Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 286 - Chương 286 - Thuật Thần Truyền

Chương 286 - Thuật Thần truyền
Chương 286 - Thuật Thần truyền

Ngụy Nguyên Cát nhìn thấy dáng vẻ này của Ngụy Nguyên Cát, chợt cảm thấy có hy vọng.

Thân ca chính là không thể xuống đài, thật ra là đã thầm động lòng.

Ai có thể kháng cự được sự hấp dẫn của Tẩy tủy đan chứ?

Hơi suy nghĩ một lát, Ngụy Nguyên Cát vội vàng nhỏ giọng nói: “Thân ca, ngươi cũng đã thấy đẳng cấp của Thanh Ngưu Đại Tiên rồi, vừa ra tay đã là hai viên Tẩy tủy đan, hơn nữa năng lực truyền đạo tuyệt đối xứng đáng với hai chữ thần tiên, bất kể là thực lực hay phẩm đức đều có tư cách để chúng ta tế bái, chúng ta không cần phải kháng cự.”

“Ta, cái tên...” Ngụy Vũ vẫn cãi lại theo bản năng.

Ngụy Nguyên Cát vừa thấy thế, lập tức cắt ngang: “Thân ca, ngươi cứ nghe ta, nếu là ngươi cảm thấy mất mặt, chúng ta đi vào lúc tối muộn vậy, chờ đến khi không còn ai nữa thì ngươi cùng ta tế bái, bái một lần ngươi sẽ biết, không có ban thưởng thì thôi, nếu như có ban thưởng thì không quan tâm phần thưởng là cái gì, đều có hời lớn.”

Khuôn mặt Nguỵ Vũ hơi giật giật, hắn ta cắn răng nói: “Dù sấm sét hay mưa gió, đều là ân mà trời ban cho chúng ta, đúng không?”

Ngụy Nguyên Cát nghe vậy, lập tức giơ ngón tay cái lên: “Vũ ca, vẫn là ngươi có văn hóa, chính là ý này.”

Khuôn mặt Nguỵ Vũ nhất thời càng co giật ác liệt hơn.

...

Một ngày này, dân quân Lưu Thành tế bái Thanh Ngưu Đại Tiên đã đạt tới một độ cao mới.

Công đức của Tần Hà đang nhanh chóng được tích tụ.

Không chỉ riêng nhân số cống hiến công đức trở nên nhiều hơn, ngay cả giá trị công đức cũng tăng cao.

Trung bình cao đến +8.

Chỉ một ngày này Tần Hà đã tích tụ được hơn ba vạn công đức.

Có điều Tần Hà vẫn chưa biết việc này.

Bởi vì thần tiên cũng cần phải ngủ, rối bóng biểu diễn, truyền pháp, thuật tạo mộng đều cực kỳ tiêu hao tinh lực.

Thời gian dài, cho dù là Tần Hà cũng không chống đỡ nổi.

Tần Hà vừa nằm xuống đã ngủ thẳng đến tận đêm khuya mới tỉnh.

Mà lúc này, thi thể Thi vương phi thiên cũng đã được hỏa thiêu xong.

Thi vương rất mạnh, nhưng đó là sau khi chết đi, mà lực lượng đó còn là do thi trùng phụ thể mang đến, Tần Hà cũng đã tìm thấy thi thể của thi trùng còn chưa hoàn toàn cháy hết trong tro cốt của Thi vương, trông nó giống như là con cuốn chiếu vậy.

Khi còn sống Thi vương là một nghệ nhân của gánh xiếc giang hồ, đi theo thúc bá trưởng bối vào nam ra bắc mãi nghệ đầu đường, tên là Cổ Tiểu Ngư.

Há miệng nuốt kiếm, đập tảng đá lớn trên ngực, phun lửa, cách không lấy vật, bịt mắt phóng đao,.. đều là những biểu diễn thường thấy, nhưng dân chúng rất thích xem.

Thế đạo không tốt, dân chúng không dư dả, đặc biệt là phương bắc còn bị thiên tai mấy năm liên tục, Cổ Tiểu Ngư chỉ có thể cùng thúc bá trưởng bối vòng qua vòng lại dần tiến xuống phía nam.

Phương nam tương đối trù phú, cuộc sống của dân chúng cũng hơi khá hơn một chút.

Nhưng sao có thể tính được số trời, người có họa phúc sớm chiều.

Rất xui xẻo, gánh xiếc nhỏ của nhà Cổ Tiểu Ngư gặp phải thi quân.

Thế là toàn bộ người của gánh xiếc đã trở thành một thành viên của đại quân Thiên Thi.

Có lẽ là do thể chất Cổ Tiểu Ngư khá đặc biệt, cho nên thi thể của hắn ta đã bị Thiên Thi Quỷ Mẫu chọn trúng, một đường từ thi quái lông dài biến thành nhảy cương, lại từ nhảy cương biến thành Thi vương phi thiên.

Phần thưởng: Thuật Thần truyền.

Thuật Thần truyền: Một pháp thuật truyền đạo đến từ chư Thần ở Thâm Uyên, thi triển pháp thuật này, ngài có thể bỏ qua sự hạn chế của khoảng cách, cách không tạo mộng truyền pháp giảng đạo cho tín đồ.

Chú thích: Thuật này cần phối hợp với thuật tạo mộng mới có thể thi triển, hơn nữa chỉ có tác dụng với tín đồ.

Tần Hà vừa thấy, hạnh phúc đến mức suýt chút nữa đã ngất đi.

Tâm trạng này giống y như lúc Đậu Lão Lục cùng Thường Ôn nhận được Tẩy tủy đan vậy.

Muốn cái gì đến cái đó.

Mới vừa rồi hắn còn cảm thấy phải chạm vào tín đồ mới có thể truyền pháp quá phiền phức, kết quả lúc này đã tới một bản thuật Thần truyền.

Sau này truyền pháp giảng đạo sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

Chẳng cần bước chân ra khỏi nhà cũng có thể cách không truyền pháp.

Hơn nữa còn không cần tìm người, việc phiền phức nhất khi truyền pháp chính là tìm người.

Có mấy tên xui xẻo ngày nào cũng đổi chỗ ngủ, Tần Hà tìm không thấy, cho nên cũng chỉ có thể là gà trống điểm tới ai thì chọn người đó truyền pháp.

Đây là số mệnh, muốn cho cũng chẳng tìm thấy người đâu.

Không chút do dự, Tần Hà lập tức học tập.

Trong nháy mắt hắn đã hiểu rõ sự ảo diệu của thuật Thần truyền, không hổ là thuật pháp truyền đạo đến từ chư Thần Thâm Uyên, vô cùng huyền diệu, nó đã chạm tới sự huyền bí của không gian.

Đáng tiếc đây chỉ là kỹ năng, cũng không có chứa cảm ngộ về không gian, bằng không Tần Hà e là đã lập tức phi thăng rồi.

Nghĩ nghĩ, Tần Hà định thử nghiệm một chút.

Hắn vội vàng lấy cuốn sổ nhỏ thần kỳ ra, nhanh chóng tìm kiếm, cuối cùng tìm được hai cái tên ở trang cuối cùng.

Ngụy Nguyên Cát, Ngụy Vũ.

Tần Hà lập tức cảm thấy hài lòng mãn ý, quả nhiên là không có ai kháng cự nổi sự hấp dẫn của Thanh Ngưu Đại Tiên.

Ngụy Vũ ngừng một đêm, lại bắt đầu tế bái tiếp.

Chỉ đáng tiếc là, giá trị công đức chỉ có +5, Ngụy Nguyên Cát còn đến +9.

Không thể cho quá tốt, sợ ngươi kiêu ngạo.

Biu~

Thuật nuôi vịt!

Bình Luận (0)
Comment