Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 343 - Chương 343 - Xây Lại Miếu Mới

Chương 343 - Xây lại miếu mới
Chương 343 - Xây lại miếu mới

“Hồ ly?” Tần Hà híp híp mắt.

Nếu như không phải trùng hợp mà nói, như vậy nhất định là có âm mưu từ trước.

Sau khi nói thêm vài câu, Tần Hà gọi Vương Thiết Trụ, đi ra ngoài.

Đi đâu?

Đương nhiên là đến miếu Thanh Ngưu Tiên Nhân rồi.

Tai nghe không bằng mắt thấy.

Nhưng mà đợi đến khi tới nơi, Tần Hà lại là sững sờ.

Chỉ thấy, mặc dù đúng là miếu thờ ban đầu đã bị đổ sụp trở thành phế tích, nhưng vào giờ khắc này, trên phế tích đó lại là dáng vẻ bận rộn.

Rất nhiều xe đẩy tay, xe cút kít tụ tập xung quanh phế tích, hơn mười người đang dọn gạch ngói bể lên xe, không ngừng vận chuyển ra ra vào vào.

Toàn bộ cây bụi khô héo xung quanh cũng được dọn dẹp sạch sẽ, còn trải thêm một đường đá để thuận tiện ra vào.

Ven đường còn có xe bò đang gỡ xuống từng tảng đá cẩm thạch, gạch xanh vương vức, còn có cả rường cột đã chạm khắc xong.

Toàn bộ hiện trường phế tích đã trở thành một cái công trường, chỗ xa hơn còn có dấu vết đang đào mương rãnh.

Công nhân đang làm việc cũng không phải là lưu dân, cũng không phải là thợ hồ bình thường.

Trong đó có rất nhiều người mặc áo xanh, đang cầm lấy thước dây cùng bản vẽ đi tới đi lui.

Rõ ràng là thợ thủ công cục Công Bộ.

Tần Hà cảm thấy kinh ngạc, đến gần xem thử, lại phát hiện ra vài người quen.

Thường Ôn, Ngụy Nguyên Cát, còn có một người càng khiến hắn ngạc nhiên đến sửng sốt.

Đồ Bách Thú!

Ba người đang tụm lại để thương lượng chuyện gì đó.

Tần Hà thấy vậy, lập tức đã hiểu.

Đây là.... Đang xây lại miếu a.

Kể từ sau khi Công đức kim thân từng bước đề cao phẩm giai, Tần Hà càng nhạy cảm ơn với việc tụ nạp công đức.

Phương hướng nào có miếu, Tần Hà chỉ cần cảm ứng thêm một chút là đã có thể biết được vị trí.

Cộng thêm bút cầu nguyện ghi chép, phàm là có miếu mới xây dựng, Tần Hà chỉ cần quét danh sách một lượt, cơ bản đã biết ai là người xây miếu.

Vòng tới vòng lui cũng chỉ có nhiêu đó người.

Hơn nữa người xây miếu rất nhạy bén, sau khi xây xong miếu thì sẽ bái đầu tiên.

Chỉ sợ người khác đoạt đi công lao.

Lúc này ở đất Lỗ, miếu Thanh Ngưu Tiên Nhân đã mọc lên như nấm.

Vẻn vẹn một thành Tế Nam, đã xây hai mươi mấy tòa miếu.

Chính là nhờ có cơ sở đó, Tần Hà mới có tiền vốn mà đi kéo mây ban mưa khắp đất Lỗ.

Đương nhiên, để thưởng công lao xây miếu Tần Hà cũng truyền đạo truyền pháp không ít.

Tế bái Thanh Ngưu Đại Tiên để lấy được phần thưởng còn phải xem có thành tâm hay không, cũng phải xem tâm trạng của Tần Hà, con đường có khả năng nhận được truyền pháp cao nhất, cũng chỉ có con đường xây dựng miếu.

Tín đồ trong miếu thờ càng nhiều, phần thưởng càng phong phú.

Đối với chuyện xây miếu này, Tần Hà không hề cảm thấy ngoài dự đoán, điều khiến hắn bất ngờ đó chính là tốc độ.

Lúc này đám người vừa mới trở về Kinh thành, còn không có nghỉ chân, bên này đã khởi công rồi.

Sự thật lại chứng minh một điều.

Trên đời này, chỉ có một yếu tố ràng buộc hiệu suất làm việc của “người làm việc”, chính là có cho đủ “cơm” hay không.

Quản lý cái gì, văn hóa cái gì, toàn bộ cũng không bằng danh từ cho cơm.

Thiên hạ rộn ràng, đều là vì lợi mà đến, thiên hạ nhốn nháo, đều là vì lợi mà đi.

Đây cũng là hồng trần cuồn cuộn cơ bản nhất, rất đơn giản, rất thực dụng, không có cái gì cong cong vòng vòng.

Tần Hà rất thích loại mô thức này, cho đủ phần thưởng, việc tiến độ cùng phát triển hoàn toàn có thể vượt qua ngoài dự liệu của mình, nhìn mà than thở.

Nếu là một ngày nào đó mình không cho phần thưởng nữa, miếu Thanh Ngưu Tiên Nhân giảm bớt dần cung phụng, tượng phần phủ bụi, thậm chí là sẽ bị bỏ hoang như miếu Ngư Nhân, bị phá hủy, hắn cũng sẽ không cảm thấy ngoài ý muốn.

Nếu không phải như thế, vậy thì nhất định là có kẻ mượn miếu hắn kinh doanh.

Tần Hà đoán không sai, thành Tế Nam là thành lớn không sai, hỏi thử thành nào lớn nhất thiên hạ này?

Đương nhiên là Kinh thành.

Theo đại quân triều đình khải hoàn hồi triều, cuộc tranh giành xây miếu cũng được mang về kinh thành.

Thường Ôn, Ngụy Nguyên Cát đã nếm được rất nhiều ngon ngọt, tất nhiên vẫn là tiên phong.

Đậu Lão Lục thì đã được lên chức, điều đi cửu biên làm tướng quân rồi.

Còn Đồ Bách Thú vì đã được chứng kiến hết thảy mọi chuyện ở thành Tế Nam, lại thêm Ngụy Nguyên Cát như tấm gương sống rõ ràng, cả ngày xuất hiện ở trước mắt, nên cũng nửa tin nửa ngờ gia nhập vào.

Thẩm Luyện đột nhiên đột phá tới trình độ ngoại kình một cách không thể hiểu được, khiến ông ta cũng động tâm không thôi.

Đồ Bách Thú đã kẹt ở nội kình đỉnh phong thời gian khá lâu, chỉ có điều ông ta làm người khiêm tốn, ít khi quản chuyện lặt vặt, cho nên người ngoài gần như đã quên mất, người đứng thứ hai Phi Ngư Vệ, cũng là nội kình đỉnh phong.

Đối với Đồ Bách Thú mà nói, việc xây dựng một ngôi miếu cũng chỉ là việc thuận tay mà thôi.

Còn không phải sao, ngay cả người của cục Công Bộ đều bị ông ta mời đến.

Rường cột trụ miếu cần nhiều năm chú tâm điêu khắc, ông ta trực tiếp lấy từ trong kho Công Bộ, có sẵn.

Một tòa miếu Thanh Ngưu Tiên Nhân chiếm diện tích rất rộng, nhưng kỳ hạn công trình cũng chỉ cần hai tháng.

Tần Hà nhìn xung quanh một vòng lại phát hiện, ngay cả Đồ Bách Thú cũng tới, nhưng lại không nhìn thấy Ngụy Vũ.

Sau khi rời khỏi thành Tế Nam, Tần Hà đã không còn thấy tên của Ngụy Vũ dưới ngòi bút của bút cầu nguyện, cũng không biết là hắn ta đã hoàn toàn từ bỏ, hay vẫn là thật sự không thể thành tâm được.

Đứa trẻ đáng thương, thẳng thắn cương nghị, rường cột nước nhà a.

Lắc đầu, bách biến thần y hơi lóe lên, khuôn mặt biến đổi, Tần Hà đã hóa thành một tên quan nhỏ áo xanh tiến vào công trường.

Sao khi đi vòng quanh phế tích một vòng, Tần Hà phát hiện, gạch ngói cực kỳ vỡ nát, không chỉ riêng gạch ở chỗ cao, ngay cả gạch ở dưới nền cũng bị vỡ đến không còn rõ hình dáng.

Hiển nhiên, miếu cũ không phải tự nhiên bị sụp đổ, mà là chịu công kích.

Vọng khí thuật mở ra, từng tia từng sợi yêu khí nhàn nhạt đang quanh quẩn ở khoảng không phía trên phế tích.

“Yêu loại?”

Ánh mắt Tần Hà lóe lên tia lạnh lẽo.

Mặc dù miếu cũ cũng nên phá, trải qua thời gian lâu năm như vậy có nguy cơ đổ sụp bất cứ lúc nào, hơn nữa nơi này cũng xem như ngôi miếu đường đường chính chính đầu tiên của mình, chính xác cũng quá là tàn tạ.

Nhưng vấn đề là, mình tự phá hủy cùng với bị người khác “nhiệt tình” phá hủy.

Đó là hai chuyện khác nhau!

Nhiệt tình như vậy đúng không, được rồi, nhất định sẽ để ngươi cảm nhận được cái gì gọi là “nhiệt tình” thật sự, nhiệt tình đến toàn thân nóng ran.

Bình Luận (0)
Comment