Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 114 - Chương 114 - Không Có Gì Khác Ngoài Nhanh

Chương 114 - Không có gì khác ngoài nhanh
Chương 114 - Không có gì khác ngoài nhanh

“Ngươi là ai?” Ánh mắt nam tử mặt trắng lộ ra sát cơ, khí thế toàn thân lập tức biến đổi, quỷ khí cuồn cuộn bốc lên, thổi tà áo bay phấp phới.

“Các ngươi có thể đổi một câu hỏi khác không?”

Mặt Tần Hà hơi giật giật, hắn sắp hận chết câu hỏi này rồi.

Ai cũng đều hỏi câu này.

Tật xấu gì vậy?

Nam tử mặt trắng cũng không hiểu Tần Hà đang châm biếm, y cũng không mong đợi Tần Hà sẽ nói ra thân phận thật sự, y chẳng qua chỉ là thuận miệng hỏi một câu mà thôi.

Tần Hà vừa nói dứt câu, trong miệng y đã bắt đầu lẩm bẩm niệm chú.

Y phải toàn lực ứng phó, người tới ẩn vào trong bóng tối, có thể tránh được ánh mắt của y đến mấy lần, chỉ dựa vào điểm này đã biết người kia chắc chắn không phải hạng dễ nhằn.

Tần Hà đương nhiên là cũng chú ý đến động tác của nam tử mặt trắng.

Không do dự, hắn vung tay lên một cái chính là ba cây đinh trấn thi bay ra, lao thẳng vào mặt nam tử mặt trắng.

Quỷ khí xung quanh thân thể nam tử mặt trắng đột nhiên biến đổi, “oanh” một tiếng, vậy mà đã hiển hóa ra một thân quỷ.

Đây là một con ác quỷ cao gấp đôi người bình thường, toàn thân màu đen, giống như cả người được đúc từ sắt đen, đen thui thùi lùi, lộ ra cái lạnh lẽo của kim loại.

Đầu quỷ mọc răng nanh, hai mắt đỏ tươi như đẫm máu, trên đầu còn mọc ra hai sừng.

Từ trên cao nhìn xuống, rất có cảm giác áp bách về thị giác.

“Đinh! Đinh! Đinh!” Ba cây đinh trấn thi đánh trúng con quỷ đầu mọc răng nanh kia, nhưng chỉ thấy tia lửa lóe ra, vậy mà đinh trấn thi đã từ một thanh sắt dài biến thành một cục sắt nhỏ.

Rõ ràng là không thể đâm vào.

Mí mắt Tần Hà hơi giật giật, đây là Phách Quỷ đã thành hình a.

Không hổ là tiểu Boss, vừa ra tay là đã thấy rõ sự khác biệt.

Phách Quỷ của những tên tay sai kia chỉ có thể nhập vào khăn tay được làm từ minh tơ, còn Phách quỷ y nuôi dưỡng đã có thể trở thành một con quái vật khổng lồ.

Như vậy cần phải cho nó ăn bao nhiêu mặt người a?

Trong đầu Tần Hà lóe lên một suy nghĩ, Phách Quỷ này đã có thân thể thực, nếu như đốt nó thì có thể có phần thưởng hay không?

Nghĩ đến đây, hắn lại lấy ra ba cây đinh trấn thi vừa thô vừa lớn, “sưu” một tiếng, lại phóng về phía Phách Quỷ một lần nữa.

“Đinh đinh đinh”

Kết quả vẫn giống như lần trước, vẫn không thể đâm vào được.

Đây chính là cái đã được thuật mài khí gia trì, vừa thô lại vừa lớn, cũng không phải là cái vừa ngắn lại vừa nhỏ như ban nãy.

Lợi hại, đây cũng quá lợi hại đi!

Tần Hà không nhịn được mà giơ ngón tay cái với Phách Quỷ, không hổ là Phách Quỷ do “chủ thể” phách tế luyện mà thành, phòng ngự vật lý quả thực có thể xưng là biến thái.

“Các hạ, nếu như ngươi chỉ có chút bản lĩnh này, vậy thì hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi.”

Nam tử mặt trắng trông thấy Tần Hà thử hai lần liên tục mà vẫn chưa thể phá phòng ngự, khóe miệng lập tức nhếch lên, lộ ra nụ cười tự tin, lạnh lùng nói: “Đến lượt ta.”

Chỉ thấy y vươn ra một ngón tay rồi thét một tiếng ra lệnh: “Thôn Tặc lấy mạng!”

Phách Quỷ động, ầm ầm phóng thẳng về phía Tần Hà, trảo quỷ to lớn mang theo kình phong gào thét phủ xuống.

Tần Hà cũng động.

Bộ pháp chim sẻ, bóng người chợt lóe lên hai ba cái đã tránh ra ngoài phạm vi cự trảo bao phủ, hắn dồn hết sức vung xẻng lên, đập về phía quỷ trảo.

“Ầm ầm!”

Một âm thanh giống như là tiếng nổ vang lên, trên mặt đất bỗng xuất hiện một vết nứt lan ra với tốc độ cực nhanh, mãi đến hơn mười trượng mới ngừng lại.

“Rống!”

Phách Quỷ bị đau, đạp đạp đạp lui về phía sau, lúc này nhìn lại, quỷ trảo của nó rõ ràng là đã bị cắt đứt.

“Thế mà vẫn chưa thể giải quyết?”

Tần Hà càng kinh ngạc hơn, lắc lắc tay, một kích này đánh ra chấn đến cả cổ tay đều tê rần.

Điều này cũng giúp cho Tần Hà hiểu trực quan hơn về quỷ vật.

Quỷ vật chú ý đến tương sinh tương khắc, nếu như bị nó khắc chế, như vậy sẽ tương đương với bị nguy hiểm.

Đồng dạng, nếu như tương khắc mà nói, vậy thì sẽ làm ít công to.

Nghiêm chỉnh mà nói, đây là lần đầu tiên Tần Hà chân chính đối mặt với quỷ vật.

Phách quỷ lui về phía sau, kéo dài khoảng cách với Tần Hà, đồng thời, quỷ trảo vừa mới đứt gãy của nó cũng đang khôi phục lại với tốc độ cực kỳ nhanh chóng, mấy cái chớp mắt đã khôi phục như cũ.

“Hóa ra là một tên mãng phu.”

Tuy là sửng sốt, nhưng nụ cười trên mặt nam tử mặt trắng lại càng thêm tự tin, người tới quả thực có thể xưng là biến thái, vậy mà có thể lấy sức mạnh của thân thể đối kháng chính diện với Phách Quỷ.

Nhưng biến thái như vậy cũng không có chút ý nghĩa nào.

Dùng nhục thể để chống lại sức mạnh to lớn từ quỷ thuật thì tựa như là rèn sắt không dùng búa mà lại dùng nắm đấm vậy, quả thực là đầu óc có vấn đề.

Tần Hà càng là như vậy, nam tử mặt trắng lại càng tự tin, người có sức mạnh biến thái, thường thường đi kèm với một cái cực đoan, đó là phương diện thuật pháp chắc chắn tương đối kém.

“Da của ngươi ta rất vui lòng nhận lấy.”

Nam tử mặt trắng cười, nói: “Ta sẽ không chỉ lột lấy da mặt người, mỗi một tấc da trên toàn thân ngươi ta cũng sẽ không bỏ qua, ta tin nhất định là không khiến cho ta thất vọng, ha ha ha.”

Phách quỷ lại động, quỷ khí cuộn trào, quanh thân thể nó phảng phất như có một đàn ngàn vạn con quỷ lờ mờ xuất hiện, đang im lặng gào thét với Tần Hà.

Mấy trượng xung quanh trong nháy mắt giống như bị rơi vào trong quỷ vực.

Tần Hà thấy vậy, dứt khoát thu xẻng đen vào nách không gian.

Không cần thử thêm, chắc chắn là cái thứ này không có tác dụng gì với quỷ vật.

Rất nhanh Phách Quỷ đã vọt đến trước mặt Tần Hà, nó đột nhiên nhấc chân đạp xuống.

Tần Hà biến mất, bóng người lóe lên một cái đã xuất hiện ngay phía sau Phách Quỷ, tiếp đó cả thân thể bắt đầu run rẩy, miệng nhanh chóng niệm: “Ấn trấn linh, ấn trói linh, ấn nhược linh, ấn cương linh, ấn lật linh, ấn chú linh, ấn tê linh, ấn định linh... ấn Thái Sơn phụ thể, ấn càn khôn đảo ngược.”

Một hơi niệm hết ba mươi hai thức ấn pháp trong «Ba mươi sáu thức trấn linh», Tần Hà thở phào một hơi.

Kết thúc công việc!

Nếu như bốn thức cuối cùng của ba mươi sáu thức trấn linh không phải là trận pháp, cần đến tài liệu đặc thù mới có thể thi triển, Tần Hà đã ném luôn cả bốn thức đó ra.

Vô ảnh thủ: Khi ngài hết sức chuyên tâm, tay của ngài có thể đạt đến tốc độ không tưởng.

Nam nhân nhanh nhất thế giới, chỉ hỏi ngươi có sợ hay không.

Người khác thì không biết, nhưng nam tử mặt trắng chắc chắn là sợ.

Bởi vì lúc này y đã cảm nhận rõ ràng, Phách Quỷ đã bị nhược hóa, bị tê liệt, bị định thân, bị trói buộc, bị trấn áp, bị đảo lộn âm dương... Chính là đủ loại BUFF tiêu cực, chỉ có ngươi không nghĩ ra, không có cái ở đây không có.

Cứ ngang ngược vậy đấy, cứ không giảng đạo lý như vậy đấy.

“Ngươi.... Rốt cuộc thì ngươi là ai?”

Nam tử mặt trắng cực kỳ sợ hãi, y chưa từng gặp ai có tốc độ thi pháp nhanh như vậy.

Trước đây, khi đối địch, cũng có người đánh thuật pháp vào Phách Quỷ, nhưng đều là một cái, cùng lắm thì hai cái, có tác dụng, nhưng tác dụng lại không lớn, Phách Quỷ đều có thể tránh thoát một cách dễ dàng.

Mà hiện tại lại là mấy chục loại.

Tất cả đồng loạt áp xuống, lập tức giống như là Thái Sơn áp đỉnh, trong nháy mắt Phách Quỷ đã không thể nhúc nhích.

Mà Phách Quỷ là chỗ dựa lớn nhất của y.

Không còn Phách Quỷ, thực lực của y còn không đến một phần mười.

“Thôn Tặc phá pháp, thoát ra!”

Nam tử mặt trắng cắn nát đầu ngón tay, cấp tốc vẽ phù lên một chiếc khăn tay.

Y muốn cưỡng chế thúc dục Phách Quỷ động.

Nhưng bất kể y thúc giục như thế nào, Phách Quỷ cũng không hề nhúc nhích.

“Các hạ, nếu như ngươi chỉ có chút bản lĩnh này, vậy thì hôm nay chính là ngày giỗ của ngươi.” Tần Hà nhếch miệng nở nụ cười, lấy câu nói này ném lại cho hắn ta, bộp một cái đập lên mặt nam tử mặt trắng, cảm giác cực kỳ sảng khoái.

Khiến ngươi cuồng.

Gia chỉ là chơi đùa, chơi đùa mà thôi.

Chưa từng gặp, tò mò a.

Sắc mặt nam tử mặt trắng trắng bệch, nào còn dám dừng lại, quay người một cái lập tức phóng vào Trung Sơn Vương Phủ.

Hôm nay đá phải một tấm sắt lớn siêu cấp rồi.

Nhưng mà... Đã quá muộn.

“Sưu!”

Trong nháy mắt y đã bị ba cây đinh trấn thi bao phủ trong tia sáng xuyên thủng rồi ghim thẳng lên vách tường.

Nội kình ngoại phóng!

Đinh trấn thi mang theo ngoại kình, bất kể là sự sắc bén hay là thế công, cũng đều được tăng thêm gấp mấy lần.

Nam tử mặt trắng mất đi chỗ dựa, chỉ dựa vào nhục thân căn bản là không có khả năng chống đỡ được.

Hai cây đinh trấn thi đâm thẳng vào xương bả vai, cây còn lại đâm thẳng vào mi tâm, y mất mạng ngay tại chỗ.

Người vừa chết đi, chiếc khăn tay kia lập tức dấy lên minh hỏa màu lục, Phách Quỷ cũng theo đó từng chút từng chút hóa thành tro tàn, chỉ có một chút rơi xuống đất, gió đêm vừa thổi qua đã bị cuốn mất không còn gì nữa.

Tần Hà nghĩ thầm, quá đáng tiếc, hiển nhiên là con quỷ này còn chưa tu ra được quỷ thân, nó chỉ đơn giản là một loại quỷ thuật.

Đầu tường, cú đêm cũng gấp gáp vỗ cánh bay đi.

Tất cả sự biến đổi đều xảy ra quá nhanh, nó không kịp phản ứng lại.

Tần Hà phất tay lên, cũng ghim nó lên cây.

Lúc này lại nhìn một cái, hai tên ma cà bông kia ngược lại là đã chạy từ sớm.

Bình Luận (0)
Comment