Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 331 - Chương 331 - Cương Thi Cửu Phẩm

Chương 331 - Cương thi cửu phẩm
Chương 331 - Cương thi cửu phẩm

Càng kinh khủng hơn là, toàn thân Hạn Bạt mọc đầy đầu lâu người, lớn thì to bằng nắm tay thanh niên, nhỏ thì chỉ có chừng móng tay.

Toàn thân đều là lít nha lít nhít, thoạt nhìn giống như là được phủ lên một lớp lân giáp làm từ đầu lâu người vậy.

Trong số đó, cái đầu lâu ở trước ngực là lớn nhất, nó mơ hồ có hình dạng một khuôn mặt người đáng sợ được ghép lại từ những đầu lâu nhỏ, trông cực kỳ khiếp người.

Mà đây vẫn chỉ là áp lực từ ngoại hình mang tới.

Khí tức của nó càng thêm kinh người, uy áp kinh khủng áp đến làm kình lực cùng pháp lực của đám người gần như bị ngưng trệ.

Khiến cho người ta có xúc động muốn quỳ xuống bái, không sinh ra ý chí chống cự.

“Hitzz....”

Cường hãn đến như vậy, theo bản năng mọi người hít sâu một hơi.

“Hạn Bạt cửu phẩm!”

Sắc mặt Thiết giản Thần bộ Vũ Văn Tĩnh đại biến.

Trong thiên hạ có đủ loại đủ kiểu cương thi, nhiều vô số kể, nhưng có thể đạt đến lục phẩm trở lên thì đã cực kỳ hiếm thấy.

Cửu phẩm, toàn bộ vùng đất Đông Thổ đại lục cũng chỉ có vài tên.

Nhưng ở trong đó cũng không có Hạn Bạt.

Hạn Bạt có phẩm cấp cao đến như vậy, xem chừng là đã tìm được thủ phạm khiến đất Lỗ năm ngoái bị khô hạn hơn nửa năm rồi.

Ngay cả chủ quán cũng không khỏi thay đổi sắc mặt.

Hạn Bạt cửu phẩm, bình thường phải cần trên mười người của các đại thánh địa liên thủ mới có thể giao đấu với nó.

Hơn nữa còn phải chuẩn bị vận dụng trận pháp từ trước.

Mà đó vẫn chỉ là giao đấu không bị miểu sát, muốn thắng được nó, cũng phải xem ông trời có nể mặt hay không.

Đám người tạm thời được mình chiêu mộ trong quán rượu này hoàn toàn không đáng chú ý.

Nói cụ thể hơn chính là, không phải người tu luyện đã nhập phẩm, tới cũng chỉ là pháo hôi.

Nhưng mà Hạn Bạn đã xuất hiện, lúc này muốn đổi ý thì cũng đã trễ.

Chỉ có thể ra sức đánh cược một lần.

“Chết rồi!” Tiền Vô Lượng miệng run lập cập.

Bạch Lưu Ly, đạo sĩ còn có đại hòa thượng, cũng đều là mí mắt giật giật.

Chỉ có Tần Hà là hai mắt tỏa sáng, “Oa” một tiếng, suýt chút nữa còn hô to, tốt lắm.

Tên này, căn bản là không thể bỏ vừa một cái lò đốt xác a.

“Kiệt kiệt kiệt....”

Đúng lúc này, Hạn Bạt nhìn chằm chằm vào đám người, vậy mà còn nhếch miệng nở nụ cười, âm sát không có một chút nhân khí nào rơi vào trong tai mọi người, khiến người ta cảm thấy khó chịu như trái tim bị người ta bóp chặt.

Nụ cười rét lạnh kia, hiển nhiên là đã có linh trí.

Đây cũng là điểm kinh khủng nhất của cương thi cao phẩm, lấy thi thành yêu, thi thể đã sinh ra linh trí một lần nữa, không còn u mê, không còn dựa theo bản năng hành động như các loại hung thi, thi quái.

“Ngươi không phải cương thi hạ giới.” Chủ quán nhìn ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm Hạn Bạt.

Mỗi một con cương thi cửu phẩm đều có lai lịch, trên cơ bản đều từng có tiếp xúc với tất cả các thánh địa cùng Phi Ngư Vệ.

Một phe muốn diệt nhưng lại không diệt, bởi vì chỉ cần vô ý một chút thì sẽ thương vong thảm trọng, một phe thì không muốn nghiệp chướng nặng nề nên kích động các đại thánh địa cùng Phi Ngư Vệ liên thủ, không tiếc bỏ ra bất cứ giá nào trấn sát chúng.

Cho nên cương thi cửu phẩm, chưa từng có kẻ lạ mặt, đều bị ghi chép vào danh sách cương thi từ khi còn là cương thi cấp thấp.

Hai phương ăn ý với nhau, nước giếng không phạm nước sông.

Con Hạn Bạt này chưa từng bị ghi chép, lại đột nhiên xuất hiện, rõ ràng không phải là thứ của hạ giới.

“Kiệt kiệt kiệt... Không tệ không tệ, vậy mà vừa gặp đã có thể nhìn ra lai lịch bản tôn, bản tôn còn tưởng rằng hạ giới đều là một đám sâu kiến ngu dốt đấy.” Ánh mắt Hạn Bạt nhìn chằm chằm vào chủ quán, toét cái miệng thi đen như mực, khen: “Đầu lâu của ngươi có tư cách trở thành một phần của bản tôn, đúng lúc ở chỗ này còn thiếu một đầu lâu cường giả phẩm cấp.”

Nói xong nó còn nâng thi trảo cực lớn lên, chỉ chỉ vào một chỗ trống trên đồ án khô lâu trước ngực, chỗ đó còn thiếu một cái đầu lâu to chừng nắm tay, lộ ra làn da cương thi khô nứt bên trong.

“Cho nên, chịu chết đi!”

Vừa dứt lời, nó đã hóa thành một tia chớp nhanh chóng phóng tới chủ quán.

Thi trảo lạnh lẽo sắc bén, chớp mắt đã tới.

“Cẩn thận!”

Đám người đồng thời giật mình hoảng sợ.

“Nghiệt chướng!”

Con ngươi chủ quán lập tức co rụt lại, dương hỏa trên đỉnh đầu cùng hai vai bùng lên giống như là nổ tung ra, gần như bao phủ lấy toàn bộ thân thể, hai tay ông ta cấp tốc kết một cái pháp ấn ngăn ở trước người, đồng thời nhanh chóng lùi lại.

Một kích dốc sức của cương thi cửu phẩm, cho dù là cao thủ phẩm cấp, cũng cần phải tránh đi phong mang, nếu không rất có thể sẽ bị nhất kích tất sát.

Đây là kinh nghiệm xương máu rút ra được thông qua biết bao cuộc giao đấu của các đại thánh địa với cương thi cửu phẩm từ xưa tới nay.

Vây đánh còn khó khăn, huống chi là một đối một.

Trong chớp nhoáng này, gần như chủ quán đã làm xong chuẩn bị thụ thương, Hạn Bạt tập kích quá nhanh, khí thế quá mạnh, bốn năm nay chủ quán rượu gặp vô số cục diện, khả năng rất lớn là hôm nay có thể ngỏm ở đây.

Nhưng mà vào đúng lúc này, Hạn Bạt đang lao đến nhanh chóng lại không biết xảy ra chuyện gì, thình lình lảo đảo một cái, “rầm” một tiếng, đập đầu xuống đất, lập tức bụi đất tung bay.

Bình Luận (0)
Comment