỗi nách cũng kẹp lấy một bộ.

Sáu bộ, quá tải.

Nhảy vọt vài cái, Tần Hà đã đến tường thành, tránh binh sĩ tuần tra ban đêm, đi ra khỏi thành.

Phòng thiêu thi số bảy, dù cho đại vương bát đã chuẩn bị tâm lý từ trước, nhưng khi nó nhìn thấy Tần Hà bỏ xuống sáu bộ thi thể giống như đang bỏ sủi cảo thì vẫn khá là hoảng sợ.

Nó không biết Tần Hà đi làm cái gì, lại cứ như vậy mà mang về sáu bộ thi thể.

Mềm oặt, rõ ràng là vừa mới tắc thở.

Ngươi nói chuyện này có dọa người hay không a.

Dùng từ tâm ngoan thủ lạt còn không đủ để diễn tả hết.

Quá trình thanh lý thi thể rất thuận lợi, Tần Hà cũng không phải không biết nặng nhẹ, đập một xẻng vào người như là đập dưa hấu thì cũng tốn nội kình nha.

Không thấy máu.

Thân thể toàn vẹn, ngoại trừ một tên khuyết tật bẩm sinh, còn lại đều rất nhanh làm xong.

Ba bộ một lò, thêm than nhóm lửa, lại lấy ra đá lửa, lửa cháy bừng bừng.

Tần Hà không dừng lại lâu, phân phó đại vương bát khẩn trương đốt xác, lại lập tức tiến vào thành.

Vẫn là chỗ cũ, leo lên cao giương mắt quan sát một vòng, lại có cá cắn câu.

Còn là hai tên, đang ở cùng một chỗ lén lút thì thầm gì đó.

Tần Hà linh cơ khẽ động, khuôn mặt khẽ nhu động một hồi, biến thành dáng vẻ của tên tay sai đã bị thiêu chết kia, sau đó Tần Hà tiến đến.

“Đều ở đây à.”

Lúc đến gần, Tần Hà lên tiếng.

“Ai?”

Hai người nhanh như chớp quay đầu lại, làm ra tư thế tấn công và phòng thủ, tỏ vẻ đề phòng.

“Người một nhà, đại ca.”

Hai người kia liếc nhau một cái, một người trong đó hỏi: “Ngươi là ai?”

“Ta cũng là thủ hạ của Man Quỷ đại nhân, đến đây thăm dò tình huống.” Tần Hà lại nói.

Hai người kia nghe xong, thân thể rõ ràng thả lỏng ra, một người trong đó đánh giá Tần Hà vài lần, nói: “Trông ngươi cũng khá quen mắt, đến đây đi, tối nay có gì đó là lạ.”

Tần Hà đi đến đứng tụ cùng hai người.

Hai người một mập một gầy, ánh mắt nhìn chằm chằm vào chiếu ngục Phủ ti trấn Bắc, mặt mũi tràn đầy vẻ băn khoăn.

“Có bẫy, chắc chắn là có bẫy.” Tên gầy nói.

“Có bẫy hay không cũng không quan trọng, Phi Ngư Vệ chính là đầm rồng hang hổ.” Tên mập mạp lắc đầu, nói tiếp: “Chúng ta nhìn là được rồi, đừng có tới gần, tới gần chính là một con đường chết.”

“Ân, Phi Ngư Vệ cái đám khốn khiếp kia, bọn chúng không phải quỷ quyệt bình thường.”

“Quá trẻ con, ai lại làm như vậy chứ?”

“Đúng vậy.”

Hai người ta một lời ngươi một câu trò chuyện với nhau.

“Tại sao ngươi không nói gì?” Qua một lát, tên gầy hỏi Tần Hà.

Khóe miệng Tần Hà hơi hơi giương lên, ra vẻ thần bí: “Chẳng lẽ hai vị đại ca chưa nghe nói gì sao?”

“Nghe nói cái gì?” Quả nhiên, tên mập bị gợi lên lòng hiếu kỳ.

“Phi Ngư Vệ bắt được một con hồ ly mặt ngọc.” Tần Hà cười nói.

“Cái gì, hồ ly mặt ngọc?”

“Không phải chứ?!”

Hai người đồng thời thốt lên ngạc nhiên, đôi mắt đều toát ra sự tham lam, hai người chợt nhận ra bọn họ hơi lớn tiếng, lại vội vàng tự che miệng lại.

Hồ ly mặt ngọc, đó chính là loài hồ ly.

Sau khi tu thành thân người liền có thánh vật của đạo quỷ tu Thôn Tặc này, da người mặt ngọc.

Sau khi tà tế, da người mặt ngọc công phòng nhất thể, có thể xem như môi giới tu luyện, nghe nói là có thể dẫn động quỷ khí từ chỗ sâu của Cửu U quán thể, nhanh chóng tăng cao tu vi.

Là bảo vật nổi danh của đạo quỷ tu Thôn Tặc.

Với tư cách là quỷ tu Thôn Tặc, hai người đương nhiên là không thể không biết đến thứ này.

“Tiểu lão đệ, ngươi chắc chắn chứ?” Tên gầy vội vàng hỏi lại.

“Ta tận mắt nhìn thấy, đúng chính xác là một con hồ ly mặt ngọc, nó đang bị giam giữ trong chiếu ngục kìa.” Tần Hà nói chém đinh chặt sắt, mặt không đỏ tim không đập tay không run, bịa lên đặt xuống đến ngay cả chính hắn cũng đều tự bội phục.

Thông tin về hồ ly mặt ngọc, đương nhiên là có được từ rối bóng biểu diễn khi thiêu hủy tên tay sai kia của Man Quỷ.

Thế giới này có đủ mọi con đường tu hành khác nhau, con đường tu hành dựa vào việc lột da mặt này tuy gian ác, nhưng cũng là phương pháp tu luyện được truyền thừa từ rất lâu đời.

Lưu giữ nhan sắc tuổi thanh xuân chẳng qua cũng chỉ là một điểm đặc biệt của môn phái này mà thôi, không phải là tất cả.

Vốn dĩ những người này giống như là chuột trong cống rãnh, người căm quỷ ghét, căn bản là không có cơ hội để phát triển, nhưng hiện tại, bọn chúng dựa vào một cây đại thụ, ngay cả con mèo Phi Ngư Vệ kia cũng không dám tùy tiện đụng đến nó, nên mới có thể thuận gió đứng lên.

“Không phải là ngươi nói mê sảng chứ?”

Tên mập mạp nghi ngờ, lại nói tiếp: “Hồ ly mặt ngọc, đó chính là dòng dõi quý tộc của Hồ tộc, sao lại dễ dàng bị Phi Ngư Vệ bắt được? Phi Ngư Vệ dám bắt, ngày mai Hồ tộc phía bắc có thể lập tức giết đến tận cửa.”

“Đúng vậy, Hồ tộc đáng sợ như thế nào ngươi không phải không biết, đệ nhất Yêu tộc trong thiên hạ a, địa vị phải nói là siêu nhiên.” Tên gầy cũng bắt đầu nghi ngờ.

“Vậy ta cũng không biết, nhưng ta thật sự là đã nhìn thấy, có lẽ là một con hoang dại cũng không chừng.”

Tần Hà không chút hoảng loạn, bình tĩnh lấy Phi Ngư phục từ trong ngực áo ra, nói: “Ầy, lúc trời sẩm tối ta mới đi vào Phi Ngư Vệ, đây là trang phục ta trộm được.”

Hai người thấy vậy, trên khuôn mặt lộ ra vẻ khiếp sợ.

“Huynh đệ, ngươi đừng có nói dối.” Tên mập mạp vẫn không dám tin tưởng.

Lúc này, chỉ thấy Tần Hà cắn vỡ đầu ngón tay, hướng lòng bàn tay lên trời, trang nghiêm nói: “Ta lấy huyết môi Phách Quỷ lập lời thề, nếu như trong những lời ta nói hôm nay có nửa câu nói ngoa, thì ta sẽ bị nguyền rủa mỗi ngày ăn không ị giống như Tỳ Hưu, bị trướng bụng đến chết.”

Hai người kia lập tức há hốc mồm.

Tên gầy giật mình sợ hãi nói: “Huynh đệ, lời thề độc như vậy mà ngươi cũng dám nói ra?”

“Trâu bò a!”

Tên mập cũng giơ ngón tay cái lên.

“Như thế nào, giờ đã tin ta chưa, khắp thiên hạ này chỉ có ta dám phát lời thề này, đảm bảo rất uy tín, già trẻ không gạt.” Tần Hà vỗ ngực nói.

“Tin!”

“Không còn gì để nói.”

Hai người vội vàng gật đầu, chưa nói đến việc chỉ ăn không bị bị trướng bụng đến chết, cái then chốt nhất là lấy huyết môi phát lời thề, đó là cực kỳ linh nghiệm.

Đạo quỷ tu Phách quỷ, người cùng Phách quỷ Thôn Tặc tế luyện khế ước lẫn nhau, lấy máu làm môi giới, chỉ cần phát ra lời thề này, một khi phá lời thề, nói không chừng một ngày nào đó sẽ bị Phách quỷ Thôn Tặc cắn ngược lại.

Đây chính là khuôn vàng thước ngọc của tổ sư gia đạo quỷ tu Thôn Tặc này, không nên thử nghiệm.

“Cái da người mặt ngọc này, đáng tiếc a.” Sau khi hết khiếp sợ, tên mập mạp tỏ ra nuối tiếc nói.

“Đúng vậy, chiếu ngục này như là đầm rồng hang hổ, dù chúng ta biết cũng đâu có cách nào.” Tên gầy cũng lắc đầu.

Lúc này, chỉ thấy Tần Hà mỉm cười, lộ ra đuôi hồ ly, hắn cũng ra vẻ tiếc nuối: “Còn không phải sao, chưa nói đến công lớn nếu có thể bắt được con hồ ly mặt ngọc, chính là nếu như nói tình báo này cho Man Quỷ đại nhân thì cũng sẽ được ban thưởng cực lớn đấy, tiếc là, cho đến bây giờ cũng chỉ có Man Quỷ đại nhân chủ động tìm chúng ta, chúng ta không thể tìm được Man Quỷ đại nhân, quá lãng phí, quá lãng phí.”

Bình Luận (0)
Comment