Ba tiên nghe vậy thì tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không nói ra được lời phản bác.
Bởi vì chúng đã bị túm lấy bím tóc.
Lúc này Ngụy Vũ cũng nhe răng nhếch miệng kêu rên rồi từ dưới đất bò dậy, đưa mắt nhìn đám người Phi Ngư Vệ đang bao vây lấy ba tiên một lượt.
Trên mặt lộ ra vẻ vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ.
Sống sót sau tai nạn.
Nhưng hắn cũng không thoải mái, mặc dù một trảo kia của Hoàng tiên không trực tiếp đánh trúng hắn, nhưng kình khí mãnh liệt lại bắn hắn bay ra ngoài, hơn nữa còn có một tia yêu khí chui vào trong cơ thể.
Nội kình của hắn lúc này đang cuộn trào không yên, nửa cái bả vai cũng đều bị tê dại.
Cường giả siêu phẩm, kinh khủng như vậy!
“Vũ ca, có sao không?” Ngụy Nguyên Cát vội vàng chạy tới.
“Không có chuyện gì, ba tên vương bát đản kia không giảng võ đức, đồng loạt ra tay đối phó ta, lại còn tập kích bất ngờ, nếu không như vậy... Ta còn có thể chống đỡ thêm một hồi.” Ngụy Vũ không chịu thua.
Rõ ràng là một câu khoác lác, nhưng lại khiến ba tiên đều không nén được giận.
Không có cách, Xà tiên không hợp liền ra tay tập kích bất ngờ là sự thật, Hoàng tiên cùng Vị tiên đồng thời động thủ cũng là sự thật.
Mấu chốt hơn là, Xà tiên đánh úp bất ngờ còn bị ăn thiệt nhỏ.
Kết quả này, hễ là kẻ muốn giữ thể diện, đều không nhịn được.
“Đừng có ăn nói linh tinh, đừng tưởng rằng các ngươi nhiều người thì ta sẽ sợ các ngươi.” Xà tiên có da mặt dày nhất, nó lập tức gầm lên: “Cần gì phải vẽ vời như vậy, Tiên tộc chúng ta chưa từng e sợ ai cả.”
Chiến lực hai bên rất khó phân re cao thấp.
Bên mình chỉ có ba tiên siêu phẩm, Phi Ngư Vệ cũng là ba tên, nhưng rõ ràng là khí tức của Thẩm Luyện cùng Đồ Bách Thú không mạnh lắm, đặc biệt là Đồ Bách Thú vừa mới tiến cấp.
Nhưng Phi Ngư Vệ nhiều người, chỉ nội kình đỉnh phong đã có ba, bốn tên.
Nếu đánh lên thật thì ai thắng ai thua cũng khó nói.
Nếu bên mình quyết tâm muốn chạy trốn, Phi Ngư Vệ cũng chẳng làm gì được mình.
Tiếc là lúc đi ra không mang theo Thử tiên, bằng không cục diện sẽ là bên mình chắc thắng.
Cho nên mặc dù bị bao vây, nhưng ba tiên cũng không hề e ngại, ngược lại sau khi trấn định lại, trên mặt đều lộ ra nụ cười lạnh lùng khiêu khích, Hoàng tiên còn nói: “Nhắc nhở các ngươi một câu, nếu cao thủ siêu phẩm đại chiến, cái đô thành này của các ngươi, sẽ là phòng đổ nhà sập đấy, hừ hừ.”
Lời này vừa ra, không ít Phi Ngư Vệ nhìn về phía Thẩm Luyện.
Cường giả siêu phẩm đối chiến, uy lực phóng ra quả thực là rất kinh khủng, hơn nữa ở đây không chỉ một cặp, mà là ba cặp.
Nếu như đối phương có ý định phá hoại mà nói, kết quả sẽ càng tồi tệ.
Tóm lại là, sợ ném chuột vỡ bình.
Thẩm Luyện lại là mỉm cười, chậm rãi rút tú xuân đao ra, lạnh lùng quát lên: “Phi Ngư Vệ, giết yêu!”
Tiếng nói vừa dứt, hắn lách mình một cái đã đi đến bên cạnh ba tiên, vừa quay đầu chính là một đao.
Cú lách mình và xuất này này vừa nhanh vừa mạnh mẽ, khí kình mãnh liệt giống như là điện xà trên bầu trời đang nhảy lên không ngừng, một cỗ khí thế chí dương chí cương, sắc bén vô song lập tức bao phủ lên đỉnh đầu ba tiên.
Giờ khắc này, Thẩm Luyện cũng giống như là thanh tú xuân đao trong tay hắn.
Không ra khỏi vỏ thì áo trắng nhẹ nhàng, giản dị tự nhiên, vừa ra khỏi vỏ thì phong mang tuyệt thế.
Ba tiên giật mình hoảng sợ, đồng thanh thốt lên: “Thật can đảm!”
Bọn chúng là ba đối một, nhưng Thẩm Luyện vừa lên chính là một đối ba.
Dứt khoát tấn công không cần cân nhắc!
Thật sự ngoài ý muốn!
Cao thủ so chiêu, sợ nhất chính là tình huống này.
Hành động khi người khác không đề phòng luôn có thể đánh úp bất ngờ, chỉ trong nháy mắt sửng sốt chưa kịp phản ứng, ba tiên đã mất đi tiên cơ.
Kết quả chính là, tránh không thể tránh, lui không thể lui.
Chỉ có thể đối cứng!
Ba tiên bộc phát ra yêu khí mạnh mẽ, lập tức xuất ra thần thông chống đỡ.
Phản ứng nhanh nhất là Xà tiên, nó há mồm liền phun ra một cái mảnh lân giáp đen sì to chừng cái chậu rửa mặt, mảnh lân giáp kia tỏa ra ánh sáng tím lờ mờ bao phủ nửa người xà tiên vào trong mông lung.
Mảnh lân giáp này là vật Thần di mà Xà tiên phải trả một cái giá cực lớn mới lấy được, truyền thuyết đây chính là tàn lân của một Xà thần thượng cổ lột xác ra, nó vẫn luôn được Xà tiên ôn dưỡng ở trong cơ thể, đây cũng là át chủ bài phòng ngự mạnh nhất của Xà tiên.
Tuy nói là một kích này của Thẩm Luyện bao phủ cả ba tiên, nhưng hiển nhiên đối tượng xông tới chính là Xà tiên nó.
Chỉ cần sơ xuất sẽ phải chịu thiệt.
Nếu lấy Xà tiên để so sánh, Hoàng tiên cũng là há miệng phun, phun ra một tấm quân bài hộ thân, mặc dù quân bài kia là pháp khí thuộc loại bất phàm, nhưng cái quân bài kia so sánh với lân giáp, lại thua kém rõ ràng.
Yếu nhất là Vị tiên, nó ở vị trí cách Thẩm Luyện xa nhất, một mặt thì đúng là thực lực nó kém hơn, một mặt khác là phía trước nó có Xà tiên cùng Hoàng tiên chống đỡ bớt, nên phòng ngự cũng không mạnh mẽ như hai tiên kia, nó chỉ là sử dụng mấy trăm gai nhọn đan xen, che chắn ở trước người.
Đây là phản ứng bản năng bình thường đến không thể bình thường hơn.
Nhưng mà cường cường đối chiến, thực lực, ý chí, phản ứng trong chiến đấu, đều là điểm mấu chốt quyết định thắng bại, thiếu một thứ cũng không được.
Vị tiên làm như vậy, đã phạm vào tối kỵ.
Thẩm Luyện là ai?
Vương giả Phi ngư chống lên một tia khí vận ít ỏi cuối cùng của Đại Lê.
Không dám nói là thực lực hoành ngang thiên hạ, nhưng trong thiên hạ này cũng không tìm được mấy người có tâm trí cùng sự quyết đoán như hắn.
Trong khoảnh khắc tia chớp lóe lên, tú xuân đao với phong mang sắc bén lướt qua Xà tiên cùng Hoàng tiên, chém thẳng về phía Vị tiên có phòng thủ yếu nhất!
Lại là đánh úp bất ngờ!
“Không tốt!”
Tim Xà tiên cùng Hoàng tiên đồng thời giật mạnh một cái, hô to không ổn.
Mục tiêu của Thẩm Luyện không phải hai bọn nó, mà là Vị tiên có phòng thủ yếu nhất!
Nhưng thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này quá ngắn ngủi, bọn nó phản ứng lại thì cũng đã trễ.
Về phần Vị tiên, nó hoàn toàn là sợ đến mất hồn mất vía.
Nó không thể ngờ được rằng, Thẩm Luyện lại đánh mục tiêu vào kẻ ở phía sau nhất là nó.
Nguy hiểm chết người!
“Oanh!”
Ngay sau đó, tú xuân đao như mang theo sấm sét bổ ra gai nhọn, chém Vị tiên bay ra ngoài.
Máu tươi bắn tung tóe!
Một kích vừa mạnh mẽ, vừa kiên quyết, vừa xác định mục tiêu rõ ràng.
Nắm chắc tâm lý trong chiến đấu một cách vô cùng tuyệt diệu.
Có thể xưng là ngoạn mục!