Một bữa cơm, Tần Hà ăn từ buổi trưa đến khi trời tối. Mãi cho đến khi ánh trăng xuất hiện, Tần Hà mới xoa xoa bụng, mang bảy tám phần men say, xách theo một hộp đồ ăn, hài lòng rời khỏi Trung Sơn Vương Phủ.
Không rõ là hắn đã ăn hết bao nhiêu, dù sao Từ Thiên Ân là khóc lóc quay về.
Ôm bụng hát ngâm nga, Tần Hà ung dung nhàn nhã bước trở về. Cuộc sống thần tiên có lẽ cũng chỉ như vậy, quan trọng hơn là, người một khi đi thuận thì chuyện tốt sẽ nối theo nhau mà đến.
Còn không phải sao, Tần Hà vừa mới vượt qua hai con đường.
Ở phía đối diện bỗng có một cái đèn lồng xuất hiện, tiếng gõ mõ trúc vang lên.
“Ô! Canh một đến, hàn triều tới, đốt than sưởi ấm, cửa sổ nhớ để một khe hở!”
Lão bang tử lại bắt đầu canh tuần bên đường.
Tần Hà thấy vậy, lấy cái xẻng sắt màu đen ra vác lên vai, khuôn mặt kêu vang đôm đốp một hồi liền biến thành một nam tử trẻ tuổi có khuôn mặt trắng bệch, đôi mày hung tợn.
Lão bang tử giơ cao đèn lồng lên soi thử, ngay sau đó liền hít sâu một hơi.
“Cứu mạng a!!”
Sau một lát, Tần Hà lại gói được thêm hai bộ thi biến.
Một ngày hạnh phúc và viên mãn biết bao nhiêu.
Trở lại lò hỏa táng, Tần Hà thanh lý thi thể rồi bỏ vào trong lò, đại vương bát thì ở một bên ăn bữa tối.
Cả hộp đồ ăn chứa đầy các món ngon.
Heo sữa quay, thịt viên kho tàu, cá bông lau tách xương, trân châu viên, canh gà rừng hầm, chân giò kho, chân giò hấp, thịt dê nướng cắt miếng, mười món mặn hầm, lại thêm một món xào chay cùng với một bầu rượu ngon.
Tất cả đều là món ngon cung đình, các loại hương liệu đều được bỏ vừa đúng.
Không tanh không nồng, so với các tửu lâu lớn trong kinh thành thì ăn ngon hơn rất nhiều.
Đôi mắt đại vương bát tràn đầy hạnh phúc, ăn đến cả miệng bóng nhẫy.
Cuối cùng nó còn xin Tần Hà thêm một chút bột ớt, những món ăn cung đình này, vị nào cũng có, chỉ thiếu mỗi vị cay.
....
Mấy ngày tiếp đó Tần Hà lại đi săn một chút, làm thêm vài nhiệm vụ công đức, thời gian cứ thế trôi qua.
Tin tức Bạch Liên giáo nổi loạn ở đất Lỗ gián đoạn truyền về kinh thành.
Vào ngày đông chí, Bạch Liên giáo dùng thuốc nổ nổ tung cổng thành Thanh Châu, công chiếm Thanh Châu.
Cùng ngày, Tổng đốc dẹp loạn mới nhậm chức Tôn Nguyên Hóa, đã lĩnh tham tướng Kinh Doanh Bành Hữu Mô, dẫn 2 vạn binh xuôi theo Vận Hà xuống phía nam, đến phủ Tế Nam, Tổng đốc giám sát việc dẹp loạn.
Tổng binh Trương Khả Đại lãnh binh phủ Đăng Lai hợp với bại binh của Khổng Vũ Đức được hơn tám ngàn người, loạn chiến với đại quân Bạch Liên giáo, trước thắng sau bại, song phương giằng co dưới thành Đăng Châu.
Tổng binh Từ Châu Dương Ngự Phàn dẫn 5 vạn binh khẩn cấp đi lên phía bắc, tiến vào chiếm giữ Duyện Châu, đánh lui đại quân Bạch liên đến tấn công.
Phó tướng Đông Xương Vương Lục dẫn 3 vạn binh từ phía đông tiến vào đất Lỗ, loạn chiến với đại quân Bạch Liên, song phương ngươi tới ta đi, đều có thắng bại.
Sau khi triều đình phản ứng lại, hợp binh tứ phía tiến vào dẹp loạn, cục diện vừa ổn định, nhưng cần một trận đại thắng để ấn định chiến thắng.
Mặc dù đại quân Bạch Liên đã bị ngăn cản, nhưng lại được rất nhiều người ủng hộ, đã thất bại hai trận liên tiếp nhưng không hề yếu thế chút nào, hiệp khách, dị nhân giang dương đại đạo, môn phái giang hồ khắp tứ phương đều tham dự vào, còn có tin đồn, chủ tướng Từ Hồng Quang còn mời cả yêu ma quỷ quái trong thiên hạ tới trợ chiến, người càng tụ lại càng nhiều, danh xưng ba mươi vạn đại quân.
Hoàng đế hạ liên tiếp mười tám đạo chỉ dụ, lệnh binh mã tứ phương gấp rút tiếp viện đất Lỗ.
Trong thập đại thần bộ của Phi Ngư Vệ thì có tám tên đã rời kinh, phóng tới đất Lỗ.
Trấn quốc tướng quân mới được phong – Tào Văn Chiếu, khẩn cấp lĩnh ba ngàn tinh kỵ binh xuôi nam, phối hợp dẹp loạn.
Một hồi đại chiến đang nổi lên.
Thần bộ Phi Ngư Vệ có hành động, đương nhiên thiêu thi đường cũng sẽ có hành động.
Mà thiêu thi đường vừa có hành động, khó tránh khỏi việc phải rút người từ các lò hỏa táng.
Lần hành động này khá lớn.
Thủ tịch thiêu thi đường Đồ Bách Thú tự mình dẫn đội, điều tổng cộng hơn trăm người từ thiêu thi đường cùng các lò hỏa táng gấp rút tiếp viện phía nam.
Lò hỏa táng thành đông đương nhiên cũng ở trong danh sách, bị điểu tất cả là 10 tên thợ thiêu thi cùng hai tên quan sai trực ban đi theo đội xuôi nam.
Bốn tên quan sai trực ban rút thăm, dù rút như thế nào thì Từ Trường Thọ cũng không thể tránh thoát, người còn lại chính là Lý Thiết.
Còn về Tần Hà, lần này Lăng Trung Hải cực kỳ thông minh, y đã chạy đến cửa hỏi trước một câu “Tần ca có đi hay không”, tránh cho sau đó bị gặp tai họa.
Tần Hà tự nhiên là ra vẻ thâm trầm: “Thiên hạ này rộng lớn như vậy, ta muốn đi xem thử.”