Số thi thể Tần Hà đã đốt đi không thể đếm được, hắn cũng đã từng đốt rất nhiều thi thể mang bùn đất.
Nhưng tận mắt nhìn thấy thi thể bò ra từ trong đất, vẫn là lần đầu tiên.
Ban đầu là một đôi tay, run run rẩy rẩy thò ra từ dưới đất, sau đó là đầu, thân thể, cơ thể vừa bò vừa phát ra tiếng lốp bốp.
Đó là âm thanh cơ bắp cứng lại bị kéo đứt.
Tiếp đó, thi thể đứng lên, toàn thân bám đầy bùn đất, tóc tai bù xù che phủ cả đầu, bước từng bước du đãng xung quanh hố thi thể không có mục đích.
Đây chính là cái gọi là “Hành thi”.
Một bộ thi thể mất đi ba hồn bảy phách, vẫn còn ở trong u mê chưa thức tỉnh hung tính, chỉ thăm dò theo bản năng.
Phi Ngư Vệ đã có sự chuẩn bị từ trước lập tức tiến lên, vung lên thuỷ hoả côn, đập một gậy lên đầu hành thi.
Thi thể lập tức thẳng tắp ngã xuống.
Lại dùng thuỷ hoả côn xiên một cái, thi thể liền bị khiêng đi.
Chuyện nhỏ như vậy đừng nói là Phi Ngư Vệ, nông dân nào có gan lớn một chút cũng có thể làm được
Đa phần thi thể tiến về nơi thiêu thi chính là xuất hiện như vậy.
Thuỷ hoả côn là dụng cụ thẩm tra phạm nhân trong nha môn, trải qua thời gian dài sẽ nhiễm lên một tia quan uy, nhờ vậy mà có thể trấn áp được hành thi. Nếu không có thuỷ hoả côn thì cũng có thể sử dụng những thứ mang theo dương khí hoặc sát khí như là tiền đồng, que cời lửa, băng ghế, dao phay,... thay thế.
Nếu thực sự không có thứ gì, cũng có thể cởi quần áo mặc sát người vung mạnh qua cũng được.
Hành thi là thi biến dễ đối phó nhất, còn đơn giản hơn bắt gà.
Còn về sau đó.
Nếu như thợ thiêu thi có thể trấn được thì sẽ lặng lẽ bị đốt đi.
Nếu như không thể trấn được, bật dậy lần thứ hai, vậy thì thăng cấp.
Tần Hà xem xét, lập tức đẩy xe cút kít lên phía trước, hô: “Tới tới tới, đặt ở đây đi.”
Phi Ngư Vệ thấy vậy.
Nha, đây không phải tên thợ thiêu thi được Thanh Ngưu Tiên nhân truyền pháp kia sao.
Nghe nói hắn đốt càng nhiều thi thể, phúc thọ càng nhiều.
Vậy cũng không cần phân phối nữa, cho hắn đi.
Cái việc đốt thi thể này, chỉ có nguy hiểm không có chỗ tốt, sẽ không có ai phản đối.
Thế là Tần Hà đón ở phía trước, hành thi bò ra Tần Hà đều nhận lấy, chất lên năm sáu bộ thi thể, đến khi xe cút kít đầy hắn mới đẩy xe rời đi.
Lần này, nơi Tần Hà chọn để thiêu thi là một cái lò gạch, hắn đi đến bờ sông thanh lý thi thể trước rồi mới trở về lò gạch.
Cửa lò gạch vừa đóng lại, đại vương bát duỗi dài cổ đánh giá thi thể, tới một câu: “Gia, thi thể tối nay rất bình thường nha.”
Qua thời gian chung đụng lâu, nó đã hiểu ngầm một chút bí mật.
Đại vương bát xem mặt mà nói chuyện, sớm đã phát hiện ra thi thể càng hung thì Tần Hà càng hăng hái, thi thể càng bình thường thì hắn càng không có hứng thú.
Mặc dù đại vương bát cũng không hiểu rõ nguyên do là gì, nhưng chuyện này là thực sự.
“Tạm chấp nhận đốt đi.”
Tần Hà sửa sang qua loa lại thi thể, đặt thi thể vào lò.
Nhóm lửa đốt củi xong, đại vương bát lại tiếp nhận.
Sau đó Tần Hà đóng cửa lớn, lại đẩy xe cút kít ra ngoài.
Đợt thứ hai không phải thi thể nào Tần Hà cũng muốn lấy, bắt đầu kén cá chọn canh.
Thi khí không đủ nặng, bộ dáng không đủ hung thì đều không cần.
Đám người Phi Ngư Vệ cũng rất nể mặt.
Khi khiêng thi thể đi ngang qua trước mặt Tần Hà đều tự biết dừng lại cho hắn chọn lựa, kẻ hữu tâm còn có thể hỏi một câu: “Tiểu ca, bộ này như thế nào?”
Tần Hà tựa như là Hoàng nhi gia đang lật thẻ bài, thích thì giữ lại, không thích thì tống đi.
Không có cách, ai bảo hắn là người may mắn đầu tiên được Thanh Ngưu Đại Tiên giảng đạo truyền pháp chứ.
Nói không chừng hắn còn có quan hệ đặc biệt gì đó với Thanh Ngưu Đại Tiên đấy.
Tạo điều kiện một chút, có khi còn có thể được một ít chỗ tốt.
Đốt thi trên chiến trường, thời gian chết của thi thể không lâu, lại không thấy thi quái lông đen cùng nhảy cương, dấu vết thi quân cũng đã biến mất, đám người liền buông lỏng, cười cười nói nói.
Tâm trạng của Tần Hà cũng không tồi, thi thể bình thường, nhưng có số lượng nhiều bù lại.
Không đến hai canh giờ, đợt thi thể đầu tiên đã đốt xong.
Thế mà cũng ra một bản kỹ năng và một vật thật.
Kỹ năng:《 Chăm sóc lợn nái sau sinh》.
Vật thật: Một bình kình khí hoàn (mười hạt).
Chỉ đáng tiếc là, không dùng được.
Nhất là bản kỹ năng kia, quả thực chỉ gọi là có, chăm sóc lợn nái sau sinh?
Tần Hà cảm thấy là mình sẽ không dùng đến nó.
Nếu như ngươi cho một bản Chăm sóc trâu bò mẹ sau sinh, hắn còn có thể truyền cho con bê.
Ngay cả phần thưởng vật thật kình khí hoàn cũng mạnh hơn nó.
Kình khí hoàn: Đây là tàn thứ phẩm sau khi luyện chế kình khí đan thất bại, ẩn chứa một chút kình khí, có thể hỗ trợ cho việc tu luyện.
Giới thiệu vô cùng bình thường, thậm chí là còn có vẻ ghét bỏ.
Tần Hà ném một viên vào miệng, nhai nhai, vị đắng, chẳng có hương vị gì.
Nội kình cũng chẳng có động tĩnh gì, quả nhiên chỉ là tàn thứ phẩm, rất ít kình khí, nhưng cũng may có số lượng nhiều, một bình có mười viên.
Đốt xong đợt đầu tiên, lập tức đổi lô đốt đợt thứ hai.
Đại vương bát đã ngủ cả ban ngày, buổi tối tràn đầy sức sống, Tần Hà lại thưởng cho nó một viên Tẩy tuỷ đan.
Khi bỏ đợt thi thể này vào lò, thời gian đã tới gần nửa đêm.
Vào đêm thi nhiều, nửa đêm quỷ nhiều.
Qua giờ thi thể bật dậy, hành thi cũng dần dần ít đi rất nhiều.
Mà đám thợ thiêu thi, không chỉ có nguy hiểm đến từ thi thể, ngay vào lúc mọi người đều thả lỏng tâm tình.
“A” Đột nhiên có một tiếng thét sợ hãi xuyên thủng qua màn đêm yên bình, ngay sau đó lại có tiếng hét: “Quỷ, có quỷ a.”