Bạch Thiên Cương nghe vậy càng chẳng hiểu ra sao, nhưng mặc kệ Tần Hà nói cái gì thì cũng đã tỏ rõ thái độ.
Bốn chữ, không chết không thôi.
Ông ta lập tức nổi giận hô: “Vậy ngươi đi chết đi!”
Vừa dứt lời, khí thế ba người giấy cũng ầm ầm bốc lên, âm khí toàn thân như hóa thành thực chất, gần như là trong nháy mắt đã bao phủ Tần Hà vào bên trong.
Trong tầm mắt Tần Hà, tất cả mọi thứ xung quanh xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Trong âm khí kinh khủng, hắn đã rơi vào một phương thế giới cực kỳ đáng sợ.
Mặt đất cằn cỗi khô hạn, từng làn khói đặc từ những khe nứt phóng lên trời, tất cả mọi thứ xung quanh đều tỏa ra mùi cháy khét, bầu trời bị khói đặc bao phủ, không thấy ánh mặt trời.
Không có cỏ cây sông núi, không có mặt trời cùng trăng sao.
Có, chỉ là đất cằn liên miên vô tận.
Trên đất cằn, vô số âm linh mở ra đôi mắt màu máu tươi, ở trong đó chất chứa vô tận âm lãnh, bạo ngược cùng điên cuồng.
Mà ở trong đó, còn có ba tôn âm linh cao lớn như tòa tháp.
Một cái là nam tử cao gầy, cầm trường đao trong tay; một cái là nữ tử mập lùn, tay cầm lưỡi hái; còn một cái là lão giả, hai tay mỗi bên một ngọn lửa đang cháy bừng bừng.
Tần Hà phải ngẩng đầu lên mới có thể trông thấy khuôn mặt của bọn chúng.
Điều này khiến Tần Hà không nhịn được mà hít một hơi khí lạnh.
Không hổ là thủ đoạn mà Ngụy thần ban cho, đã vượt qua tưởng tượng của mình.
Vốn cho rằng ba người giấy mấy trăm năm đạo hạnh liên thủ đã đủ ghê gớm rồi, lại chẳng thể ngờ rằng bọn chúng không chỉ đơn giản là người giấy.
Bọn chúng còn là trận linh!
Ba trận linh liên thủ kéo mình vào trong sát trận.
Trong nháy mắt thân hình đã phóng đại hơn mấy trăm lần, rất có lực áp bách về thị giác, khí tức cũng càng thêm kinh người.
Hóa thân thành Linh tướng giấy.
Thủ đoạn này cũng thật là lợi hại.
“Ông!”
Linh tướng giấy nam tử phát động ra công kích trước tiên, nó quơ ngang đao, trực tiếp quét về phía Tần Hà.
Tần Hà chỉ cảm thấy như là một cây đại thụ chọc trời đang đập thẳng về phía mình, đao chưa đến nhưng âm phong mạnh mẽ đã cuốn đến cắt mặt.
Dưới chân Tần Hà lóe lên một cái, người lập tức trở thành một tàn ảnh ở nguyên chỗ.
“Ầm ầm!”
Đao lớn chém xuống, tạo thành một khe rãnh cực lớn trên mặt đất khô cằn.
Công kích của Linh tướng giấy nam tử cũng chỉ là bắt đầu, ngay sau đó công kích của Linh tướng giấy nữ tử cùng Linh tướng giấy lão giả liền theo sát mà tới.
Song chạc của Linh tướng giấy nữ tử gầm thét từ trên cao đâm xuống, chấn thiên động địa, Linh tướng giấy lão giả lại càng thêm lợi hại, hai tay đẩy ra chính là hai đám lửa cháy cực lớn nhanh chóng phóng về phía Tần Hà.
Ngọn lửa cháy hừng hực nhưng nó lại không hề có một chút nhiệt độ nào, ngược lại còn tỏa ra sự lạnh lẽo khiếp người.
Những nơi nó đi qua, không khí phát ra tiếng nổ lốp bốp, đó là âm thanh bị đông lại.
Tần Hà không dám lấy thân ra thử, tiếp tục tránh né, nội kình cùng pháp lực đồng thời chấn động, đôi chân thi triển cả thuật tháp, công pháp cùng với buff mới xem như không có gì nguy hiểm.
Ba tướng linh giấy ầm ầm công kích điên cuồng nhưng không thể chạm đến Tần Hà chút nào.
“Tiểu tử, tam tài âm linh trận có thể giết chết cao thủ ngũ phẩm, ngày này sang năm chính là ngày giỗ của ngươi!” Âm thanh vui sướng của Bạch Thiên Cương đang khống trận từ trên cao truyền xuống.
Ngay cả chính Bạch Thiên Cương cũng không biết trận này thi triển ra là dạng gì.
Kết quả tất nhiên khiến ông ta hết sức hài lòng.
Ba đại Linh tướng giấy tựa như là Âm thần Địa phủ, không ai bì nổi.
Hơn nữa Linh tướng giấy chỉ là bắt đầu, đằng sau Linh tướng giấy còn có âm linh che trời rợp đất, kẻ nào kẻ nấy đều là mắt đỏ máu đầy đữ tợn, ào ào nhào đến.
Trừ phi có thể đánh xuyên trận pháp.
“Dám đối địch với thượng giới đã đủ để ngươi kiêu ngạo, đáng tiếc bọ ngựa đá xe, tráng niên chết sớm.” Giọng nói của Bạch Thiên Cương tiếp tục truyền đến.
“Ngươi nói quá nhiều lời, cẩn thận lát nữa lại đau mặt.” Tần Hà đáp lại ông ta một câu.
Nói xong, hắn không chần chờ nữa.
Phá trận!
“biu biu biu biu”
Đầu tiên là bắn đầy thuật Tật phong vào chân sau ba Linh tướng giấy.
Linh tướng giấy vốn khá là linh hoạt trong nháy mắt đã lâm vào hỗn loạn, xiêu xiêu vẹo vẹo, gần như không thể đứng vững.
Tần Hà thừa cơ tiến đến gần.
“biu biu biu”
“Trấn linh ấn, Trói linh ấn, Nhược linh ấn, Cương linh ấn, Lật linh ấn, Chú linh ấn, Tê linh ấn, Định linh ấn,... Thái sơn phụ thể ấn, Càn khôn đảo ngược ấn.”
Vô ảnh thủ chồng lên ba mươi sáu thức trấn linh, một mạch mà thành.
Ba Linh tướng giấy bị làm suy yếu, bị tê liệt, bị định thân, bị trói, bị trấn áp, bị đảo ngược âm dương,... đủ loại buff tiêu cực, chỉ có không nghĩ ra, không có ở đây không có.
Ngang ngược như vậy đấy, không giảng đạo lý như thế đấy.
Linh tương giấy có cao có lớn hơn nữa thì cũng là âm linh.
Chỉ cần là âm linh thì cứ để ba mươi sáu thức trấn linh lo.
Sau khi cố định được Linh tướng giấy, Tần Hà lại xoa xoa ngón tay, tiếp đó hai mươi mấy tia sấm sét đồng thời đánh vào ba Linh tướng giấy.
Sét đánh nổ ra tia lửa, giống như là dầu hỏa bắt lửa, trong nháy mắt ngọn lửa đã nhấn chìm ba Linh tướng giấy.
“Zi zi zi”
Ba Linh tướng giấy phát ra tiếng kêu thảm thiết, dưới lôi hỏa mãnh liệt thiêu đốt đã hóa thành quả cầu lửa, ầm ầm ngã xuống.
“Ngươi... Làm sao ngươi biết nhiều pháp thuật như vậy?” Âm thanh tràn đầy vẻ khó có thể tin của Bạch Thiên Cương truyền tới.
Tần Hà ngẩng đầu nhìn trời, hướng về phía khuôn mặt mờ ảo của ông ta, nhếch miệng nở nụ cười: “Đã nói rồi, ta là bật hack.”
“Ngươi... Ngươi sẽ không thắng được, Linh tướng ngã xuống còn có ức vạn giấy linh, chúng nó cũng có thể hao mòn chết ngươi!” Âm thanh quật cường của Bạch Thiên Cương truyền đến.
“Phải không?”
Nụ cười trên mặt Tần Hà càng tươi, ngay vào khoảnh khắc vô số âm linh sắp nhấn chìm hắn, quanh người hắn lóe lên kim quang.
“Ông!”
Một luồng khí tức chí dương chí cương cực kỳ mãnh liệt như là nước thủy triều phóng ra khắp tứ phương, trong vòng bốn trượng, âm khí, quỷ khí, oán khí, lệ khí lập tức bị tịnh hóa.
Kim quang vạn trượng, giống như là mặt trời trên cao.
Những nơi tia sáng chiếu tới, hết thảy âm linh trực tiếp hóa thành khói xanh tiêu tán, ngay cả một chút dấu vết cũng không để lại.
Công đức kim thân quyết: Công đức gia thân, một khi dựng thành kim thân, ngài có thể sánh vai cùng thần minh.
Công đức kim thân lục phẩm!
Đây là thu hoạch lớn nhất mười mấy ngày nay ở thành Tế Nam.
Tụ được số lớn công đức đã giúp công đức kim thân của Tần Hà tăng thêm ba phẩm, từ tam phẩm đạt đến lục phẩm.
Sánh vai thần minh!
Công đức kim quang vừa ra liền quét sạch tứ phương.
Phá trận!
Ngay sau đó, cảnh sắc xung quanh liền đại biến.
Đất cằn liên liên vô tận cùng khói đặc ngút trời đã biến mất không thấy gì nữa, tầm mắt trở nên rõ ràng, hắn đã quay lại đại sảnh.
Thay đổi duy nhất, chính là ba cái giấy linh đã ngã xuống đất, đang dấy lên lửa lớn rừng rực, còn có vẻ mặt của Bạch Thiên Cương, từ đỏ chuyển sang trắng, trong mắt thì tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi cùng với sợ hãi.
Giống như bị người khác vả miệng liên tục một trăm cái, muốn có bao nhiêu khó coi liền có bấy nhiêu khó coi.
“Còn có chiêu không, nếu có thì cứ việc xuất ra, nếu như không có, ngày này sang năm chính là ngày giỗ của ngươi nha.” Tần Hà khẽ phủi phủi tro bụi không tồn tại trước ngực, mỉm cười hỏi.
Vả mặt tới quá nhanh quá mạnh, sắc mặt Bạch Thiên Cương từ đỏ chuyển sang trắng, từ trắng chuyển sang xanh, lại từ xanh chuyển về trắng, nhăn mặt nói: “Còn có thể thương lượng một chút không, ta có thể quỳ xuống xin ngươi.”