Ba tiên dừng lại, đồng thời liếc mắt nhìn nhau một cái, trong ánh mắt đều lóe lên tia lạnh lùng cùng sự nực cười.
Không có đụng tới Thanh Ngưu Đại Tiên thì cũng thôi đi, thế mà lại tới một thằng oắt con Phi Ngư Vệ.
Giọng điệu còn phách lối như thế.
Đây không phải là thắp đèn lồng đi nhà xí – tự tìm cái chết sao?
“Tiểu tử, ngươi rất có dũng khí đấy, xưng tên ra đi.” Xà tiên híp híp mắt, con ngươi màu đồng dựng thẳng, không tự chủ mà vươn đầu lưỡi liếm liếm.
Người tới vô trần vô cấu, tinh khí, huyết khí tràn đầy, là đồ ăn ngon hiếm có.
Nói đến, cũng đã hai này nó chưa ăn thịt người.
“Lão tử đi không đổi tên ngồi không đổi họ, thiêu thi đường, Ngụy Vũ. Các ngươi là ai, lại dám lảng vảng trong thời gian cấm đi lại ban đêm?” Ngụy Vũ cầm hạ lang nha bổng, ánh mắt dần dần sắc bén, cái nhìn đầu tiên chưa nhìn kỹ, hiện tại nhìn kỹ lại ba người này.
Yêu khí ngút trời, tuyệt đối không phải người lương thiện!
“Khặc khặc”
Xà tiên bị chọc phát cười, lưỡi rắn phun ra, lạnh lùng nói: “Ngươi không có tư cách biết bản tiên là ai!”
Vừa nói dứt câu, nó đã ra tay, tập kích trước tiên.
Thân người hóa thành cự mãng, thình lình vọt lên, đầu mãng trực tiếp cắn về phía Ngụy Vũ.
Mặc dù Ngụy Vũ đã có sự chuẩn bị từ trước, nhưng vẫn bị hành động dứt khoát của nam tử mặt nhọn làm cho giật mình hoảng hốt, chỉ trong nháy mắt đầu mãng cực lớn đã đến trước mặt.
Răng nanh sắc nhọn, miệng đầy huyết tinh.
Xà yêu!
Bộ pháp chim sẻ!
Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, dưới chân Ngụy Vũ lóe lên, rất nguy hiểm mà tránh đi.
Bộ pháp chim sẻ: Học tập bộ pháp này, ngươi có thể nhẹ nhàng như một con chim sẻ, nhảy chuyển na di, giữa tấc vuông lộ ra thần thông.
Đây là một bộ pháp có tên không dễ nghe hơn nữa còn có chút quê mùa, nhưng chẳng hề ảnh hưởng đến sự cường hãn của nó.
Bởi vì nó là thần thông!
Tần Hà đốt đi vô số thi thể, nhưng cho tới bây giờ, số lượng thuật pháp có thể xưng tụng là thần thông không quá một bàn tay.
Thần thông đạt đến trình độ tinh thông, cộng thêm thực lực nội kình đỉnh phong...
“Sưu” một tiếng, đầu mãng gần như là lướt sát qua cơ thể của Ngụy Vũ, kình phong kinh khủng gào thét, phát ra tiếng cực kỳ chói tai.
Vào khoảnh khắc cắn hụt, đôi mắt dựng thẳng của cự mãng thoáng qua vẻ không thể tin nổi.
Thân là xà tiên, từ sau khi hóa hình, nó đã tu hành hơn hai trăm năm, thực lực đã đạt đến tam phẩm, trong gia tộc nó cũng là kẻ rất có địa vị.
Rõ ràng nhân loại trước mắt này chỉ có trình độ nội kình, vậy mà lại có thể tránh thoát cú tập sát như sấm sét của mình, quả thực là không thể tin nổi.
Có điều... Cũng chẳng sao cả.
Một kích không thành, còn có liên chiêu.
Thần long quẫy đuôi!
Ngay trong nháy mắt thân hình cự mãng sượt qua, đuôi mãng quẫy mạnh, đập thẳng vào Ngụy Vũ.
Đuôi mãng thiết giáp có sức mạnh như vạn quân.
Đừng nói là đập trúng, chỉ cần sượt qua một cái, cũng sẽ phải thịt nát xương tan.
Nhưng mà một kích này của nó lại đánh vào khoảng không, đuôi mãng đánh ra chỉ phát ra tiếng rít gào, không hề có cảm giác tác động lực.
Cùng lúc đó, một cỗ sát cơ lạnh lẽo từ đỉnh đầu nó truyền đến.
Xà tiên cả kinh, vội vàng ngẩng đầu lên nhìn trời.
Chỉ thấy từ trên trời có một cự xà năm đầu đang giáng xuống, hung hăng đánh về phía mình.
Cùng là loài rắn, nhưng xà tiên lại cảm nhận được uy thế cực kỳ hung mãnh đến từ cự xà năm đầu kia.
Nó nhận ra cự xà này.
Xà thần Naga Tây Vực, có tên – Thiên Long.
Mạnh nhất là chín đầu, tiếp đó là bảy đầu, đằng sau nữa là năm đầu.
Đại Uy Thiên Long!!
Đại Uy Thiên Long: Bí thuật bất truyền đến từ Phật Môn Thâm Uyên, thi triển pháp thuật này, ngươi có thể triệu hồi ra Thiên Long hộ pháp, long này tên là Naga, có lực lượng không gì không thể phá.
“Rầm!”
Một tiếng nổ trầm vang lên, Thiên Long lao thẳng đến cự mãng.
Mặt đất lập tức bị sụp sâu xuống, lực lượng kinh khủng đè ép bắn ra sóng khí tựa như lưỡi đao sắc bén, cắt đất đá xung quanh bể tan tành.
Mấy chục miếng vảy mãng bay lên không trung, máu tươi bắn ra.
Xà tiên gào thét thảm thiết, điên cuồng lùi về phía sau, kinh hoảng tột độ, bên trong đôi mắt dựng thẳng chứa đầy vẻ sợ hãi.
Hoàng tiên cùng Vị tiên thấy thế, vội vàng tiếp ứng, trợ giúp xà tiên dừng lại thân hình.
Ở phía đối diện, Ngụy Vũ cũng mang vẻ mặt bất ngờ.
Xà yêu tập kích bất ngờ, hắn chỉ là tránh né rồi đánh trả theo bản năng, vốn còn tưởng rằng lần này xong đời rồi.
Nhưng không thể ngờ rằng, không chỉ tránh thoát được hai cú tập kích liên tiếp của cự xà, mà Đại Uy Thiên Long còn đập cho nó da tróc thịt bong.
Đây tuyệt đối là ngoài ý muốn.
Đặc biệt là Đại Uy Thiên Long, hắn chỉ biết là một chiêu này rất lợi hại, song không ngờ nó lại khủng bố đến thế.
Naga là Thiên Long hộ pháp của Phật Môn, chuyên khắc chế yêu tà, đối phó với xà tiên đúng là rất phù hợp.
Cục điện lập tức lâm vào giằng co ngắn ngủi.
Ba tiên ngạc nhiên nghi ngờ, còn Ngụy Vũ thì hô to, thật nguy hiểm, hắn thắng hiểm một chiêu, hoàn hoàn dựa vào kỹ năng cường đại.
Chỉ cần có một chút sai lầm, e là hiện tại hắn đã hóa thành một đống thịt nát.
Mấu chốt hơn là, hắn đã xuất ra át chủ bài, hơn nữa cũng đã hao mất bảy tám phần nội kình.
Tuy rằng kỹ năng rất mạnh, nhưng tiêu hao thực sự cũng lớn đến kinh người.
Theo bản năng, Ngụy Vũ lập tức lựa chọn kéo dài thời gian, quát hỏi: “Trong các ngươi, có kẻ nào là Thanh Ngưu Đại Tiên không?”
Câu hỏi này không phải hoàn toàn là vì để dây dưa kéo dài thời gian, mà thực sự hắn cũng rất nghi hoặc.
Nguyên nhân rất đơn giản, chính là Ngụy Vũ cũng không thể khẳng định chắc chắn, kẻ giả mạo mình kia là Thanh Ngưu Đại Tiên.
Thanh Ngưu Đại Tiên là tồn tại như thế nào?
Dựa theo toàn bộ những dấu vết mà Thanh Ngưu Đại Tiên để lại, y hoàn toàn có thể xưng tụng là thánh hiền nhân gian, Lục địa thần tiên.
Có thể truyền pháp, có thể diệt trừ Liên giáo, có thể diệt sát hãn tướng Địch Lỗ.
Tồn tại cao cao tại thượng như thế, lại vô duyên vô có đi mạo danh mình chơi, lột quần áo nữ nhân, trần chuồng chạy, đấu chim, tuốt bò?
Hành động không thể nhìn nổi, có thể xưng là xưa nay chưa từng có, sau này cũng chưa chắc đã có, quả thực khó mà liên hệ lại với nhau.
Mấu chốt nhất là, Thẩm Luyện nói có tay sai tứ đại Xuất mã tiên gia âm thầm ẩn vào Kinh thành, mưu đồ làm loạn.
Còn muốn tạo thiết án, mặc dù chưa nói rõ ràng.
Nhưng Ngụy Vũ tự lý giải là: Kẻ giả mạo mình ném Phích lịch pháo chính là tay sai tứ đại Xuất mã tiên gia làm ra.
Trong lòng đầy nghi hoặc, tự nhiên là thốt ra.
Ngụy Vũ không biết là, đối với hắn, bốn chữ Thanh Ngưu Đại Tiên có ý nghĩa phi phàm.
Mà đối với ba tiên tới nói, cũng là như vậy.
Ẩn náu ở Kinh thành hơn nửa tháng, khó khăn lắm mới ước chiến được, nhưng đối phương lại lỡ hẹn.
Ba tiên đồng thời liếc nhìn nhau một cái, trong mắt cũng tràn đầy vẻ không hiểu, Hoàng tiên mở miệng: “Đừng có ăn nói linh tinh, ta xem ngươi mới giống Thanh Ngưu Đại Tiên.”
Một câu thuận miệng trả lời của Hoàng tiên nghe vào trong tai Ngụy Vũ, lượn quanh một vòng, lại trở thành “thể hồ quán đỉnh”, khiến Ngụy Vũ hoàn toàn hiểu ra.
“Tại sao các ngươi lại biết ta giống Thanh Ngưu Đại Tiên... Không đúng, là Thanh Ngưu Đại Tiên giống ta?!” Ngụy Vũ cảm thấy mình đã bắt được chứng cứ.
Hoàng Tiên: “......”
Xà tiên: “......”
Vị tiên: “......”
Kết quả là, sự nghi ngờ và tự cho là đúng trong lời nói đã tạo thành sợi tơ rối cuốn lấy cả hai bên.
Ba tiên càng chẳng hiểu ra sao.
Cái gì gọi là Thanh Ngưu Đại Tiên giống ngươi?
Bắt đầu nói từ đâu?
Là giống, hay... Chính là?
“Ngươi là Thanh Ngưu Đại Tiên?” Vị tiên thốt lên, tồn tại có thể đả thương xà tiên ở Kinh thành này, trừ Thẩm Luyện cùng Đồ Bách Thú ra, cũng chỉ có Thanh Ngưu Đại Tiên không biết là người hay là quỷ kia.
Vẻ nghi ngờ trên mặt Ngụy Vũ càng trở nên rõ ràng: “Các ngươi đã từng gặp Thanh Ngưu Đại Tiên có dáng dấp giống hệt như ta?”
“Vì sao Thanh Ngưu Đại Tiên lại có dáng dấp giống ngươi như đúc?” Sự nghi ngờ trên mặt Vị tiên cũng tăng thêm.
Ngụy Vũ chần chờ một chút, nói: “Tên kia giả mạo ta để gây rối, giống như các ngươi, trong các ngươi có Thanh Ngưu Đại Tiên giả mạo ta hay không?”
“Nói bậy nói bạ, vì sao chúng ta phải giả mạo ngươi?” Xà tiên tức giận nói.
Ngụy Vũ: “....”
Vấn đề này không thể trả lời, bởi vì đây cũng là nghi vấn lớn nhất của hắn.
Đến đây, cuộc trò chuyện đã đi vào ngõ cụt.
Hai bên đối thoại không chỉ không thể cho mình nhận được câu trả lời mong muốn, ngược lại càng thêm nghi hoặc, không hiểu ra sao.
“Mặc kệ hắn có phải là Thanh Ngưu Đại Tiên hay không, cứ giết chết rồi nói!” Qua một lát, Hoàng tiên lạnh nhạt nói.
Một lời liền đánh thức Xà tiên cùng Vị tiên, trong mắt ba tiên lóe lên sự lạnh lẽo, sát khí ngút trời.
Ngụy Vũ hoảng sợ, lập tức vươn tay ra.
“Sưu”
Một mũi tên lệnh từ trong tay áo hắn phóng ra, nổ tung ở trên bầu trời, tạo thành đồ án “phi ngư”.
Đánh không lại!
Phải cầu viện.
Một mũi tên xuyên mây, thiên quân vạn mã tới tụ họp!!