Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 332 - Chương 332 - Đánh Nó

Chương 332 - Đánh nó
Chương 332 - Đánh nó

Biến cố xảy ra vô cùng đột ngột, làm cho tất cả mọi người sững sờ.

Không biết là có chuyện gì xảy ra.

Dưới tình huống chiếm ưu thế cực lớn, vậy mà Hạn Bạt lại lấy đầu đi nện đất?

Đây là thao tác gì vậy?

Lấy đầu nện đất tạo hố, sau đó chôn đám người bọn họ xuống?

Đám người vừa không hiểu vừa lùi lại.

Chủ quán thì lòng còn hoảng hốt, cũng không dám tùy tiện tiến lên.

Chỉ có Tần Hà ra tay, “ba” một tiếng, một cây củi còn đang cháy đã bay ra, nện thẳng lên trán Hạn Bạt, vừa độc vừa chuẩn, khiến cho nó vừa rút đầu ra khỏi hố đất đã bị đập cho lảo đảo.

Miệng hắn còn hô: “Đánh nó!”

Tiền Vô Lượng thấy thế, tròng mắt sắp rớt cả ra ngoài.

Đại ca!

Ngươi thật là quá dũng cảm a!

Có phải là ngươi bị đần hay không?

Có phải đần hay không?

Vô duyên vô cớ ngươi lại đi hấp dẫn hỏa lực làm gì?

Đám người cũng đều hít sâu một hơi, đây là quái thai từ đâu chui ra vậy?

Đánh nó, có thể, chúng ta tán thành cả hai tay.

Nhưng đánh thì cmn ngươi đừng có dùng củi đốt chứ!

Cái thứ kia không thể tổn thương nó một cọng lông, chỉ có thể chọc giận nó thôi.

Quả nhiên.

“Rống!”

Hạn Bạt gầm thét, ánh mắt xanh lục trong nháy mắt đã biến thành màu đỏ.

Một mặt là đột nhiên bị thất bại một cách không thể hiểu nổi, mặt xám mày tro, tổn thương lòng tự tôn, càng quan trọng hơn là còn có một con sâu kiến, dám lấy gậy đập nó.

Cây gậy?

Xem thường ai đấy?!

Tần Hà lại rút lấy một cây củi đang cháy trong lò lửa ra, quan sát kỹ một lượt, ai nha, ngại quá, hình như vừa rồi quá kiêu căng rồi.

Điều này không phù hợp với khí chất và thiết lập khiêm tốn của bản đại tiên.

Thế là không nói hai lời, “soạt” một cái, nhanh chóng đặt cây củi lửa vào tay Tiền Vô Lượng đang mang vẻ mặt khiếp sợ.

Đúng lúc này, Hạn Bạt ngẩng đầu lên.

“Ta cmn!”

Tiền Vô Lượng bị dọa sợ đến suýt kêu to, cái thanh củi này quá bỏng tay!

Ừm... Đúng là hơi bỏng tay, vừa rút ra khỏi lò, một đầu còn đang đốt cháy, có thể không bỏng tay à?

Nhưng mà ông ta đã không còn cơ hội trả cây củi lại cho Tần Hà, đôi mắt đỏ rực của Hạn Bạt đã khóa chặt vào Tiền Vô Lượng, khí thế bốc lên, càng trở nên cường hãn hơn.

Giờ khắc này, Tiền Vô Lượng đang chửi mẹ.

Ông ta có một vạn câu “Mẫu thân ngươi mạnh khỏe” muốn hỏi thăm Tần Hà.

Ngươi dũng cảm thì ngươi dũng cảm đến cuối cùng đi, cmn ngươi bẫy ta làm gì?

Không cắn rứt lương tâm à?

“Rống!!”

Hạn Bạt lại hét to một tiếng, nhào về phía đám người.

Thế công còn mạnh hơn lần trước, chỉ là mục tiêu đã đổi từ chủ quán sang Tiền Vô Lượng.

Tiền Vô Lượng chỉ cảm thấy hai chân mình trở nên cứng ngắc, hoàn toàn không di chuyển được.

Hạn Bạt cửu phẩm, chỉ mới tưởng tượng thôi cũng đã đủ để khiến cho người ta rơi vào tuyệt vọng.

“Rầm!”

Nhưng mà lúc này, cảnh tượng trước đó lại xuất hiện lần nữa.

Hạn Bạt lao tới trước còn chưa được hai bước, hai chân đã lảo đảo một cái, một lần nữa lại ngã xuống đất.

Bởi vì thế xông quá mạnh, thế nên lại là một trận bụi đất tung bay.

Hạn Bạt giận dữ, ra sức giãy dụa bò lên, tiếp đó, đứng dậy, ngã xuống, đứng dậy, ngã xuống,... Thất tha thất thểu, trong lúc nhất thời đã hoàn toàn không còn thế xông lên.

Một cái chân đột nhiên trở nên linh hoạt cực độ, khiến nó hoàn toàn không thể nắm giữ cân bằng.

“Đánh nó!”

Ngay lúc này, Tần Hà lại hô to một câu, vung lên cái ghế nằm gác chân của chủ quán, xoay một vòng rồi nện mạnh lên đầu Hạn Bạt.

“Rầm!”

Trong chớp mắt, cái ghế nằm đã bị đập tan, hóa thành vô số mảnh vụn.

Đó thật sự là bị đập tan, mảnh vỡ nhỏ đến mức trở thành bột trúc vụn gỗ.

Một kích toàn lực với gần một ngàn năm nội kình cùng đạo hạnh, cho dù là một cái ghế nằm, nhưng thực ra lực đạo cũng là rất kinh khủng.

Kết quả, Hạn Bạt không ai bì nổi lại ở ngay trước mắt bao người, vừa mới ngẩng đầu lên đã bị hung hăng đập xuống đất trở lại.

Dáng vẻ anh dũng không sợ hãi của Tần Hà kia, tựa như là chiến thần hạ phàm.

Chỉ là sử dụng vũ khí quá tùy tiện, không phải củi lửa thì chính là ghế nằm.

“Mẹ nó!”

Chủ quán nhìn về phía Tần Hà với ánh mắt khiếp sợ.

Cao thủ vừa ra tay đã biết như thế nào, sức mạnh một kích kia của Tần Hà, khiến ông ta không khỏi phải quan sát kỹ lại vị cao thủ chiêu tới một trăm lượng bạc này.

Đây là gặp phải Lục địa Thần tiên a.

Chỉ là tiếc cái ghế nằm được làm từ gỗ lim tơ vàng và trúc vảy rồng kia của mình.

Bình Luận (0)
Comment