Mà đây vẫn chưa phải là kết thúc.
Sau một đao đánh bay Vị tiên, Thẩm Luyện vẫn giữ lại hai phần lực lượng, nhanh chóng kéo tú xuân đao trở về.
Là tấn công, cũng là phòng thủ.
Vừa vặn đỡ lấy một chiêu hắc hổ móc tim của Xà tiên đánh ra sau khi nó phản ứng lại.
Bàn tay của Xà tiên đánh vào trên tú xuân đao của Thẩm Luyện, Thẩm Luyện thuận thế mượn lực nhảy ngược ra phía sau, trượt xa mấy chục bước trên đất rồi vững vàng dừng lại.
Cùng lúc đó, Vị tiên nửa sống nửa chết vừa vặn rơi xuống trước mặt Ngụy Vũ cùng Ngụy Nguyên Cát, “rầm” một tiếng, bụi đất tung bay.
Những cây gai nhọn cao vút của nó dày đặc giống như là một quả cầu gai làm bằng sắt thép, nhưng quả cầu gai thép lúc này đã bị bổ từ bả vai đến bụng sau, sâu đến thấy xương.
Nhưng.... Con cuốn chiếu trăm chân chết còn giãy giụa.
Thân là đại yêu siêu phẩm, dù Vị tiên đã không thể cứu chữa được nữa, cũng vẫn có thể vùng vẫy hơn nửa canh giờ.
Ngụy Vũ cùng Ngụy Nguyên Cát thấy vậy, không chút do dự, lập tực cầm lên vũ khí đánh nó.
Nhân lúc ngươi suy yếu, lấy mạng ngươi!
Khá lắm, Vị tiên bị trọng thương, đang đau đớn đến quay cuồng.
Lại bị một thanh lang nha bổng nện thẳng vào mặt, cùng một cái đao đầu quỷ thọc xuyên tim.
Lần này, chết thực sự.
Sau hai hơi thở, Vị tiên đã không còn động tĩnh.
Xà tiên cùng Hoàng tiên tận mắt thấy rõ toàn bộ, hung tợn trợn to mắt đến sắp rách cả mí mắt.
“Sao ngươi dám!”
Xà tiên bộc phát ra yêu khí ngút trời, trừng mắt nhìn chằm chằm vào Thẩm Luyện, đôi mắt biến thành màu đỏ tươi như máu.
Nó không thể tin nổi, Thẩm Luyện lại có thể dựa vào sức mạnh một người, ngay trước mặt mình cùng Hoàng tiên, chém Vị tiên!
Vô cùng nhục nhã!
Rõ ràng người này còn thấp hơn mình một phẩm cấp.
Nhưng hắn ta lại dám đánh cược, hơn nữa còn thắng cuộc.
Không sai, chính là đánh cược!
Một đao vừa rồi của Thẩm Luyện có đi không có về, hoàn toàn không cân nhắc đến phòng ngự.
Phàm là trong ba tiên có một người không chỉ đơn thuần là phòng thủ, mà còn làm ra động tác tấn công, cho dù là lấy công làm thủ, thì Thẩm Luyện lúc này có thể sẽ thê thảm hơn cả Vị tiên.
Nhưng hắn... Đã thắng.
Một đao đột ngột làm ba tiên kinh sợ, khiến chúng nó làm thủ thế phòng ngự theo bản năng, tiếp đó lại ôm tâm lý may mắn, thình thình chém về Vị tiên phòng thủ yếu nhất.
Hai lần tấn công bất ngờ, một kích thành công.
Thậm chí hắn còn dự đoán được hành động của Xà tiên cùng Hoàng tiên sau khi phản ứng lại, quay đao về đón đỡ, mượn lực lui thân.
Tính toán sâu đến kinh khủng!
Không chỉ hai tiên, tất cả Phi Ngư Vệ có mặt ở đây đều bị một chiêu ngoạn mục của Thẩm Luyện làm khuất phục.
Đây.... Chính là phóng thái Phi Ngư Vương!
Có thể chiến A Kỳ Ca, có thể chém nhím tiên, thế như mãnh hổ, nhanh nhẹn như thỏ, ngay cả Đồ Bách Thú cùng Ngân Bách Lượng cũng không khỏi tỏa sáng hai mắt.
“Giết yêu!”
“Giết!”
Sĩ khí Phi Ngư Vệ dâng cao, nổi giận gầm lên một tiếng rồi cùng nhau xông tới Xà tiên.
Ngân Bách Lượng cùng Đồ Bách Thú cũng động, đồng thời tấn công về phía Xà tiên cùng Hoàng tiên.
Sau kỳ chiêu chính là cứng đối cứng.
Hai tiên bộc phát hoàn toàn sức mạnh, yêu khí ngập trời, khuấy động mây gió một phương.
Nhìn từ xa đến, giống như là màn trời bị xé mở, yêu khí cuồn cuộn mênh mông đến cách xa hơn mười dặm vẫn có thể thấy rõ.
“Đương!”
Thẩm Luyện chém ngang một đao, lại bị lân giáp ngăn cản, nhất thời tia lửa bắn ra tung tóe.
Kình khí cường đại đối cứng với yêu lực, Thẩm Luyện lui về phía sau sáu, bảy bước, Xà yêu lui bốn bước.
Thừa dịp quay người, Đồ Bách Thú lập tức giáp công, sát khí toàn thân phát ra tiếng “xào xạc”, khí thế nhanh chóng tăng cao, một bóng người rõ ràng bám sát đằng sau ông ta, hành động cử chỉ không khác gì ông ta, nhưng thân hình lại cao to hơn không chỉ một lần.
Sát khí háo hình.
“Rầm!”
Đồ Bách Thú nện xuống một quyền, sát khí hình người kia cũng nện xuống một quyền giống như vậy.
Xà yêu lại dùng lân giáp đón đỡ.
Đồ Bách Thú một chiêu không thành, lại ra liên chiêu, liên tục tấn công.
Xà yêu thấy vậy liền hóa thành thân rắn, lấy đuôi quét ngang.
Thần Long quẫy đuôi!
Sau một tiếng nổ vang, Đồ Bách Thú bị đánh đến ‘bạch bạch bạch’ lui về phía sau, suýt chút nữa đã ngã xuống đất.
Bắt được cơ hội phản kích, Xà yêu há miệng phun ra một luồng sương độc nồng đậm, chống đỡ được đám người Quý Thành Lương, Vũ Văn Tĩnh, Thường Ôn đang chuẩn bị đánh thân dưới nó.
Không hổ lại đại yêu siêu phẩm.
Xà tiên dựa vào sức một mình lại có thể đối chiến với một đám Phi Ngư Vệ, mặc dù hơi rơi xuống thế hạ phong, nhưng cũng không có vẻ bại trận.
Bên kia, Ngân Bách Lượng cùng Hoàng tiên đang chém giết, hai bên đều là trong thời gian ngắn không thể làm được gì đối phương.
Nếu hai bên cường giả có thực lực tương đương, rất khó phân ra được thắng bại, trừ khi là có một phương khác xuất hiện nghiền ép.
Đại chiến, hỗn chiến bộc phát.
Kình khí chấn động chiến trường, yêu khí ngút trời, phòng đổ nhà sập, toàn bộ kinh thành đều rung chấn không ngừng, những bọn họ đi qua đều trở thành một mảnh hỗn độn.
“Vũ ca, ta nên đánh bên nào?”
Lúc này, Ngụy Nguyên Cát rút đao đầu quỷ dính máu ra, hỏi Ngụy Vũ.
Chiến trường chia ra hai bên, một bên là quần ẩu với Xà tiên, một bên là một đối một với Hoàng Tiên.
Đây cũng là chiến thuật của Thẩm Luyện, tập trung lực lượng để giết chết một tên trước, tiếp đó thì tên còn lại sẽ không thành vấn đề.
Nhưng vấn đề hiện tại là, số người quần ẩu Xà tiên hơi nhiều, sắp không đủ chỗ đứng.
Đây cũng có thể xem là Xà tiên gặp báo ứng.
“Còn có kình khí hoàn không, ta sắp chống không nổi.” Ngụy Vũ chống lang nha bổng xuống đất, mệt mỏi hỏi.
Một chiêu Đại Uy Thiên Long kia đã làm hắn hao tốn rất nhiều kình khí, sau đó lại bị yêu lực của Xà tiên sượt một cái, để loại bỏ yêu lực xâm nhập vào cơ thể hắn lại phải tốn không ít kinh khí.
Hiện tại kình khí trong cơ thể hắn gần như đã cạn khô, hai chân sắp nhũn ra.
Cú đập chết Vị tiên vừa rồi, hoàn toàn dựa vào man lực của cánh tay.
“Có.” Ngụy Nguyên Cát gật đầu, vội vàng móc ra một viên bổ khí hoàn trong túi đưa cho Ngụy Vũ.
Ngụy Vũ nhận lấy rồi trực tiếp nuốt xuống bụng, lập tức kình khí tản nhập toàn thân, nhanh chóng khôi phục lực lượng.
“Có lực lượng chưa?” Qua một lát, Ngụy Nguyên Cát hỏi.
“Ừm, đã có.” Ngụy Vũ gật đầu.