Tần Hà lắc đầu.
Hai người này ngược lại là rất quyết đoán, biết nếu ở lại nơi này, dù cho Man Quỷ thắng thì cũng không có quả ngon để ăn, Tần Hà và Man Quỷ vừa động thủ, bọn họ đã chạy trốn ngay.
Tần Hà lấy túi vải vàng ra, cất thi thể Man Quỷ vào trong túi, rồi gỡ thi thể cú đêm xuống, cũng không truy đuổi hai người kia.
Bởi vì hắn phát hiện, lúc này trăng đã lên đến giữa trời, trong thiên địa âm khí đại thịnh, bóng những thứ vốn đang hoạt động bên ngoài ánh lửa đã càng trở nên sống động hơn.
Càng quan trọng hơn là, từ bên phía chiếu ngục vậy mà truyền đến tiếng đánh nhau.
Tần Hà vội vàng treo thi thể cú đêm lên bên hông rồi chạy về phía bên kia.
Đến gần xem xét, hóa ra là Phi Ngư Vệ đã phát hiện đám tay sai lột da đang thập thò xung quanh chiếu ngục, hiện đang tiêu diệt.
Hắn mới rời khỏi một thời gian ngắn, vậy mà đã có hai mươi mấy tên tay sai lột da tụ tập đến.
Phi Ngư Vệ cũng là tính trước làm sau, lặng trước nhiễu sau, đột nhiên tập kích đã vây lại bọn chúng.
Hai bên đánh nhau binh binh bang bang, phải nói là cực kỳ kịch liệt.
Tần Hà xem đều vui vẻ.
Phi Ngư Vệ giả chết không dám đắc tội cái vị trong Hoàng Cung kia, bây giờ thì hay rồi.
Không dám đắc tội cũng đã đắc tội rồi.
Tính toán xảo diệu rất thông minh, nhưng lại không ngờ rằng đồng tiền sẽ chạy.
Ha ha.
Không thể nghi ngờ, cục diện nghiêng về phía Phi Ngư Vệ, dù sao thì đám tay sai lột da ít người, liên tục bị bại lui, không qua bao lâu đã có ba bốn tên nằm xuống.
Mấy tên còn lại thấy vậy, chia nhau ra chạy trốn.
Nếu còn không chia nhau chạy nhanh, đợi thêm chút nữa thì ngay cả cơ hội chạy đi cũng không có.
Cũng không biết là ai hô lên một tiếng, hai mươi mấy người trong nháy mắt như đàn chim bay tản ra.
Có thể mạnh mẽ xông qua thì mạnh mẽ xông qua, không thể mạnh mẽ xông qua thì chỉ có thể bị lót đằng sau.
Thương vong tăng thêm, nhưng cũng không thể tránh khỏi làm cho Phi Ngư Vệ luống cuống tay chân tạo ra chỗ trống.
Có bốn tên tay sai phá vây thành công.
Tần Hà thấy thế, không tồi a, bốn tên này có thể thoát ra, thực lực đã được kiểm nghiệm từ sinh tử, so với hai tên ngốc chạy trốn ban nãy thì mạnh hơn không ít.
Xem tình hình thì có vẻ cũng thuộc hàng cốt cán trong đám tay sai lột da.
Tần Hà không chút do dự, lập tức đuổi theo, mấy cái lên xuống đã tới trước mặt của một người trong số đó.
Đợi đến lúc tên kia đi qua, “Bành!”
Một cái xẻng đập xuống, không có một chút dây dưa dài dòng nào.
Tên tay sai theo tiếng vang ngã xuống.
Tần Hà vung lên túi vải vàng, thu xong liền đi, lưu lại đám người Phi Ngư Vệ đang truy kích đầu đầy dấu hỏi chấm, bóng đen vừa lóe lên, như thế nào đã biến mất không thấy tăm hơi rồi?
Nếu có thể chạy nhanh như vậy, làm gì tới mức bị truy đuổi chứ.
Cứ như vậy, tiếp đó Tần Hà lại đánh gục thêm hai tên.
Đến lúc này hắn đã không còn túi vải vàng, cũng chỉ có thể mỗi tay kẹp lấy một tên, tiếp tục truy kích tên thứ tư.
“A di cả nhà ngươi Phật, yêu nhân lớn mật, còn không mau đưa tay chịu trói!”
Lúc này, chỉ nghe thấy một tiếng Phật hiệu dở dở ương ương vang lên, một tên hòa thượng xuất hiện, chặn đường tên thứ tư.
Tên tay sai kia quay đầu nhìn lại, đằng sau là Phi Ngư Vệ, đằng trước thì chỉ có một tên hòa thượng, liều mạng, không liều mạng thì cũng sẽ không còn cơ hội nữa.
Vung tay lên, một chiếc khăn tay hóa thành đầu quỷ mọc răng nanh lao nhanh về phía Phi Ngư Vệ ở đằng sau, một lưỡi dao màu đen gào thét phóng về phía đại hòa thượng.
“Huyền Quang Kim Chung, bảo hộ pháp thân ta, mani padme hum, Kim Chung Tráo!” Đại hòa thượng chắp hai tay lại, trong nháy mắt đã thêm cho mình một cái Kim Chung Tráo.
Tần Hà thấy vậy, không tồi, lần này đại hòa thượng đã học thông minh.
Kim Chung Tráo vẫn là cái Kim Chung Tráo lúc trước, kích thước vẫn y nguyên, có thay đổi là đại hòa thượng này, thế mà khép đít lại, kẹp chặt hai chân, đến cây kim có khi là còn không thể chen vào.
Ngã một lần khôn hơn một chút, lần trước chịu hai đao đâm mông kia không có phí công, có tiến bộ.
Kết quả có thể đoán được, tên tay sai kia có lợi hại thế nào cũng không thể tróc được đại hòa thượng, đây chính là kẻ có thể một người đại chiến với một nửa thiêu thi đường, bị bò đụng vẫn bình an vô sự.
Lưỡi dao của tên tay sai đâm lên Kim Chung Tráo của đại hòa thượng, nhưng không thể đi vào, trái lại thì nó lao đến như thế nào thì bị bắn ngược về như thế ấy, thế là tên tay sai đã tự mình đâm thẳng vào trái tim mình.
Đại hòa thượng lại bồi thêm một cái đá háng, người liền ngã xuống.
“A di đà....”
Đại hòa thượng niệm tụng Phật hiệu.
Nhưng mà hắn ta còn chưa tụng xong, “sưu” một tiếng, người đã biến mất, ngay chỗ hắn ta đang đứng bỗng có một người xuất hiện, tay trái kẹp lấy một bộ thi thể, tay phải cũng kẹp lấy một bộ thi thể.
Tần Hà chen chân vào hất lên một cái, thi thể trên đất lập tức bay lên trên bả vai.
Lại lóe lên một cái, người đã không thấy, đại hòa thượng lại xuất hiện.
Đám Phi Ngư Vệ đang lao vọt tới, người nào người nấy dụi dụi mắt, không tin vào những gì bọn họ nhìn thấy.
Ngay cả đại hòa thượng cũng bị hù kêu lên: “A di cả nhà ngươi Phật, di hình hoán ảnh, là di hình hoán ảnh a!”
....
Phòng thiêu thi số bảy.
“Bành! Bành! Bành!”
Năm tiếng động liên tiếp vang lên, lại có năm thi thể rơi từ lỗ thoát khói xuống.
Đại vương bát lại bị kinh hãi.
Giống như lần trước, thi thể mềm oặt, tất cả đều là vừa mới chết.
Có hai bộ cơ bắp còn đang run rẩy.
“Gia, những thi thể này là?” đại vương bát thực sự là không nhịn được.
“Người xấu.”
Tần Hà vẫn trả lời như lần trước, diễn tả vừa chính xác lại vừa không rõ ràng.
Hắn không đếm xỉa đến sự lo ngại của đại vương bát, tình huống bây giờ là.
Trên tay hắn đang có tất cả mười bộ thi thể, trừ ba bộ mà đại vương bát ra thì còn có tám bộ.
Một lò nhiều nhất đốt được ba bộ, tám bộ thi thể chính là cần ba lò.
Chắc chắn là không đủ thời gian.
Nhưng mà Tần Hà cũng đã có biện pháp, đây chính là dùng đến thuật tạo mộng sơ cấp mới có được.
Thuật tạo mộng sơ cấp: Học tập thuật này, ngài có thể tạo ra một đoạn mộng cảnh, để cho mộng cảnh thay vào thực tế, ghi chú: Thuật tạo mộng sơ cấp còn khuyết thiếu, không thể thi triển với người tu luyện và dị nhân.
Không chút do dự, Tần Hà lén đi qua chỗ của Lý Qua Tử.
Từ lỗ thoát khói thăm dò, thi thể Lý Qua Tử đốt đã than hóa, tương đối an toàn, hắn ta dời giường đến cạnh lò, đang tựa vào lò sưởi ấm.
Thời tiết lạnh giá, gia hỏa ngày không có lấy một cái áo bông chống rét.
Tần Hà im hơi lặng tiếng chui vào, chặt tay một cái đánh ngã hắn ta.
Thi triển thuật tạo mộng, tạo cho Lý Qua Tử một giấc mộng, trong mộng không có chuyện gì xảy ra, hắn ta không cẩn thận ngủ thiếp đi, thi thể tự thiêu cháy hết.
Sau khi hoàn thành thuật tạo mộng, Tần Hà đẩy Lý Qua Tử, sợ hắn ta tỉnh lại, kết quả phát hiện, cái thuật tạo mộng này xem như cũng khá lợi hại, nếu Tần Hà không kết thúc, Lý Qua Tử căn bản không thể tỉnh được.
Thấy thế, Tần Hà hoàn toàn yên lòng.
Sau đó thì đơn giản, mượn lò dùng một chút, bổ sung thêm hai bộ thi thể vào lò.
Cứ như vậy, Tần Hà lại “mượn” thêm lò của Lão Lương Đầu, Lưu Tam Cân cùng với Cố Tứ Hải.
Tám bộ thi thể còn tồn lại toàn bộ đã vào lò, không một bộ nào bị bỏ sót.