Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 258 - Chương 258 - Tế Linh Vãng Sinh

Chương 258 - Tế linh vãng sinh
Chương 258 - Tế linh vãng sinh

Tế Linh học được Tế Tự chi pháp, lại ngộ được Huyễn Thuật chi môn, trải qua mười năm, cho đến khi Nhung tộc rời khỏi Đông thổ, tế đàn bị phá huỷ, nó mới thoát khỏi được vùng đất mình sinh ra .

Trong quy luật tự nhiên không có phân biệt thiện ác, có chăng chỉ là sự ngăn cách của giống loài.

Tế Linh săn bắt người sống, lấy linh hồn làm thức ăn, nó cảm thấy rằng giết người ăn linh hồn chỉ là một chuyện rất bình thường.

Cũng giống như con người giết dê, mổ lợn, giết gà.

Nếu như trước khi chết dê, lợn, gà có thể sinh ra linh trí thì ở trong mắt bọn chúng, con người cũng không khác gì với Tế Linh.

Thế là Tế Linh đương nhiên trở thành một tà linh chuyên làm chuyện xấu khắp tứ phương.

Huyễn thuật thiên phú cường đại đến mức ngay cả thần thông tầm thường nhất dù mới ở giai đoạn đầu cũng đã vô cùng lợi hại.

Huyễn thuật vừa mở ra là có thể dẫn dụ người có “niệm” thần cố chấp đi tự sát hoặc tàn sát lẫn nhau, đơn giản như là việc ăn cơm uống nước.

Chỉ trong vòng mười năm, Tế Linh đã nổi danh Quỷ đạo.

Dẫn tới cường giả các lộ Quỷ đạo thi nhau vươn cành ô liu đưa cho nó, thậm chí là Âm thần Địa Phủ cũng có hành động mời chào.

Nhưng Tế Linh cực kỳ kiêu ngạo, cũng không thèm để ý đến, tự mình đi khắp nơi tìm thức ăn, tiêu dao tự tại, hơn nữa khẩu vị của nó càng ngày càng lớn.

Mới đầu vật hiến tế chỉ là một người, sau đó là năm người, rồi cả trang, cả thôn, phạm phải vô số sát nghiệp, nó đi đến đâu, nơi đó sẽ ngập đầy máu tanh.

Ban đầu nó còn có thể che dấu một chút, tìm cách xử lý thi thể, mỗi bữa ăn đổi một chỗ, tránh cho người khác quá chú ý.

Không lâu sau nó đã lười, ăn xong cũng chẳng xử lý thi thể, để lại cảnh tượng kinh khủng ở hết chỗ này đến chỗ khác.

Thậm chí có chỗ nó ăn liên tục mấy tháng cũng không rời đi, ăn một bữa cho đến khi Phi Ngư Vệ cùng tất cả đại thánh địa tới “tiễn đưa” mới chịu rời khỏi tiệc.

Suy cho cùng thì con người không phải là gia súc, nếu thật sự quyết tâm muốn nhằm vào, luôn có nhiều biện pháp để ngăn cản.

Trận chiến ở trấn Tứ Phương, tà linh đã cắn nuốt linh hồn của hơn bốn trăm người, nhưng cũng đã sa vào vòng vây của “ Tru tà đại trận”, cao thủ ngũ phương liên thủ vây giết, nó phải cửu tử nhất sinh mới trốn thoát được.

Tìm đến một chỗ cực âm chi địa ngủ đông mười năm để phục hồi lại linh thể, đang định thừa dịp loạn thế đông sơn tái khởi, kết quả ăn xong bữa đầu tiên thì đã gặp phải tên biến thái Tần Hà.

Lần này vận khí của nó đã hết, đến cả Thành Hoàng cũng không bao che nổi nó.

Từ góc nhìn của loài người xem ra ở nó là một tồn tại rất thần bí, rất nguy hiểm và rất tà ác.

Nhưng nhìn theo góc độ của Tế Linh, nó hoàn toàn chỉ là một sinh linh rất bình thường và nhàm chán.

Giết người … Hút linh hồn… Bị truy sát…Giết người … Hút linh hồn…Lại bị truy sát….Giết càng nhiều người hơn, càng hút nhiều linh hồn, bị đánh tới độ cuộc sống cũng không thể đảm đương nổi

Qua mấy trăm năm thăng trầm mãi mới đến ngày hôm nay.

Nếu nói nó thuần khiết như một trang giấy trắng thì cũng đúng, già mà không chết thì thành tặc.

Người như thế, thì quỷ cũng đồng dạng.

Lăn lộn trong quỷ đạo thời gian dài, ít nhiều cũng sẽ có vài bạn cũ, vài kẻ địch, có chút tính toán, lại có chút thủ đoạn, nhận tiện biết được vài bí mật.

Nơi nào có người nơi đó có giang hồ, nơi nào có quỷ nơi đó cũng có vòng tròn quan hệ.

Trong đó có quan hệ đến sự hỗn loạn của Âm tào Địa Phủ.

Triều đình trên dương gian đang nhiễu loạn, Âm gian Địa Phủ cũng không hề yên tĩnh.

Dương gian thì khói lửa khắp nơi, cõi âm thì cũng cờ quạt hỗn loạn, người khóc quỷ gào.

Thành Hoàng Lăng Thiên Hằng vì muốn chiêu binh mãi mã, mở rộng thế lực mà bao che cho Tế Linh.

Nếu nói đến chuyện này thì sẽ rất dài.

Tần Hà không quá quan tâm đến những điều này, Thiên Đạo hỗn loạn không có nơi nào là tịnh thổ, óc heo đánh ra óc chó người nào thích thì đi mà bận tâm.

Đừng cản trở mình đốt thi thể nhận thưởng là được.

Ai dám mạo phạm tới cửa, vậy thì khiến cho bọn chúng biết cái gì gọi là sự ấm áp của thợ thiêu thi.

Cái gì gọi là sự ám áp “ Đáng chết”.

Bình Luận (0)
Comment