Thuật thủy độn: Học tập thuật này, ngài có thể mượn thần lực của nước mở ra cánh cửa nhảy vọt, trong vòng trong bước hiển lộ rõ thần thông.
Thuật hắc hóa: Học tập thuật này, ngài trở nên cao to vạm vỡ, toàn thân biến thành màu đen, giống như là Ma Thần.
Thuật luyện đan sơ cấp: Thuật luyện đan của học đồ đến từ Thâm Uyên, có thể luyện chế được một vài đan dược đơn giản.
Tần Hà xem xét, lập tức trong bụng nở hoa.
Không hổ là thủy tộc thành tinh, thực lực mạnh đạo hạnh sâu, đợi một thời gian nữa là có thể thử xông phá thành thân người, thoát khỏi thai thú thành người.
Phần thưởng đốt xác hậu hĩnh hiếm thấy.
Quả nhiên cái thứ phần thưởng này, thích ăn đồ mới.
Không thể nghi ngờ, thuật thủy độn là pháp thuật mạnh nhất trong ba loại phần thưởng.
Không gì khác, dùng hai chữ là đủ để giải thích: Thần thông.
Cho tới bây giờ, thuật pháp có thể chân chính xưng là thần thông của Tần Hà chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Bộ pháp chim sẻ tính là một, trong một tấc vuông hiển lộ thần thông.
Thuật thính phong biện vị + Thuận phong nhĩ liên hợp thi triển, có khả năng tạo ra góc nhìn thứ ba, có thể coi là thần thông.
Di hình hoán ảnh cùng vô ảnh thủ hẳn là cũng có thể tính là thần thông, nhưng chú giải của thuật pháp lại không ghi rõ.
Còn thuật thủy độn, là thuật pháp có ghi chú rõ ràng là thần thông.
Đây cũng là thuật pháp xưng vô địch trong vòng trăm bước, khuyết điểm duy nhất chính là có hạn định, nhất thiết phải gặp nước mới có thể thi triển.
Tiếp đó chính là thuật luyện đan sơ cấp.
Còn là kỹ năng được ghi chú là đến từ Thâm Uyên, Thâm Uyên vạn năng, học đồ luyện đan Thâm Uyên vô địch, xuất ra thuật pháp cùng không pháp, chưa bao giờ để Tần Hà thất vọng.
Kém nhất chính là thuật hắc hóa, giống như là chẳng có tác dụng gì, cao to vạm vỡ? Tần Hà khỏe khoắn nhưng không vạm vỡ, còn về phần làn da biến thành màu đen, hắn đã có thuật dạ ẩn, không cần biến mình thành anh da đen.
Nhưng mà vẫn câu nói cũ, kỹ nhiều không áp thân.
Nói không chừng một ngày nào đó sẽ cần dùng đến.
Quả quyết học tập, ba loại pháp thuật ảo diệu liền lập tức nhớ kỹ trong lòng, không có trở ngại gì, vừa học đã đến mức độ cực kỳ cao thâm.
“Gia, ba viên nội đan.”
Ngọn lửa còn chưa tắt, đại vương bát đã vội vàng nhặt ba viên nội đan từ trong ngọn lửa ra.
Tần Hà nhận lấy, cầm ở trong tay nhưng không hề cảm thấy nóng bỏng, ngược lại là cực kỳ mát lạnh.
Màu sắc ba viên không giống nhau, của Hắc Long Vương chính là màu đen, của cua tinh chính là màu trắng mờ như thạch, còn của cá chạch tinh thì là màu vàng như phân.
Ba viên nội đan tản ra khí tức xao động, nhất là viên của Hắc Long Vương, cảm giác như là có một con Hắc Long Vương nhỏ đang bị phong ấn bên trong, muốn phá đan ra cắn xé người khác.
“Gia, bọn chúng ngang tàng bị báo ứng, còn chưa cam lòng, khiến nội đang cực kỳ xao động, không thể nuốt được.” Đại vương bát nói với vẻ tiếc nuối.
“Luyện thành đan thì sao?” Tần Hà cười cười.
Đại vương bát lắc đầu, “Gia, luyện đan là một môn học vấn rất cao thâm, ngoại trừ một vài luyện đan sư rải rác, thế lực được công nhận có năng lực luyện đan cũng chỉ có Lạc Thủy Long Cung cùng Hồ tộc, nghe nói Tây Vực cũng có luyện đan sư, muốn luyện chế thành đan rất khó.”
“Không phức tạp như vậy.” Tần Hà lắc đầu.
“Hả?” Đại Vương Bác ngẩn người.
Tần Hà đặt nồi sắt lớn sang một bên, lại lấy một gốc nhân sâm, một gốc linh chi cùng với ba viên Giang long tử từ trong nách không gian ra.
Đôi mắt đại vương bát lập tức sáng bừng lên như mắt chó, vui mừng hỏi: “Gia, ngài đây là muốn luyện... luyện đan, ngài biết luyện đan?”
“Ừm, có học qua, còn thiếu thực tiễn.” Tần Hà gật đầu.
“A?” Sự mừng rỡ ở trên mặt đại vương bát lập tức cứng lại.
Luyện đan vốn là một tay nghề cần trải qua nhiều lần luyện tập, học qua? Học qua thì có tác dụng gì?
Không có kinh nghiệm được rút ra từ nhiều lần luyện đan thực tiễn, đi luyện đan quả thực chính là một trò cười.
Đan dược mà dễ luyện ra được như thế, luyện đan sư đã sớm chạy đầy đường.
“Ngươi không tin ta có thể luyện ra được đan dược?” Tần Hà nhìn về phía đại vương bát, cái con gia súc này nghi ngờ đến độ chỉ thiếu viết rõ ràng lên trên mặt.
“Sao có thể chứ, gia ngài không gì làm không được, chỉ là thuật luyện đan, chắc chắn không thể làm khó được ngài.”
Đại vương bát lập tức lộ vẻ mặt tôn sùng, nói đến cuối câu, dường như cảm thấy mình nói quá trọn, thế là lại bớt một chút: “Nếu gia ngài không thể luyện ra đan được, vậy thì chính là do nội đan có vấn đề, lệ khí quá nặng. Ừm, chính là như vậy.”
“Trẻ nhỏ dễ dạy.”
Tần Hà hài lòng gật đầu, đại vương bát nói chuyện càng ngày càng lo trước lo sau.
Thành công thì anh minh thần võ, không thành công thì nó cũng đã tìm sẵn bậc thang.
Cái gì gọi là giọt nước không lọt, đây chính là giọt nước không lọt a.
Chỉ là hơi gượng gạo.
“Nói ra sợ dọa đến ngươi, trình độ luyện đan của ta, đánh khắp thiên hạ không địch thủ, chớ nói với ta cái gì Hồ Tộc, cái gì Long Cung, có một cái tính một cái, bọn chúng đều là rác rưởi.” Tần Hà ngạo mạn nói.
Buồn cười, thuật luyện đan đến từ Thâm Uyên, chắc chắn treo Lạc Thủy Long Cung, Hồ tộc gì đó lên đánh.
Cường thú đan đã đủ lợi hại rồi chứ?
Đó chính là sản phẩm xuất từ tay học đồ luyện đan ở Thâm Uyên.
Ở thế giới này ngươi đi đâu để tìm người luyện được?
“Đúng đúng đúng, gia anh minh thần võ, đa tài đa nghệ, Long Cung cùng Hồ tộc chỉ xứng xách giày cho ngài.” Đại vương bát gật đầu như gà mổ thóc, âm thầm thở dài một hơi.
Tiếp đó, Tần Hà không trêu chọc đại vương bát nữa, ổn định tâm thần, chuẩn bị luyện đan.
Dựa theo lẽ thường, để luyện đan thì cần có lò luyện đan, nhưng với Tần Hà thì đây là kỹ năng, kỹ năng vô cùng cao thâm.
Hóa phức tạp thành đơn giản, không cần chú ý nhiều như vậy.
Vung tay lên, Tần Hà trực tiếp đem ba viên nội đan cùng mấy thứ nhân sâm, linh chỉ, giang long tử ném vào trong ngọn lửa.
Nội kình tuôn ra rồi đưa qua đó.
Không có lò luyện đan, vậy thì dùng nội kình nâng đỡ, lơ lửng luyện đan.
Nhưng mà... Ba!
Nội đan cùng các dược liệu phụ kia thế mà cực kỳ không nể mặt, rơi thẳng xuống đống lửa.
Tần Hà: “......”
Đại vương bát: “......”
Con bê: “....”
“Đây chỉ là ngoài ý muốn.” Vẻ mặt Tần Hà tràn đầy bình tĩnh, một cái chữ “hề” cực lớn thiếu chút nữa đã dán lên mặt hắn.
“Nhất định chính là ngoài ý muốn, rõ ràng là ngoài ý muốn, ai nói không phải thì chắc chắn là mù rồi.” Sau gáy đại vương bát lập tức thổi qua một luồng hơi lạnh, thầm nghĩ, đúng như dự đoán a.
“Gia, nó không nói thật lòng.” Con bê không chút lưu tình trực tiếp chọc phá.
“Con bò ngu này, ngươi đừng có mở miệng.”
“Ánh mắt ngươi không đúng.”
....
Ngay vào lúc hai con gia súc nói mát với nhau, kình lực Tần Hà phun trào ra, chỉ thấy nội đan cùng các nguyên liệu phụ rơi đã vào trong đống lửa lại từ từ bay lên.
Tiếp đó, lại thấy Tần Hà gảy liên tục mười ngón tay, từng đạo pháp ấn đánh vào trong ngọn lửa, ngọn lửa vốn đang nóng ấm đột nhiên trở nên nóng bỏng, nhiệt độ trực tiếp tăng thêm mấy mức, sóng nhiệt bức người.
“Thuật điều khiển lửa?” Đại vương bát ngây ngẩn cả người, hai mắt đậu xanh lại sáng lên.
Con bê thì giật mình sợ hãi vội vàng co thân về phía sau, không nhanh thì lông sẽ bị đốt cháy hết.
Ngay sau đó, một cảnh tượng thần kỳ xuất hiện.
Nội đan nguyên bản đốt trong ngọn lửa nửa ngày vẫn lạnh lẽo cùng với các dược liệu phụ, dưới sự thiêu đốt mạnh mẽ của ngọn lửa đã chậm rãi hòa tan, dung hợp thành một thể, biến thành một khối chất lỏng.
Khối chất lỏng đó chìm nổi trên ngọn lửa, sau mỗi lần tiếp xúc với ngọn lửa đều bị đốt ra một luồng hơi khói đủ mọi màu sắc, khối chất lỏng cũng dần dần thu nhỏ lại, cùng lúc này, những luồng hơi khói kia cũng trở nên nhạt màu.
Những hơi khói này đều là tạp chất cùng ý chí còn sót lại của thủy yêu trong nội đan, đủ để kẻ nuốt vào bị tẩu hỏa nhập ma.
Đốt chừng một nén hương, hơi khói kia đã hoàn toàn biến mất, một mùi thơm của đan dược chui vào trong lỗ mũi.
Không bao lâu sau, khối chất lỏng phân ra làm hai, ngọn lửa ngừng cháy, gió sương lạnh lẽo thổi qua, hai khối chất lỏng chậm rãi đông lại, cô đọng thành hai viên đan dược màu xám lớn bằng trứng chim bồ câu.
Đại vương bát cùng con bê đều kích động.
Cường thú đan!