Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 274 - Chương 274 - Có Thể Hợp Tác Không?

Chương 274 - Có thể hợp tác không?
Chương 274 - Có thể hợp tác không?

Bên ngoài Lưu thành, doanh địa đại quân Bạch Liên.

Lúc này tiếng ngáy đã vang khắp toàn bộ doanh địa, binh sĩ gác đêm rũ rượi hoặc ngồi hoặc tựa vào nhau vây xung quanh đống lửa.

Quần áo, vũ khí của bọn họ có đủ loại, đồ tốt một chút thì là cướp đoạt được từ đám quan quân, đồ kém hơn thì là tự chuẩn bị, đặc biệt là vũ khí, chạc xúc phân, cuốc cũng không ít.

Do vậy, khi Tần Hà vác xẻng sắt lớn đi nghênh ngang ở giữa doanh trại đại quân Bạch Liên thì hoàn toàn không có ai chú ý tới hắn.

Mãi cho tới khi hắn đi đến doanh địa trung tâm mới gặp phải ngăn trở.

Tên đội trưởng đội binh sĩ Bạch Liên trên đầu đội khăn vàng đang trông giữ cửa doanh chỉ vào Tần Hà tiến đến, hỏi: “Ngươi, làm cái gì?”

“Ta... Đi dạo xung quanh chút.” Tần Hà gãi gãi đầu, đây thực sự là lời nói thật, việc trong thành đã làm xong, hắn khá là rảnh rỗi.

Cho nên đi ra ngoài tản một, xem thử có thể mang một hai bộ thi thể phẩm chất cao về hay không.

Không tìm được mục tiêu phù hợp khiến hắn hài lòng ở doanh địa của đám binh sĩ bình thường, thế là Tần Hà đi đến trung tâm doanh địa.

Trong quân đội thường bố trí đội tinh nhuệ ở trung tâm, đội quân Bạch Liên cũng tuân theo quy tắc này.

Rõ ràng trung tâm doanh địa được canh phòng sâm nghiêm hơn rất nhiều, khí tượng hơi hơi phát tán ra ngoài cũng mạnh mẽ hơn, rõ ràng là có không ít cường giả nội kình ở bên trong.

“Đi dạo?”

Ánh mắt Binh tổng thủ vệ lạnh lẽo, quát lên: “Ta thấy ngươi giống mật thám quan quân phái tới, lên, bắt hắn lại cho ta, thẩm vấn nghiêm khắc!”

Nhưng mà qua một hồi lâu, Đinh tổng thủ vệ cũng không nghe thấy tiếng thủ hạ đáp lời.

Theo bản năng, hắn ta quay người lại nhìn, tức thì hắn ta sợ hãi phát hiện, hai mươi mấy tên thủ hạ của mình đều mang vẻ mặt ngơ ngẩn, cười “hắc hắc”, thậm chí có vài tên còn chảy cả nước dãi ra ngoài.

“Ngươi... Ngươi là ai?” Đinh tổng thủ vệ lắp bắp sợ hãi.

Hắn ta là hiệp khách đã lăn lộn nhiều năm trong giang hồ, có nội kình mười mấy năm, đã từng nghe thấy, gặp qua không ít chuyện, tình trạng đám thủ hạ này của mình, trông giống như là đã lâm vào trong huyễn cảnh.

Người tới là dị nhân, thực lực rất mạnh, còn có yêu pháp.

“Ta là ai không quan trọng, quan trọng là, cái mạng nhỏ của ngươi hiện tại đang gửi ở chỗ ta, hỏi thăm một chút, có thể hợp tác hay không?” Tần Hà nhếch miệng nở nụ cười, lộ ra hai hàng răng chỉnh tề trắng sáng.

Uy hiếp trần trụi.

Đinh tổng thủ vệ chỉ cảm thấy gió thổi qua từng kẽ xương, toàn thân lạnh buốt đến phả ra hàn khí.

Kinh nghiệm cùng trực giác mãnh liệt nói cho hắn ta biết, người trước mặt này thực sự có năng lực lấy đi tính mạng của mình trong chớp mắt.

Mấu chốt nhất là, hắn ta không muốn thử.

Bỏ không làm hiệp khách giang hồ, chạy tới làm một chức quan nhỏ ở Bạch Liên cũng chỉ là muốn một chữ lợi mà thôi, chưa đến mức gọi là trung thành gì đó.

Trong nháy mắt, hắn ta liền đưa ra quyết định, ngay sau đó lập tức nặn ra một nụ cười, nói: “Cao nhân, có chuyện gì ngài cứ phân phó.”

“Cái doanh địa này của các ngươi, có cao thủ tà đạo không?” Tần Hà hỏi thẳng, tiện thể ném ra thuật chân ngôn.

“Ban ngày lúc công thành đã chết mất một đám, cao thủ tà đạo cũng không còn mấy tên.” Đinh tổng thủ vệ trả lời, khi nói, sắc mặt của hắn ta vẫn như thường, không có mâu thuẫn gì với thuật chân ngôn, hiển nhiên là thực sự trả lời thật.

Tần Hà gật đầu, sau đó hỏi tiếp: “Công thành thất bại, Diêm Hộ pháp có hành động cầu viện binh không?”

“Có, Diêm Hộ pháp đã liên tục phái đi chừng mấy nhóm nhân mã đi cầu viện, có cả chim bồ câu truyền tin.” Đinh tổng thủ vệ biết gì nói nấy, hắn ta có thể làm sao được đây, có thể giữ được cái mạng nhỏ của mình, những thứ khác đều không quan trọng.

Tần Hà nghe xong, càng thêm hài lòng, nói: “ Vậy Diêm Hộ pháp của các ngươi còn ở đại trướng trung tâm doanh địa không?”

“Không ở, lúc công thành ban ngày đã hao tổn cao thủ thảm trọng, Diêm Hộ pháp lo sợ mình bị đánh lén nên đã chuyển tới lều binh thứ mười hai ở phía đông đại trướng trung tâm, còn ở đại trướng trung tâm thì chỉ là một tên giả mạo.” Đinh tổng thủ vệ tiếp tục trả lời.

Tần Hà lập tức nhướng mày.

Diêm Hộ pháp có trực giác rất nhanh nhạy nha, thế mà đoán được mình sẽ đến?

Thỏ khôn có ba hang, nếu không phải mình thuận miệng ép hỏi Đinh tổng thủ vệ, thì muốn tìm tên kia còn phải phiền phức một chút.

Mà cái tên Đinh tổng thủ vệ này, không hổ là kẻ sành đời, phát huy đến tận cùng câu nói Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, phải nói là bán một cách triệt để.

“Được rồi, đã biết, lát nữa thưởng cho ngươi một phần thưởng nhỏ.” Tần Hà nói, nói xong, thân hình của hắn dần dần mờ đi, sau đó đã biến mất như một làn khói ở ngay trước mặt Đinh tổng thủ vệ.

Đinh tổng thủ vệ còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì đã phải hít ngược trở lại vào trong.

Cao thủ!

Tuyệt thế cao thủ!

May mắn mình không nói dối gạt nửa chữ, bằng không e là đã bàn giao ở nơi này.

“Bành”

Đang cảm thấy may mắn, hắn ta bỗng nhiên cảm nhận được mặt đất hơi hơi chấn động, giống như là vật nặng nào đó bị đập mạnh xuống đất, nhưng mà âm thanh phát ra lại rất nhỏ, gần như là không thể nghe thấy.

Không đến mấy hơi thở sau, từ chỗ bóng tối cách đó không xa, cao nhân vừa biến mất kia đã bước chậm rãi đi ra, trên vai vác thêm một người.

Không đúng, là một bộ thi thể.

Trên thân mặc pháp bào Bạch Liên, đầu trọc lốc.

Đúng là... Diêm Hộ pháp.

Đinh tổng thủ vệ trực tiếp há hốc mồm, trong lòng chấn động, trong đại trướng trung quân của Diêm Hộ pháp, có hơn mười tên cường giả có trên hai mươi năm nội kình bảo vệ.

Kết quả chỉ mới thoáng qua một cái, không chỉ Diêm Hộ pháp ngỏm, thi thể còn bị vác đi.

Mấu chốt nhất là, ở chỗ đại trướng trung quân vẫn còn không có phản ứng gì.

Yêu nghiệt, đại khủng bố.

“Cung cấp tin tức không sai, cho thưởng.” Tần Hà tiện tay ném qua một viên hình tròn.

Đinh tổng thủ vệ không phản ứng kịp, luống cuống tay chân đón lấy, sau khi nhìn kỹ, đôi mắt hắn ta lập tức trợn tròn.

Nội kình hoàn.

“Tạ... Tạ ơn cao nhân!” Đinh tổng thủ vệ kích động đến nói năng lộn xộn.

Hắn ta đã từng thấy nội kình hoàn một lần, có thể trợ lực tu luyện, nghe nói có tác dụng cực kỳ tốt, có tiền cũng không mua được.

Không thể ngờ rằng, hắn ta đơn giản chỉ là cung cấp một tin tức, đã có thể đổi lấy được một vật trân quý như vậy.

Giờ khắc này, ánh mắt của Đinh tổng thủ vệ hoàn toàn tỏa sáng.

Cuộc mua bán này, quá có lời.

Hắn ta lập tức vội vàng hỏi: “Cao nhân, sau này ngài còn đến nữa không?”

Bình Luận (0)
Comment