Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 212 - Chương 212 - Đại Vương Ngài Bị Trúng Tên

Chương 212 - Đại Vương ngài bị trúng tên
Chương 212 - Đại Vương ngài bị trúng tên

Dưới nước.

Hắc Long Vương nhìn khu vực ánh lửa bùng lên ở cách đó không xa, mặt lươn hơi hơi âm trầm.

Danh tiếng xấu không hề đem lại lợi ích, trái lại đem đến hậu quả là ai giao thiệp với nó đều mang theo lòng phòng bị nặng.

Dưới tình huống khẩn cấp như vậy, thế mà Đồ Bách Thú vẫn mang lên thuyền không ít phích lịch pháo.

Thứ này ở dưới nước có uy lực cực lớn, trúng một pháo ở khoảng cách gần, không đến nỗi là trực tiếp bị nổ chết, nhưng khả năng lớn sẽ bị nổ cho trọng thương.

Hơn nữa cái thứ quỷ quái này có kíp nổ dài ngắn không đồng nhất, không rõ khi nào nó sẽ nổ, bên trong nó còn được bỏ thêm rất nhiều chông sắt có móc ngược, một khi bị chông sắt bắn trúng thì rất khó rút ra, thậm chí có vài chông còn bôi lên độc, cực kỳ không biết xấu hổ.

Mấy thùng phích lịch pháo trôi nổi trong nước, ai nhìn cũng phải e sợ.

Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.

“Không ngờ rằng Đồ lão cẩu khó bắt chẹt như vậy, một lời không hợp liền trở mặt.” Cá chép đỏ tinh trong lòng có chút sợ hãi, vừa rồi suýt nữa nó đã bị chông sắt đâm trúng.

“Đại Vương, chúng ta nên làm gì đây?” Lúc này, cua tinh lên tiếng hỏi.

“Đợi đi! Vận Hà là địa bàn của chúng ta, không có chúng ta mở đường, những con thú hai chân này cũng đừng nghĩ có thể thông qua Vận Hà đi đến phía nam, ngoài phích lịch pháo, Đồ lão cẩu cũng không còn thứ gì có thể uy hiếp được chúng ta.” Hắc Long Vương hừ lạnh.

Vừa dứt lời.

Đột nhiên một tiếng “phốc” vang lên, Hắc Long Vương chỉ cảm thấy đầu hơi trầm xuống, giống như là bị thứ gì đó đâm vào.

Hắc Long Vương ngơ ngác nhìn xung quanh.

Nó không có tay, không biết chuyện gì xảy ra, cũng không thể sờ xem, chỉ cảm thấy sau đầu hơi đau nhói.

Đang muốn mở miệng hỏi, đã thấy ba tên thủ hạ nhìn mình, trên mặt yêu đều tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng được.

Cá chép đỏ tinh sợ hãi đến nói lắp bắp: “Đại đại đại... Vương, ngươi ngươi ngươi... Đầu ngươi trúng một mũi tên.”

“Trúng tên?” Mặt lươn của Hắc Long Vương đầy vẻ khó hiểu.

“Không sai, là mũi tên!”

“Là mũi tên!”

Cá chạch tinh cùng cua tinh cùng nhau hoảng sợ hô to.

Hắc Long Vương lập tức liền thấy không thể hiểu được, không rõ là mũi tên gì mà có thể xuyên qua tầng nước sâu như vậy, lại còn có thể đâm mình bị thương?

Cái đuôi nó cuốn lên, lập tức cuốn cá chép tinh đến trước mặt, qua hình ảnh phản chiếu từ trong ánh mắt sợ hãi của cá chép tinh, Hắc Long Vương thấy rõ được cái mũi tên kia.

Một mũi tên mang lông vũ, không phải nỏ lớn cũng không phải mũi tên từ xe bắn nỏ, chỉ là một mũi tên bình thường nhất do cung tên bắn ra, dài chừng ba thước, cắm ở trên đầu to lớn của mình, đong đưa trái phải theo dòng nước, giống như là một cái ký hiệu.

“Đại Vương, làm sao bây giờ?” Cá chép đỏ tinh hỏi.

“Đừng hoảng hốt, đây chỉ là ngoài ý muốn mà thôi, nhổ nó đi là được.” Hắc Long Vương trấn định nói, mặc dù ba tên thủ hạ này cũng đã thành tinh, nhưng linh trí lại không cao, gặp chuyện thường hoảng loạn.

Tầng nước sâu như vậy, cung tiễn không có khả năng bắn đến tận đây, chắc hẳn là do phích lịch pháo nổ khiến mũi vừa vặn đâm trúng mình, ngoài ý muốn, ngoài ý muốn thôi.

“Vậy Đại Vương ngài nhịn một chút.” Cua tinh nói.

Trong bốn con thủy yêu cũng chỉ có nó có kìm, đương nhiên việc rút tên ra thì ngoài nó ra không còn ai có thể làm được.

Hắc Long Vương âm thầm nén nhịn.

Cua tinh cẩn thận cắt mở da thịt ra, cho đến khi cắt đến móc mũi tên, mới kẹp lấy mũi tên kéo mạnh ra.

Hắc Long Vương nhìn mũi tên mang móc ngược kia, mặt lươn càng thêm tức giận.

Vết thương tuy nhỏ, nhưng lại tổn thương mặt mũi.

Cái thứ mang móc ngược này, quá âm hiểm, một vết thương nhỏ như ngón út lại bị buộc phải mở rộng ra thành kích thước như một đồng xu.

“Phốc!”

Đúng lúc này, Hắc Long Vương lại cảm giác thấy đầu hơi hơi đau nhói.

Ngay bên cạnh vết thương vừa rồi, chỉ lệch đi một chút.

Hắc Long Vương lập tức đơ cả người, dự cảm không hay lóe lên trong đầu.

Còn chưa kịp hỏi, đã thấy ba tên thủ hạ lại há to miệng, trợn tròn mắt mình về phía đầu mình.

“Đại Đại Đại Vương... Vương, đầu ngài lại... lại trúng một mũi tên.” Cá chép đỏ tinh lại lần nữa sợ hãi lắp bắp nói.

“Đúng vậy, lại trúng một mũi tên!”

“Trúng tên!”

Cua tinh cùng cá chạch tinh cũng gật đầu một cách vô tình.

Hắc Long Vương nổi giận, cả khuôn mặt lươn đều trở nên vặn vẹo.

Đang muốn hạ lệnh rút tên ra.

“Phốc!”

Đầu lại hơi hơi nhói đau.

Vẻ tức giận trên mặt Hắc Long Vương lại lần nữa cứng lại.

Cá chép tinh đã bị dọa đến lập tức tránh xa nó, hô lớn: “Đại Đại Đại Vương.... Vương, đầu ngài lại trúng hai mũi tên.”

“Đúng vậy!”

“Hai mũi tên!”

Cua tinh cùng cá chạch tinh lại gật đầu, cua tinh còn giơ cái kìm lớn của mình lên, ken két ra dấu “hai”.

Giống như một tên ngốc.

Hắc Long Vương vội vàng rời khỏi vị trí vừa đứng, lặn xuống chỗ nước sâu hơn, dù nó có là tên ngốc thì lúc này cũng đã phản ứng lại.

Trên thuyền có cao thủ!

Nói không chừng chính là cao thủ ngoại kình.

Nước sâu như vậy, chỉ có cường giả ngoại kình mới có thể bắn tên sâu đến vậy, còn có thể khiến mình bị thương.

Dù thế nào thì mình cũng có một trăm sáu mươi năm đạo hạnh, da thịt có tính phòng ngự khá mạnh, người bình thường có dùng đao kiếm cũng khó chém bình bị thương được.

Mạnh như vậy đã khá dọa người.

Mấu chốt nhất chính là chính xác, tất cả đều bắn thẳng vào đầu, rõ ràng là đã xác định được vị trí của mình.

Bốn con thủy thú lặn xuống tận đáy sông mới dừng lại.

“Đại Vương, ngài không sao chứ?” Cá chạch tinh quan tâm hỏi, nó là tùy tùng đi theo Hắc Long Vương lâu nhất, có giao tình ở chung một cái động bùn.

“Trông thấy mũi tên từ đâu tới không?” Hắc Long Vương tức đến thở phì phò, chỉ chịu đánh mà không phản kháng không phải tính cách của nó, có thù tất báo mới là phong cách của nó.

Chỉ cần xác định được mũi tên từ chiếc thuyền nào bắn ra, dù có trốn dưới đáy sông, nó cũng có mười cách để lật thuyền.

“Từ hướng kia tới, tốc độ rất nhanh.” Cua tinh chỉ về một hướng.

“Mau giúp ta gỡ mũi tên ra.” Hắc Long Vương trầm giọng nói.

Cua tinh ứng lời, làm như vừa nãy nhổ hai mũi tên ra.

Khỏi phải nói vẻ mặt Hắc Long Vương khó coi ra sao, giống như là một ngọn núi lửa vậy, nó không nói hai lời liền quay người về hướng kia.

Nó không tin tầng nước sâu như vậy, lại cộng thêm nó đã thay đổi vị trí mà đối phương còn có thể xác định chính xác vị trí của nó. Nếu như không thể, vậy thì đây chính là thời điểm nó phản kích.

Nhưng ý nghĩ này vừa mới xuất hiện, “sưu sưu sưu”

Liên tiếp mũi tên đã cấp tốc phóng về phía Hắc Long Vương.

Tốc độ nhanh đến không thể tưởng tượng nổi.

Trong nháy mắt những mũi tên đã từ vị trí cao nhất có thể nhìn thấy phóng đến trước mắt nó.

Hắc Long Vương kinh hãi, vội vàng thuấn di tại chỗ.

Thủy độn!

Đây là một trong những thần thông của thủy tộc.

Chỉ có cực ít thủy tộc có thể thức tỉnh, kẻ thức tỉnh được thần thông này đều có tư cách xưng vương ở thế giới dưới nước.

Chỉ chút nữa là mũi tên đã sượt qua người.

Nhưng đúng lúc này, một cảnh tượng quỷ dị lại xuất hiện, những mũi tên kia lại lóe lên bạch quang, rồi đột nhiên vặn vẹo, ngay sau đó đã chuyển hướng, lần nữa phóng thẳng đến ngay trán Hắc Long Vương.

“Phốc phốc phốc phốc”

Lúc này nó đã không kịp chạy trốn nữa.

Hắc Long Vương chỉ cảm thấy đầu mình giống như được cá chình điện vương thăm hỏi, cả đầu đều bắt đầu đau đớn.

Ba tên thủ hạ há hốc miệng nhìn đầu nó, cả khuôn mặt chỉ còn lại sự hoảng sợ.

Cá chép đỏ tinh lại báo tang theo thường lệ: “Đại Đại Đại Vương... Vương, đầu ngài lại bị trúng tên rồi!!”

Bình Luận (0)
Comment