“Đại vương bảo ta đi tuần núi, ta lại xoay chuyển cả nhân gian.”
“Đánh lên trống của ta, gõ lên chiêng của ta.”
“Cuộc sống tràn ngập những giai điệu.”
“……”
Phía bên ngoài Lưu Thành, đêm đen gió lớn, tuyết bắt đầu ngừng rơi.
Tần Hà không có việc gì để làm lại vác lên cái xẻng đen lớn, vừa ngâm nga khẽ hát, vừa đi dạo quanh đại doanh Liên Quân.
Đi tới đi tới, từ phía doanh trướng đối diện có một tên nam tử đầu trọc mặt mũi dữ tợn chui ra, nửa người của hắn ta vẫn còn ở trong doanh trướng, vậy mà đã móc thằng em ra bắt đầu xì xì.
Chẳng thèm tìm một góc hoặc một nơi nào đó cách xa một chút, cũng không sợ mùi khai.
Tần Hà trông thấy, liền đảo thuật vọng khí qua.
Ái chà!
Oán khí quấn lấy thân, trên tay ít nhất cũng dính hơn trăm mạng người vô tội.
“Ngươi nhìn cái gì?”
Lúc này, tên nam tử đầu trọc cũng trông thấy Tần Hà đang đứng đối diện nhìn, hắn ta trừng mắt.
Tần Hà sửng sốt, chớp chớp mắt, chần chờ nói: “Nhìn ngươi…… thì sao?”
“Ngươi nhìn tiếp đi!” Trên mặt tên nam tử đầu trọc xuất hiện vẻ giận dữ.
“Được thôi.” Tần Hà tỏ vẻ thành thật, lần này không chỉ nhìn, hắn còn nhìn một cách cực kỳ nghiêm túc, sau đó còn tỏ vẻ ghét bỏ “Chậc chậc chậc”.
“Aizzz, cmm!!!”
Tên nam tử đầu trọc lập tức nổi cơn tam bành, kéo quần lên, xoay người liền chạy vào trong doanh trướng, lúc trở ra thì trong tay đã cầm một thanh đại khảm đao, chỉ vào Tần Hà rồi quát: “Tôn nhi khốn kiếp này, lão tử chém chết ngươi!”
Còn chưa dứt lời, hắn ta sải bước, vung đại đao lên chém về phía đầu Tần Hà, vừa mạnh vừa nhanh lại vừa độc.
Cường giả hai mươi năm nội kình, đã đánh cướp, giết vô số người.
Người còn chưa đến, hơi thở mãnh liệt đã dẫn động gió mạnh táp vào mặt.
Tần Hà không nhúc nhích, hắn chỉ vươn ra hai ngón tay.
Nhẹ nhàng kẹp một cái.
Thế công nguyên bản như là sét đánh, đại đao nặng như chuông đồng lập tức đã bị Tần Hà kẹp giữa hai ngón tay.
Động tác nhẹ nhàng giống như thứ bị kẹp không phải là đao mà chỉ là một quả nho.
Nhất thời sắc mặt của tên nam tử đầu trọc đã trở nên hoảng hốt, một cơn ớn lạnh từ lòng bàn chân xộc thẳng lên đỉnh đầu.
Không tốt!
Cao thủ tuyệt đỉnh!
Lúc này, đã thấy cao thủ tuyệt đỉnh lắc đầu bất mãn, “Ngươi bảo ta nhìn, ta nhìn, ngươi lại chém ta, ngươi không giảng võ đức…”
Vừa dứt lời, hắn nhanh như chớp giơ xẻng đen lớn gõ nhẹ lên cái đầu trọc kia một cái.
“Bang!”
Trong nháy mắt toàn thân tên nam tử đầu trọc đã cứng đờ, đồng tử nhanh chóng phóng đại, ngã thẳng xuống đất.
Tần Hà nhanh tay lẹ mắt vung tay lên, một cái túi vải vàng đón gió phồng lên, tên nam tử đầu trọc còn chưa rơi xuống đất đã bị thu vào bên trong.
Túi vải vàng đóng lại, xoay một vòng, tiếp đó nhanh chóng thu nhỏ lại, đến khi trở lại trong tay của Tần Hà thì đã giống như là đang đựng một con mèo nhỏ, lại treo lên trên hông, bộ thi thể đầu tiên, giải quyết.
Thuật chú ngữ: Học tập thuật này, ngươi sẽ không còn phiền não khi điều khiển vật.
Thuật pháp này vô cùng thực dụng, có thể điều khiển vạn vật, Khổn Tiên Tác, túi đựng thi đều chỉ là chuyện nhỏ, hơn nữa thuật này còn sử dụng thuận tiện hơn chú ngữ, hiệu quả điều khiển vật lại càng tốt.
Như là túi đựng thi mà nói, càng tùy tâm sở dục, mà hơn nữa số lượng đựng cũng càng nhiều.
Chính là thần kỳ như vậy, chính là không nói đạo lý như thế đấy.
Nhấc lên đại khảm đao rơi trên mặt đất ném vào trong không gian dưới nách, Tần Hà lại vác xẻng lên vai, tiếp tục ngâm nga hát “Tuần núi”.
Hắn vừa mới rời khỏi, từ khe mành doanh trướng lại vươn ra một cái đầu, mắng: “Tam Trọc Tử tên vương bát đản nhà ngươi, đi tiểu còn lấy đao của ta làm gì?”
Nhưng hắn ta mắng xong, ngó trái ngó phải cũng không nhìn thấy người, trên mặt đất chỉ có mấy hàng dấu chân lộn xộn, liền hùng hùng hổ hổ rụt đầu trở về.
…
“Đại vương bảo ta đi tuần núi, ta lại xoay chuyển cả nhân gian.”
“Đánh lên trống của ta, gõ lên chiêng của ta.”
“……”
Sau đó gần nửa canh giờ, doanh địa Liên Giáo rộng lớn thỉnh thoảng lại vang lên tiếng ngâm nga của bài ca này.
Đôi khi sẽ tạm dừng một chút, nhưng rất nhanh lại vang lên.
Cứ như vậy ước chừng hai ba lần.
Dạo bước dạo bước, Tần Hà đi tới đại doanh trung tâm.
Đinh tổng thủ vệ vừa nhìn thấy là Tần Hà, đôi mắt lập tức sáng lên giống như mắt chó, vội vàng tươi cười chạy đến: “Cao nhân cao nhân, ngài đến rồi.”
“Hôm nay có hàng lớn nào không?” Tần Hà gật gật đầu.
“Có, vừa có vị mới nhận chức Hộ pháp đốc quân, chính là một lão già mặc áo xanh, còn có một người nữa gọi là Dư Bát Lang, tên quái gở bị nói lắp, không thích nói chuyện; hiện tại bọn họ là hai người lợi hại nhất trong doanh địa.” Đinh tổng thủ vệ nhìn xung quanh, thấy một tên thủ hạ của mình đã bắt đầu lâm vào mộng cảnh, vội vàng nhỏ giọng nói.
“Người ở đâu?” Tần hà hỏi.
“Đại trướng của tân Hộ pháp đốc quân ở hướng Tây Nam, cách đại trướng trung quân hai trăm bước, Dư Bát Lang thì ở bên cạnh đó không xa, tuyết trên doanh trướng của bọn họ đều đã được ta phái người đi dọn dẹp sạch sẽ, rất dễ phân biệt ra.” Đinh tổng thủ vệ xoa xoa tay nói.
“Đi nghiệm hàng trước đã, hàng tốt sẽ lại thưởng cho ngươi.” Tần Hà nhấc chân đi vào bên trong.
“Tạ ơn cao nhân, tạ ơn cao nhân.” Đinh tổng thủ vệ cực kỳ vui vẻ.
…
Trong doanh trướng của Hộ pháp đốc quân tân nhiệm, sư gia áo xanh Lý Nghiêu mang vẻ mặt đầy sợ hãi nhìn vị khách không mời mà đến đang ngồi trên chủ vị ăn như gió cuốn, trái tim nhỏ đập mạnh kêu bùm bùm.
Trên vị trí chủ vị, một thi quái lông dài mọc ra cánh xương đang dùng thi trảo vừa cắt một bộ thi thể trắng như tuyết, vừa bỏ một miếng thi thể máu me đầm đìa vào trong miệng.
Miệng nứt của thi quái mọc đầy răng nanh, con ngươi đỏ tươi như máu, khí tức cực kỳ dọa người.
Lý Nghiêu biết đây là thứ gì.
Thi quái mạnh nhất dưới trướng của Thiên Thi Quỷ Mẫu – Thi Vương Phi Thiên.
Thi quái này không chỉ có thực lực mạnh mẽ, còn có linh trí không thua kém con người, hơn nữa nó còn thể bay trên trời, vừa cường hãn lại vô cùng khó chơi.
Vừa rồi ông ta đang cùng với Thánh nữ theo quân được yêu thích nhất điên loan đảo phượng ở trong doanh trướng, thứ này bất ngờ hạ xuống thông qua cửa thoát khói, không nói một lời đã giết chết Thánh nữ rồi ăn, trông dáng vẻ giống như quỷ chết đói đầu thai vậy.
Lý nghiêu bất mãn, nhưng ông không dám biểu hiện ra ngoài dù là một chút.
Mấy canh giờ trước bên phía Giáo chủ đã đưa tin tới, nói rằng chuyện ở đây sẽ có Thiên Thi Quỷ Mẫu tiếp nhận.
Kết quả Thiên Thi Quỷ Mẫu còn chưa xuất hiện, ngược lại là cái thứ này đến trước.
Thật quá đáng.
Cả quân doanh hơn hai vạn người, ngươi ăn ai không ăn, lại đi ăn Thánh nữ xinh đẹp yêu kiều.
Trâu gặm mẫu đơn, ăn no bể bụng cái tên vương bát đản chết tiệt nhà ngươi.
Chẳng qua bao lâu, thi thể của thánh nữ xinh đẹp đã bị Thi Vương Phi Thiên ăn hết bảy tám phần, Lý Nghiêu thấy vậy liền vội vàng nặn ra nụ cười, cẩn thận dò hỏi: “Không biết Thi Vương đại nhân có hài lòng hay không, nếu mà chưa đủ, ta lại gọi thêm hai thánh nữ qua đây để Thi Vương đại nhân hưởng dụng.”
“Không cần, lần này ta tới là theo lệnh của Quỷ mẫu nhà ta, đặc biệt tới để tra hỏi tình hình cụ thể, nói đi, chuyện gì xảy ra?” Thi Vương Phi Thiên bỏ lại huyết thi, mở miệng nói, âm thanh như là lấy mảnh vỡ thủy tinh cọ xát vào nhau vậy, nghe vào tai liền khiến người ta cảm thấy khó chịu giống như tim gan bị bóp chặt.
“Hồi bẩm Thi Vương đại nhân, chuyện này…” Lý Nghiêu mở miệng, nhưng còn chưa đợi ông ta nói hết câu, mành cửa doanh trướng đã bị vén lên, một thanh niên mặc áo gai vải thô, vác một chiếc xẻng đen lớn đã chui vào.
Vừa trông thấy Lý Nghiêu cùng Thi Vương, vẻ mặt hắn hơi sửng sốt, sau đó liền nhếch miệng nở nụ cười:”Ồ, đều ở đây à?”