Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 278 - Chương 278 - Diêm Hộ Pháp

Chương 278 - Diêm Hộ pháp
Chương 278 - Diêm Hộ pháp

Cho đến khi Tần Hà đi dạo xong quay trở về gian phòng thiêu thi, thời gian cũng đã tới gần trưa.

Diêm Hộ pháp da dày thịt béo cũng đã hỏa táng xong.

Rối bóng biểu diễn, Tần Hà thấy được cuộc đời của Diêm Hộ pháp.

Diêm Hộ pháp tên là Diêm Yến, là người Nhật Chiếu đất Lỗ.

Nhật Chiếu ở gần biển, làm nông nghiệp khó khăn, lại thêm Đại Lê ra chính sách cấm biển, buôn lậu hoành hành, thương nhân buôn muối vừa là thương nhân cũng là thổ phỉ, mỗi thôn trại đều có dân tráng vũ trang, dân phong bưu hãn.

Diêm Yến, chính là sinh ra trong một gia đình thương nhân buôn lậu muối phổ thông.

Cái nghề buôn lậu muối này có rất nhiều nguy hiểm, vừa phải đề phòng quan phủ, vừa phải đề phòng đám người cùng nghề.

Nếu chỉ là cầu an ổn, lấy muối bán cho muối thương, thì lợi nhuận lại rất ít ỏi, ăn không đủ no.

Muốn ăn no mặc ấm, cũng chỉ có thể chó cùng rứt giậu, vận chuyển tiến vào nội địa buôn bán.

Từ nhỏ Diêm Yến đã thông minh lanh lợi, đi theo thúc bá vào nam ra bắc, tuổi niên thiếu đã từng trải không ít.

Càng từng trải, dã tâm của hắn ta cũng càng tăng thêm.

Diêm Yến không cam lòng cả đời làm một kẻ buôn lậu muối, mỗi giây phút đều tự phấn đấu vươn lên, khổ học vài năm, muốn thi đậu công danh.

Nhưng mà con nhà nghèo không có một chút cơ sở nào, muốn thi đậu công danh nói thì dễ làm thì khó.

Không có tiên sinh dẫn đường, lại càng không thể biếu được bạc.

Con đường cầu lấy công danh còn chưa bắt đầu, đã tuyên cáo kết thúc.

Văn không thành, Diêm Yến lại đi học võ.

Học được năm, ba chiêu thức, đối phó được năm, ba người bình thường, nhưng cũng chỉ được như vậy.

Tiến thêm bước nữa là tu luyện, nhưng lại khổ vì không có người dẫn đường.

Chỉ có chí lớn, không có cánh để bay lên, cứ như vậy, nhiều năm trôi qua, Diêm Yến gần như đã nhận mệnh.

Nhưng mà vận mệnh lúc nào cũng coi trọng người có sự chuẩn bị, hoặc là nói, người có dã tâm.

Vào thời điểm Diêm Yến hai mươi tuổi, quan phủ vây thành lùng bắt một yêu nhân Liên Giáo tên là “Khổ Bồ”, lúc ấy không chỉ có Phi Ngư Vệ xuất động, còn có cả thành vệ, bộ khoái, thanh thế to lớn, còn treo thưởng 3000 lượng bạc.

Khổ Bồ bị vây giết, trọng thương sắp chết, trời cao không còn lối, địa ngục không cửa vào, ngã xuống đất hôn mê bất tỉnh.

Diêm Yến đi ngang quan phát hiện ra ông ta, còn nhận ra người này.

Nếu là người bình thường sẽ chọn lựa như thế nào?

Nói nhảm, chắc chắn là giao cho quan phủ lĩnh thưởng rồi.

3000 lượng bạc, đối với những kẻ như Diêm Yến mà nói, đó chính là bước một bước lên trời.

Mua đất đai ruộng đồng, xây nhà cưới vợ, cũng đều là chuyện nhỏ.

Đại phú đại quý còn muốn lấy thêm, nhà khá giả thì dư sài.

Chỉ cần không quá tiêu pha, quãng đời còn lại không chỉ áo cơm không lo, còn có thể lưu lại cho đời sau không ít gia sản.

Nhưng Diêm Yến làm như thế nào?

Hắn ta gánh lên nguy hiểm, không chỉ cứu sống Khổ Bồ, còn đưa ông ta ra khỏi thành đang bị bao vây.

Chuyện này nhìn thì như không có gì, nhưng trên thực tế trong đó ẩn chứa tính cá cược mang theo gian nguy cực lớn.

Đầu tiên là chứa chấp yêu nhân Liên Giáo.

Đây chính là tội nặng, nhẹ thì chém đầu thủ phạm, người nhà bị lưu vong, nặng thì lăng trì xử tử, xử trảm cả nhà.

Cường độ chèn ép của Đại Lê đối với Liên giáo, là mạnh nhất chưa từng có so với các triều đại trước.

Thời điểm Đại Lê gây dựng đã từng có sự hợp tác ngắn ngủi cùng Liên Giáo, cho nên biết rõ đám người này lợi hại, sau khi khai quốc lập triều liền lập tức trở mặt không quen, bắt giết trắng trợn.

Không quen biết lẫn nhau, không chỉ có đánh cược mạng sống của mình, còn cược mạng sống của cả nhà.

Vẻn vẹn chỉ là điều này, đã có thể dọa 99,99% người lùi bước.

Sau đó là chuyện mang Khổ Bồ ra khỏi thành bị bao vây.

Việc này khó càng thêm khó.

Trọng binh vây thành, trạm kiểm soát khắp nơi, đừng nói mang một người đang hôn mê đi ra, chính là mang một con mèo con, một con cún nhỏ cũng rất dễ bị phát hiện.

Diêm Yến sử dụng phương pháp vận chuyển muối lậu, dùng xe ngựa, quan tài, thuyền,... đủ loại phương thức, gánh lên cực lớn nguy hiểm mang Khổ Bồ ra khỏi vây thành.

Bước cuối cùng chính là đánh cược.

Diêm Yến cứu Khổ Bồ, chỉ hy vọng Khổ Bồ có thể làm người dẫn đường cho hắn ta, hắn ta bức thiết muốn trở nên mạnh mẽ, trở thành người trên người.

Nhưng hai người chẳng hề quen biết nhau, Khổ Bồ bị hôn mê còn không biết có thể tỉnh lại hay không, khi tỉnh lại rồi có đồng ý làm người dẫn đường cho hắn ta hay không, không thể biết được.

Tất cả mọi hành động của Diêm Yến, chính là dùng tính mệnh cả nhà để đánh cược, đánh cược một khả năng có thể leo lên.

Không thể nghi ngờ, hắn ta là một tay cờ bạc, một tay cờ bạc điên cuồng bất chấp mọi hậu quả.

Cá cược có muôn vàn rủi ro, nhưng một khi thắng cuộc, thu hoạch lại có tỉ lệ thuận với nguy cơ.

Diêm Yến thắng cuộc, hắn ta được Khổ Bồ dẫn trở về thôn mai danh ẩn tích chữa thương, thời gian vừa trôi qua chính là ba năm.

Khổ Bồ rất ưa thích người trẻ tuổi đã cứu mình này, vừa có gan lại vừa có đầu óc, do vậy liền thu hắn ta làm đệ tử, dốc túi dạy bảo, công pháp, thuật pháp, kinh nghiệm, cùng với đủ loại thoại thuật giang hồ, không giữ lại chút nào.

Vừa chỉ dạy, Diêm Yến đã nhanh chóng học được, ngộ tính cực cao.

Ba năm sau, Khổ Bồ dẫn theo Diêm Yến quay trở lại giang hồ.

Diêm Yến cũng chính thức gia nhập vào phái Văn Hương Liên Giáo.

Sau đó, dưới sự dìu dắt của Khổ Bồ, Diêm Yến giống như được bật hack, phi tốc vọt lên, không đến sáu năm đã trở thành thanh niên cao thủ nổi danh Liên Giáo.

Nhưng mà cây cao đón gió lớn, có người bất mãn với sự nổi trội quá mức của Diêm Yến, biết được xuất thân của Diêm Yến liền báo cho quan phủ.

Phi Ngư Vệ xuất động, bắt tam tộc hơn 20 người nhà Diêm Yến, sau khi xác minh liền đem toàn bộ xử trảm.

Từ đó Diêm Yến liền hoàn toàn đối đầu với Phi Ngư Vệ.

Khắp nơi đánh cướp đủ loại tài nguyên tu hành cùng cung phụng của triều đình, phạm án không dưới ba mươi lần.

Hơn nữa Diêm Yến cũng thay đổi tính cá cược, trở nên cực kỳ cẩn thận, chưa bao giờ tùy tiện lộ diện, ra một kích rồi lui, bắn một phát đổi một chỗ khác, làm việc không theo một quy luật nào.

Phi Ngư Vệ đã từng giăng bẫy dụ bắt, nhưng toàn bộ đều lấy thất bại mà kết thúc.

Mà Diêm Yến lại là càng cướp càng mạnh, trò giỏi hơn thầy, xuất đạo hai mươi năm đã trở thành một trong tam cự đầu của phái Văn Hương, nâng địa vị phái Văn Hương trong Liên Giáo lên cao vượt trội.

Lại sau nữa, giáo chủ Liên Giáo đột ngột xuất hiện, trù tính khởi binh ở đất Lỗ.

Diêm Yến lập tức chiêu binh mãi mã, đứng ra hưởng ứng đầu tiên, chẳng máy chốc đã mở rộng thế lực đến hơn vạn người.

Giáo chủ Liên Giáo có qua có lại, phong hắn ta làm Tả hộ pháp, phân hơn ba mươi tên cao thủ tà đạo trợ chiến, danh tiếng cùng thế lực nhất thời trở nên nổi trội, lập tức vượt trên Thánh Chủ Liên Giáo.

Mãi cho đến khi hắn ta đến cái Lưu thành nho nhỏ này, kích gãy chìm trong cát.

Đèn chiếu thu hồn, thẩm phán cân nặng, người khoác áo choàng đen mở miệng vàng: “Niên thiếu gò bó du long hãm ghềnh, đại bàng giương cánh thành khôi thủ; bùn đọng bắt nguồn từ hỗn độn, Bạch Liên soi sáng thịnh thế lên; tinh kỳ tung bay tứ phương ứng, xẻng đen vung vẩy lại thành không.”

Phần thưởng: Một tia khí hỗn độn.

Bình Luận (0)
Comment