Thuật tát đậu thành binh: Học tập thuật này, tiện tay vung lên, ngươi sẽ có được thiên quân vạn mã.
Tần Hà xem xét, có chút lợi hại.
Đây chính là thuật pháp người giấy thành binh của Bạch Thiên Cương.
Không chút do dự, quyết đoán học tập.
Trong nháy mắt trong lòng Tần Hà đã hiểu rõ nhiều loại bí pháp “chế đậu”, thông hiểu rõ ràng, đạt đến hóa cảnh.
Điểm mấu chốt của thuật Tát đậu thành binh không nằm ở chỗ “vung”, mà ở chỗ “chế đậu”.
“Đậu” ở chỗ này là một thuật phụ linh, cũng không phải là bốc bừa một nắm đậu tương rải ra là có thể thành binh.
Nhất định phải là đồ vật phụ linh, có thể là đậu tương, cũng có thể là thanh sắt, thanh gỗ, hột đào, ve sầu mùa thu, đồng tử quạ đen, thậm chí còn có thể là hòn đá hoặc là mảnh giấy.
Đồ vật phụ linh khác nhau thì binh được tạo thành cũng sẽ khác nhau.
Giấy phụ linh tạo ra binh, chính là người giấy binh.
Người giấy binh của Bạch Thiên Cương chính là loại yếu nhất trong đó, sợ nước sợ lửa, khiếm khuyết rất rõ ràng.
Dưới thành Tế Nam, nếu như Tào Văn Chiếu có sự chuẩn bị từ trước mà nói, ba ngàn Thiết kỵ Quan Ninh căn bản sẽ không bị giết đến nỗi đại bại phải chạy tán loạn.
Mà Bạch Thiên Cương không dám thừa thắng xông lên cũng là vì hiểu rõ khuyết điểm của người giấy.
Cho nên trong cuộc vây chiến thành Tế Nam, tổng cộng Bạch Thiên Cương cũng chỉ dùng người giấy binh hai lần.
Nếu bàn luận ra, còn không dùng tốt bằng thi quân lông dài của Thiên thi quỷ mẫu.
Đồng thời, “chế đậu” phụ linh này cũng có hơi rắc rối, đó là nhất định phải bắt được một vài linh thể như là u linh, âm linh hay du phách,... mới có thể chế thành.
Nhưng mà khuyết điểm không che lấp được ưu điểm, đây chính là đại chiêu có thể nắm giữ thiên quân vạn mã.
Bạch Thiên Cương thân là Thần sứ hạ giới, bất kể là thân phận hay thực lực, phần thưởng đốt ra được há có thể kém?
Tần Hà bỏ thuật pháp này sang một bên, tiếp tục chờ đợi phần thưởng kế tiếp.
Thời gian ước chừng một đêm, hơn hai mươi bộ thi thể.
Đến khi Tần Hà rời khỏi đại doanh, hắn đã mang theo hai mắt quầng thâm đánh ngáp rời đi, nói chung kịch đèn chiếu khá là hao tổn tinh lực.
Kết quả đương nhiên không cần phải nói, rất phong phú.
Giá trị cao nhất có bốn hạng.
Một bản [Thuật mình đồng da sắt cao cấp], không có gì để nói.
Nếu nhục thân bật hết lực phòng ngự mà nói, ngay cả Tần Hà cũng có chút tê, không biết là sẽ mạnh đến mức nào.
Một bản [Thuật du long].
Thuật du long: Bí thuật thân pháp đến từ Thâm Uyên, học tập thuật này, thân pháp của ngài sẽ uyển chuyển như là du long, lướt qua vạn bụi hoa trên người cũng sẽ không dính lên một cái lá.
Một thuật pháp tương đối thực dụng, đặt cùng bộ pháp chim sẻ cũng không có xung đột. Một cái là bộ pháp, một cái là thân pháp, hai bên đồng thời phối hợp có thể xưng vô địch.
Một bản [Sư hống công].
Sư hống công: Học tập thuật này, trong vòng trăm bước, một tiếng gầm nổ của ngươi có thể diệt chư tà, phá nát non sông.
Đây là bản thuật pháp âm công đầu tiên của Tần Hà, có thể gầm phá nát non sông, không có hạn mức cao nhất, phụ thuộc vào nội kình và pháp lực của bản thân.
Thứ tư là một thỏi huyền thiết.
Huyền thiết: Đây là một khối huyền thiết đến từ Thâm Uyên, được học đồ đúc binh rèn thành thỏi, có thể dùng để rèn đúc binh khí, giúp nó trở nên càng kiên cố hơn.
Huyền thiết đen sì, gần giống hệt như màu cái xẻng đen lớn của Tần Hà, nhưng so cùng thể tích lại nặng hơn gấp mười lần.
Cộng thêm [Thuật rèn] lấy được lúc trước, vừa vặn có thể thăng cấp binh khí một chút.
Mặc dù cái xẻng đen lớn lợi hại, nhưng trải qua vài lần dùng toàn lực để đập, cái xẻng cũng đã xuất hiện vết nứt.
Đương nhiên, đây không phải là do địch nhân quá mạnh, chỉ đơn giản là do Tần Hà dùng lực quá mạnh để đập.
Tóm lại là, cái xẻng đen lớn kia đã càng ngày càng không thể đáp ứng được phản lực dưới sự tăng trưởng sức mạnh của Tần Hà.
Một thỏi huyền thiết được ban thưởng hoàn toàn không đủ để làm ra một vũ khí mới, nhưng có thể hòa vào cái xẻng đen lớn để tiến hành thăng cấp.
Đối với Tần Hà mà nói, như vậy đã đủ dùng.
Ngoài bốn hạng này ra, còn lại chính là một đống đan dược, công pháp, thuật pháp nhỏ gì đó.
Cũng có thứ chẳng có tác dụng gì, ví dụ như [Kỹ thuật chiết cây giống cây ăn quả], [Kỹ thuật phối giống heo nái], còn có một bản [Bản đồ hàng hải].
.....
Nội thành Tế Nam.
“Ò ó o”
Trời bắt đầu hửng sáng, một tiếng gà gáy vang lên, một ngày mới bắt đầu.
Đồng thời, đây cũng là ngày đầu tiên của năm mới.
Thời gian thành bị bao vây kéo dài đã làm nhạt đi sự vui vẻ đầu năm mới, vật tư khan hiếm cũng khiến người trong thành lo lắng hốt hoảng.
Cũng may Đồ Bách Thú đủ bá đạo, chẳng thèm nể mặt kẻ nào, cưỡng chế đẩy ra pháp lệnh thời chiến, thu gom toàn bộ lương thực trong thành theo giá thị trường, lại lấy giá thị trường bán ra, đồng thời bố trí mấy điểm phát cháo trong thành, như vậy mới miễn cưỡng không để cho thành Tế Nam người chết đói khắp nơi.
Đương nhiên cũng có không ít thương nhân thông qua đủ loại thủ đoạn giấu giếm, trữ hàng, dựng lên chợ đen hét giá.
Bởi vì mặc kệ thời điểm nào, cho dù ngày mai sẽ là tận thế, cũng không thể ngăn cản được bản tính tham lam của con người.
Chỉ có sợ hãi mới có thể khiến cho bọn chúng lùi bước.
Đồ Bách Thú không hổ là lão Phi Ngư Vệ, nghĩ cũng chẳng thèm nghĩ đã vung tay lên, hơn một trăm thương nhân phạm pháp trực tiếp bị bắt rồi đưa đến pháp trường, răng rắc răng rắc, chém một cái là đầu người lăn lông lốc.
Chém xong người lại thuận tay khám xét nhà bọn chúng, thế là lại được thêm một đống vàng bạc phát thưởng cho tướng sĩ thủ thành, một mũi tên trúng hai con chim, lúc này mới ổn định được cục diện.
Nhưng số lương thực trong kho cũng chỉ có nhiêu đó, bán ra một cân là thiếu đi một cân, lúc này đám người Đồ Bách Thú đã hoàn toàn không có niềm vui năm mới, bởi vì lương thực đã sắp thấy đáy.
Giỏi lắm cũng chỉ đủ năm ngày nữa, nếu đại quân thành Lâm Thanh vẫn chưa thể đến đây giải vây.
Thành Tế Nam này sẽ bị đoạn lương.
Đúng lúc này, một tiếng reo hò vui sướng vang vọng khắp thành: “Thành Lâm Thanh xuất binh rồi!”