Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 377 - Chương 377 - Ba Tiên

Chương 377 - Ba tiên
Chương 377 - Ba tiên

Yên Chi đường, chính là viện quán thanh lâu lớn nhất kinh thành.

Đây là nơi có cấp bậc cao hơn Di Hồng viện và Tiểu Thúy lâu, các cô nương bên trong ai nấy cũng đều là tài mạo song tuyệt.

Xà tiên, Hoàng tiên, Vị tiên gia sau khi đến Kinh thành liền được Liễu Trường An âm thầm sắp xếp ở lại nơi đó, đã tiêu tốn không ít bạc.

Còn về Thử tiên, thực lực yếu nhược, Liễu, Hoàng, Bạch đều khinh thường nhập bọn với nó, toàn bộ mọi chuyện vặt vãnh đều để nó đi làm, không có chuyện gì thì để nó cách ra xa xa.

“Vâng, Tả mã đại nhân.” Thử tiên hơi có chút tủi thân đáp lời, với tư cách là chuột, bản thân nó chính là thức ăn của rắn, chồn, nhím.

Xuất mã đệ tử nhận chuột làm tiên, ba nhà khác cũng không hoàn toàn đồng ý.

Hơn nữa nó cũng rất chột dạ, bởi vì ước chiến nhưng Thanh Ngưu Đại Tiên vẫn chưa lộ diện, còn bị cắt mất đuôi, đương nhiên là sẽ bị xem thường, thậm chí bẩm sinh vốn đã là vậy.

Liễu Trường An thì hoàn toàn không thèm thương lượng với nó, trực tiếp cho nó ở lại giám thị, địa vị khác biệt một trời một vực.

Đây cũng là sự khắc họa chân thực nhất về địa vị của Thử tiên gia, chiến lực không cao, tư chất không tốt, thực lực thuộc hàng chót, bị nhận lấy xa lánh cùng chèn ép.

Đừng nói Xuất mã tiên gia, ngay cả xuất mã đệ tử như Liễu Trường An cũng xem thường bọn chúng.

“Lãng phí thời gian, hừ!”

Thân hình Xà tiên biến đổi, hóa thành một nam tử mặt nhọn, thân mặc áo đen, trực tiếp bước ra bên ngoài rời đi.

Ngay sau đó, Hoàng tiên cũng biến thành một thanh niên da vàng với vóc dáng cao gầy, Vị tiên thì biến thành một tráng hán mặt râu quai nón, rồi cũng đồng thời rời đi.

Thử tiên vội vàng lui sang một bên, nằm yên ở đó như chim cút.

Liễu Trường An thấy vậy, cùng Cam Đồ Cát liếc nhìn nhau một cái, chắp tay một cái cực kỳ qua loa, sau đó cũng rời đi.

....

“Thanh Ngưu Đại Tiên cũng chỉ thường thôi, vậy mà đồn thổi đến vô cùng thần kỳ, kết quả hóa ra chỉ là nghe nhầm đồn bậy, ta thấy là hắn không dám xuất hiện.”

Một lát sau, trên đường đi đến Yên Chi đường, Hoàng tiên chắp tay sau lưng, vẻ mặt tràn đầy kinh thường nói.

“Mặc kệ hắn là người hay quỷ, dù sao thì ngoại kình cơ bản đã là trần nhà của nhân tộc, Tiên tộc chúng ta liên thủ, đừng nói một tên ngoại kình, dù là mười tên, cũng chỉ là gà đất chó sành.” Vị tiên tràn đầy tự tin nói.

“Nói chung là việc chúng ta phải làm chính là diệt trừ Thanh Ngưu Đại Tiên, một ngày Thanh Ngưu Đại Tiên chưa diệt, chúng ta sẽ phải dừng lại ở thế giới nhân loại một ngày, có điều nên nói cũng phải nói, ở đây cũng không tồi, không vội không vội.” Xà tiên điềm tĩnh không nóng vội, bình thản nói.

Yên Chi đường quả thực là tiên cảnh nhân gian, đủ loại nữ tử tùy quân đến hái, chỉ cần có bạc thì ở nơi này thú vị hơn rừng sâu núi thẳm rất nhiều.

Hoàng tiên cùng Vị tiên nghe vậy, trên mặt cũng lộ ra vẻ hài lòng.

Đúng là như vậy, mặc dù tình báo có sai lầm, nhưng Địch Vương thu xếp rất hào phóng.

Rất biết làm việc!

Đã có chuyện tốt như vậy, không chiếm thì phí.

Ngay vào lúc ba tiên đang nghênh ngang đi trên đường phố vào lúc cấm đi lại ban đêm, đột nhiên ở ngã rẽ phía trước có một người đi ra.

Phong thần như ngọc, mày kiếm nhập tấn, khuôn mặt như được điêu khắc, môi căng bóng như bôi mỡ, cộng thêm một bộ Phi Ngư phục phụ trợ, thật ra dáng một đại quan nhân phong độ.

Là ai?

Đương nhiên là Ngụy Vũ.

Vô duyên vô cớ lại bị gánh tội tập kích Hoàng thành, tâm trạng Ngụy Vũ thực sự rất tệ.

Thẩm Luyện nói, phải làm một bản thiết án.

Ngụy Vũ cũng không biết Thẩm Luyện tại sao có lòng tin đưa ra quyết định như vậy, chỉ để đám người chia ra tuần thành, hơn nữa còn chỉ thẳng đầu mâu về phía tứ đại tiên gia.

Ngụy Vũ không hỏi nhiều, cũng không có thời gian hỏi nhiều, bởi vì sáng sớm ngày mai đã phải đưa ra lời giải thích rõ ràng, đêm nay nhất định phải hoàn thành bản thiết án.

Đi tuần một hồi, ngay vào lúc hắn sinh ra nghi ngờ thì vừa ngẩng đầu lên đã thấy, từ ngã rẽ đối diện có ba người đang đi tới.

Ba người dàn hàng ngang trên đường, người nào người nấy đều mang vẻ yêu dị tà khí.

Không cần thẩm vấn, vừa nhìn là đã biết không phải kẻ tốt lành gì.

“Đứng lại!”

Ngụy Vũ trực tiếp lạnh lùng quát.

Bình Luận (0)
Comment