Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 217 - Chương 217 - Lươn Không Phải Lươn, Vương Không Phải Vương

Chương 217 - Lươn không phải lươn, Vương không phải Vương
Chương 217 - Lươn không phải lươn, Vương không phải Vương

Ăn hết thịt trong canh lại bỏ thêm thịt vào, nước canh càng hầm càng ngon, vị càng hầm càng đậm.

Đợi đến khi ăn hết tất cả nguyên liệu nấu ăn, một người hai gia súc đều đỡ lấy cái cái bụng tròn vo.

Lúc này, kịch chiếu bóng cũng tới.

Tần Hà thấy được cuộc đời Hắc Long Vương, cũng coi như là có hiểu biết trực quan về thế giới dưới nước.

Đó đúng là một thế giới, dưới đáy nước không chỉ có nước cùng bùn, còn có cả cung điện vàng son lộng lẫy, động phủ yêu tộc cùng quần thể động thực vật.

Giống như thế giới nhân loại.

Hắc Long Vương là một con lươn màu đen, xuất thân từ tộc lươn ở thủy vực Bành Trạch, không phải từ đầu nó đã có màu đen.

Giống với những kẻ may mắn khác, Hắc Long Vương cũng là cầm cự, vốn tuổi thọ của lươn nhiều nhất chỉ là mười năm, nó lại cầm cự được đến hơn hai mươi năm.

Một ngày nọ đột nhiên có cảm ngộ với núi sông nhật nguyệt, rong rêu đá ngầm, mở ra linh trí, lĩnh ngộ được phương pháp tu hành, tuổi thọ cũng tăng thêm rất nhiều.

Nhưng cái thứ linh trí này, cũng chính là một con dao hai lưỡi.

Lúc còn u mê, chỉ ăn no ngủ ngon là đã có thể thỏa mãn, cái động lươn dài một trượng chính là thiên đường.

Sau khi bắt đầu có linh trí, Hắc Long Vương liền có dục vọng vô cùng vô tận, đạt được thì chỉ thỏa mãn nhất thời, nhưng không đạt được thì lại trăm vuốt cào tim.

Nó khát vọng trở nên mạnh mẽ, khát vọng thế giới rực rỡ đầy màu sắc bên ngoài, vô cùng ghét bỏ cái động lươn vừa tối tăm vừa nhỏ hẹp kia.

Nhưng đạo trời luôn là lấy thừa đắp thiếu.

Được trời đất ưu ái mở ta tinh trí, lĩnh ngộ tu hành đã là may mắn cực lớn, muốn chân chính tu thành, chỉ dựa vào cảm ngộ thì vẫn chưa đủ, còn cần có cơ duyên.

Cái thứ cơ duyên này, có thể là đụng đại vận, cũng có thể là bản thân tạo ra.

Hắc Long Vương chính là giỏi về bản thân tạo ra.

Nói thẳng ra, chính là không từ thủ đoạn.

Lần đầu tiên để Hắc Long Vương nếm được ngon ngọt chính là từ một con lươn chết già trong động lươn, dựa theo cách làm thông thường của tộc lươn thì sẽ lấp kín hang động, trực tiếp chôn thân.

Hắc Long Vương lén xâm nhập vào trong động, nuốt luôn con lươn già kia.

Những con lươn già như vậy đều là tộc lươn đã thức tỉnh linh trí, lại thất vọng chán nản mà chết, trong máu thịt ẩn chứa tinh khí, xác suất có thể săn được huyết thực đồng cấp ở bên ngoài rất thấp, hơn nữa còn rất nguy hiểm.

Hắc Long Vương chính là dựa vào phương pháp này để hoàn thành việc tích lũy thực lực nguyên thủy nhất.

Bởi vì cắn nuốt quá nhiều động loại, da của nó đã từ vàng biến thành đen, tính tình cũng trở nên hung ác tá bạo.

Đồng thời, tộc lươn cũng đã phát hiện ra “kẻ ăn xác” đồng loại trong tộc, rất là sợ hãi, hợp lực đuổi Hắc Long Vương ra khỏi lãnh địa.

Thế là từ đó, Hắc Long Vương liền đi khắp tứ phương.

Sau khi có kinh nghiệm, nó càng diễn giải “không từ thủ đoạn” đến cực hạn.

Việc cắn nuốt đồng loại giúp nó tăng lên lực lượng nhanh chóng, khiến cho nó nghiện, đồng thời cũng làm cho nó không còn muốn khổ tu, chỉ muốn cướp đoạt không từ thủ đoạn.

Cướp ai?

Chính là ai có thì cướp người đó.

Kẻ đầu tiên bị cướp đoạt chính là một con cá nheo tinh.

Hắc Long Vương cực kỳ có mưu kế, trực tiếp diễn tiết mục cúi đầu bái đại ca với cá nheo tinh.

Đó là một con cá nheo tinh có hơn ba mươi năm đạo hạnh, nói yếu thì nó đã có chút thực lực, nói mạnh thì lại chưa tới, vẫn chưa có tư cách thu tiểu đệ độc bá một phương.

Một bái này của Hắc Long Vương làm cho nó mở cờ trong bụng, lòng tự tin tăng mạnh, cảm thấy cực kỳ hài lòng, cộng thêm việc Hắc Long Vương ra sức giật dây, không bao lâu đã kết không ít kẻ thù.

Càng tệ hơn là, Hắc Long Vương còn lấy danh nghĩa cá nheo tinh đi khắp nơi gây chuyện thị phi.

Chẳng qua bao lâu, cá nheo tinh đã bị kẻ thù đánh cho không thể tự mình sinh hoạt.

Lúc này Hắc Long Vương chạy đến nhặt xác, tiện thể thu nhận luôn một cái linh căn cá nheo tinh bảo vệ hơn hai mươi mấy năm, chiếm luôn động phủ của nó.

Tiêu quá hết mọi thứ của cá nheo tinh, Hắc Long Vương lại tiếp tục đổi đùi.

Kẻ thứ hai là một con rắn nước tinh có hơn năm mươi năm đạo hạnh, thủ hạ có một đám binh tôm, nhưng không có cua tướng, Hắc Long Vương vừa đến đã trở thành thủ lĩnh của đám binh tôm.

Cứ như vậy, có lợi chiếm lợi, không có lợi thì ra ngoài gây chuyện, thực sự không được thì khích bác ly gián.

Giống như lần trước, rất nhanh rắn nước tinh có kẻ thù ở khắp mọi nơi, không qua bao lâu liền chết ở bên ngoài.

Hắc Long Vương vơ vét hết gia sản của rắn nước tinh rồi bỏ trốn mất dạng, sau đó nó còn tìm cách để lấy được yêu đan của rắn nước tinh.

Cái thứ yêu đan này, nếu ăn trực tiếp mà không được luyện hóa thì cực kỳ nguy hiểm, bởi vì yêu đan ẩn chứa oán niệm trước khi chết, một khi gánh không được, có thể sẽ khiến tinh thần rối loạn, tẩu hỏa nhập ma.

Nhưng vì thực lực, Hắc Long Vương chẳng thèm bận tâm đến điều ấy, nó trực tiếp nuốt yêu đan, cố gắng chống cự qua được, từ đó dường như tính khí nó cũng chịu ảnh hưởng, càng thêm hung ác xảo trá.

Tiếp đó Hắc Long Vương lại bẫy thêm 4 yêu.

Chỉ mấy chục năm ngắn ngủi, thực lực của nó đã tăng mạnh, đạo hạnh vượt qua 120 năm.

Kẻ thứ bảy, Kính Hà Long Vương.

Đây là một lão Long Vương, muốn bẫy nó chết cũng không dễ dàng như vậy.

Vì thế, Hắc Long Vương mới xem như ổn định qua mấy chục năm.

Nhưng rốt cuộc thì nó không phải là một kẻ an phận, một bên ăn cung phụng, một bên biển thủ, thuận tiện lấy danh nghĩa vương đình lên mặt đất vơ vét, không có việc gì lại châm ngòi Kính Hà Long Vương với mấy tên Long tử nội đấu.

Kính Hà Long Vương chung quy là lão Long Vương, già mà không chết thì thành tặc, dần dần cũng phát hiện ra Hắc Long Vương không an phận, sau khi điều tra một hồi thì lập tức liền nổi giận, muốn tiêu diệt tên Hắc Long Vương mang lòng dạ xấu xa này.

Mà tên Hắc Long Vương này cũng ghê gớm, nó đã âm thầm nắm lấy không ít thân tín bên cạnh Long Vương, trong đó thậm chí còn có ba “thiên kim” của Long Vương.

Vị trí then chốt có tai mắt, đương nhiên là tin tức sẽ linh thông, Hắc Long Vương vừa nghe tin lập tức chạy trốn.

Dĩ nhiên Kính Hà Long Vương không thể dễ dàng bỏ qua cho nó, liệt kê toàn bộ mười tám tội trạng của Hắc Long Vương, hạ lệnh truy nã.

Đến lúc này, Hắc Long Vương xem như đã hoàn toàn đến đường cùng.

Toàn bộ thế giới dưới nước đều biết đến cái tên “gia nô thất tín” bái ai hại chết người nấy này.

Danh tiếng xấu, Hắc Long Vương còn muốn ôm đùi cũng không còn cửa.

Hắc Long Vương xem xét, được rồi, nơi đây không tiếp nhận gia, tự có nơi tiếp nhận gia, khắp nơi không có ai tiếp nhận gia, vậy gia tự lập môn hộ.

Thế là nó vừa đe dọa vừa hứa hẹn, chiêu mộ ba bốn tay sai, tự xưng Hắc Long Vương, chạy đến thế giới dưới nước Vận Hà “ba Vương không quản”.

Lúc này, Hắc Long Vương đã có một trăm sáu mươi năm đạo hạnh, cộng thêm ba bốn tên tay sai dưới trướng, chẳng mấy chốc đã xưng vương xưng bá ở thế giới dưới nước Vận Hà.

Để vơ vét sạch của cải thì không thể thiếu thủ đoạn.

Mạnh nó không tới gây chuyện, yếu thì nó hà hiếp đến dồn vào chỗ chết.

Vừa hà hiếp, liền hà hiếp đến trên đầu lão quy vương, Ngao Giác Đại Vương, cũng chính là cha ruột cùng cha nuôi của đại vương bát.

Hai cha của đại vương bát liên thủ, nhưng vẫn đánh không lại Hắc Long Vương, bị đánh bầm dập không nói, ngay cả động phủ cũng bị người ta chiếu cố.

Khá lắm, vừa ăn, vừa lấy lại còn ngủ.

Trên trán của hai cha đại vương bát phải nói là xanh tươi mơn mởn.

Mặc dù phương diện này của thủy tộc cũng khá loạn, khắp nơi đều là giống loài tạp giao, cũng không tồn tại thứ như là đạo đức, nhưng rốt cuộc thì, nói thì dễ nhưng rất khó nghe.

Đại vương bát nhìn thấy tất cả, tự nhiên là kết thù.

Cơ hội vừa đến liền giật dây Tần Hà xử lý chết cái đám Hắc Long Vương này.

Nói tóm lại, Hắc Long Vương nổi tiếng nhưng thật ra lại là một thủy tộc sống không có gì đặc biệt.

Ở thế giới dưới nước lấy cường giả vi tôn, không còn văn minh, thủy tộc vì thực lực không từ thủ đoạn có rất nhiều.

Những thủ đoạn kia của Hắc Long Vương, nói thật ra cũng chẳng tính là gì.

Thuộc về thao tác thông thường.

Đèn chiếu thu hồn, thẩm phán cân nặng, người khoác áo choàng đen mở miệng vàng: “Thiên mệnh thân dài lươn không phải lươn, long chủng tự xưng vương không phải vương, nếu hỏi về hành vi của bầy yêu, trời cao chỉ nói cũng bình thường.”

Liên tiếp ba phần thưởng, cực kỳ phong phú:《 Thuật Thủy Độn 》, 《 Thuật Hắc Hóa》,《 Thuật luyện đan sơ cấp》.

Bình Luận (0)
Comment