Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 259 - Chương 259 - Công Đức Hồn Quyết

Chương 259 - Công đức hồn quyết
Chương 259 - Công đức hồn quyết

Đèn chiếu thu hồn, thẩm phán cân nặng, người mặc áo choàng đen mở miệng vàng: “Bệ đá ba thước chất đầy xương trắng, vô số vong hồn uổng mạng tế thiên; Tế Linh ngầm thai nghén chín mươi năm, ba trăm năm chìm nổi trong Quỷ đạo; Nhờ thiên phú thần thông sống ung dung, lục đạo bất dung cuối cùng thành không.”

Ban thưởng cho : ⟪Công đức Hồn quyết ⟫

Công Đức Hồn Quyết: Lấy công đức tu luyện linh hồn, đợi đến khi đúc thành Kim Hồn, ngài sẽ có thể sánh vai cùng với thần linh.

Tần Hà vừa thấy lập tức cảm thấy cực kỳ vui sướng, cả người sôi sục.

Khá lắm.

Không hổ là quỷ thi, không hổ là lần đầu tiên, phần thưởng đúng là giá trị.

Lần trước được bộ ⟪ Công Đức Kim Thân Quyết ⟫.

Bây giờ lại được một bộ ⟪ Công Đức Hồn Quyết ⟫.

Một bộ để luyện thân, một bộ để luyện hồn.

Hoàn mỹ vô khuyết.

Tế Linh có thể tạo ra huyễn cảnh cho hắn, mặc dù chính bản thân hắn biết rõ là huyễn cảnh, lại như không thể thoát ra, vấn đề chính là do linh hồn không đủ mạnh, chỉ là nhiều tinh khí hơn người bình thường một chút, còn trên bản chất thì vẫn không có gì khác biệt.

Tế Linh lợi dụng những nhược điểm của mình để bố trí huyễn cảnh, bằng không nó sao có thể lộng hành như vậy.

Công Đức Hồn Quyết cực kỳ vừa vặn tu bổ khuyết điểm này.

Còn về hiệu quả của nó, Tần Hà không hề lo lắng chút nào, có bộ Kim Đức Kim Thân Quyết trước đây làm ví dụ, chắc chắn là bản này cũng sẽ không khiến hắn thất vọng.

Không chút do dự, hắn lập tức học tập.

Chỉ trong nháy mắt, trong lòng đã hiểu rõ được tất cả các nội dung chủ yếu, thậm chí những điều ảo diệu liên quan đến hồn phách cũng hiểu rõ ràng.

Nhìn lại công đức một chút, đã tích lũy hơn bốn vạn, đại khái cũng đủ dùng trong một lần.

Nê cung của Tần Hà, nơi cư trú của linh hồn, đứng ở giữa là một bản Tần Hà thu nhỏ, mờ nhạt và trong suốt, tất cả đều được phản chiếu trong đôi mắt hơi có vẻ trống rỗng của Tần Hà.

Đúng lúc này, kim quang từ bốn phương tám hướng vọt tới nê cung, giống như những dòng nước chảy màu vàng, trong nháy mắt đã chui vào bên trong tiểu Tần Hà.

Ngay sau đó, vô số những bí văn phức tạp lập lòe bên ngoài thân thể tiểu Tần Hà, lúc sáng lúc tối, giống như đang hô hấp.

Mắt thường có thể thấy, thân hình của tiểu Tần Hà kêu lốp đốp một hồi rồi lập tức trở nên ngưng thực, cũng cao lớn hẳn lên.

Chẳng qua bao lâu đã cao bằng một nửa Tần Hà, hồn thân còn nhiễm kim sắc, càng ngày càng sáng, kim quang càng lúc càng tỏa ra bốn phía.

“Ong!”

Sau vài hơi thở, từ lượng biến dẫn đến chất biến, hồn thể đạt đến mức giới hạn, một luồng khí tức mãnh liệt phóng ra.

Bên ngoài không thấy hắn có bất kỳ hành động nào, chỉ thấy ngọn lửa trong lò bị cương phong thổi làm cho lay động.

Đại vương bát vội vàng quay đầu, khuôn mặt tràn đầy sự kinh ngạc, bởi vì nó cảm thấy một cỗ uy áp, uy áp đến từ linh hồn, khiến cho nó có xúc động muốn quỳ bái.

Nhưng cảm giác này đến nhanh, đi cũng nhanh.

Chỉ qua thời gian mấy hơi thở, cảm giác uy áp liền biến mất không dấu vết.

Trong nê cung, tiểu Tần Hà chậm rãi thu lại kim quang, ánh vàng chói mắt bỗng phân tản đi, lộ ra một hồn thân khoẻ khoắn, cường tráng mang theo kim sắc thánh quang.

Nó đã không còn mơ hồ, mà đã biến thành thực thể.

Hơi thở cường đại không biết gấp bao nhiêu lần.

Nhất phẩm công đức Kim Hồn đã đúc thành công!

Tâm niệm khẽ động, công đức Kim Hồn trực tiếp rời khỏi thân thể, hạ xuống bên cạnh lò lửa.

Kim Thân cùng Kim Hồn nhìn nhau mỉm cười, ngay cả độ cong đều giống nhau như đúc.

Đại vương bát kinh ngạc trợn tròn cặp mắt đậu xanh, nó còn làm rơi cả cái kẹp gắp than xuống đất.

Nó đã nhìn thấy cái gì? Là một tiểu hào gia?

Giống nhau như đúc, mà uy áp đến từ linh hồn từ tiểu hào gia kia còn mạnh mẽ hơn không chỉ gấp hai lần!

Sau đó, nó nhìn thấy tiểu Tần Hà vung vẩy nắm tay nhỏ, không ngờ đánh ra cả kình phong, mặc dù so với nhục thể thì vẫn còn kém rất nhiều, nhưng như vậy cũng đã rất ghê gớm.

Nếu như đặt nó bên ngoài thì việc đánh ngã một đám người bình thường cũng không thành vấn đề.

Phỏng chừng còn có thể khoa tay hai cái với cường giả nội kình.

Từ nay về sau, nếu như lại có thứ gì đó dám mê hoặc hay tấn công linh hồn Tần Hà, vậy thì nhất định sẽ là một kinh hỉ cực lớn, lại khó có hiệu quả.

Sau đó Kim Hồn lại chơi đùa một hồi, thuần thục hồn thể, lúc này mới bay về phía cơ thể, loé lên một cái chui vào nê cung, biến mất không thấy gì nữa.

Đại vương bát thở dài một hơi, cỗ quy lực kia, lại biến mất.

Tần Hà mở mắt ra, tâm trạng cực kỳ vui vẻ.

Xem ra sau này không có chuyện gì có thể bắt vài mãnh quỷ về đốt, có khi lại được ban thưởng khá nice ấy chứ.

Nhưng nhất định phải là quỷ đã ngưng kết ra quỷ thân, bằng không sẽ không được coi là thi thể, đốt xong cái gì cũng không có.

Nghĩ đến Lăng Thiên Hằng, Tần Hà cảm giác có chút mất mát, sớm biết như vậy hắn đã bắt ông ta đến rồi đốt cùng một chỗ rồi.

Nhưng nghĩ lại thì cũng không sao cả.

Lăng Thiên Hằng có thù tất báo, còn có cái gì mà Mã Thống Lĩnh, Ngưu Thống Lĩnh.

Về sau ắt sẽ có cơ hội.

“Gia, hồn phách vừa rồi là của ngài sao?” Đại vương bát không nén nổi tò mò, cẩn thận dò hỏi.

Tu luyện linh hồn rất khó, ngay cả hai người cha của đại vương bát cũng chỉ mới nghe qua chứ chưa từng thấy.

Nhưng kết quả, Tần Hà đột nhiên xuất ra một cái linh hồn màu vàng, mỗi quyền đánh ra đều mang kình phong.

Chuyện này ghê gớm đến mức nào.

“Ừm, vừa mới có ở chỗ tiểu thành.” Tần Hà nói.

“Gia, ngài thật lợi hại!” Hai mắt Đại vương bát lập tức sáng như sao, cái bắp đùi mình ôm này, giống như một câu đố, chưa đến cuối cùng, vĩnh viễn cũng sẽ không biết nó thô đến mức nào.

Mỗi lần phát hiện ra một điều đều bất ngờ đến chấn động.

Kể cả luyện đan thuật, Hồn công, sức mạnh hay truyền đạo,… mỗi một môn đều lợi hại không gì sánh bằng.

Mà tất cả lại hợp trong một thân, quả thực giống như là bật hack.

Quá kinh khủng, quá thâm sâu không thể dò.

“Lời tâng bốc ta nhận, tranh thủ đốt xác đi, ta ra ngoài một chuyến.” Tần Hà đứng lên đi ra ngoài.

Công Đức Kim Hồn Quyết tuy là thứ tốt, nhưng nó phải tiêu hao công đức.

Bốn vạn công đức, loáng một cái đã chỉ còn lại có ba chữ số.

Cần phải nghĩ cách thu thập nhiều hơn nữa.

Nghĩ tới nghĩ lui, Tần Hà cảm thấy, có lẽ nên bắt đầu từ đội ngũ này.

Mặc dù ba trăm người thì hơi ít, nhưng bọn họ là hạt giống, bồi dưỡng cẩn thận, đến khi tụ hợp với đại quân mới có thể tận hết khả năng lôi kéo người đến kính bái, tranh thủ đánh một mẻ lớn.

Những cái khác đều rất tốt, chỉ là công đức thật sự quá khó kiếm.

Bình Luận (0)
Comment