Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 407 - Chương 407 - Nửa Cái Vỏ Hạt Dưa

Chương 407 - Nửa cái vỏ hạt dưa
Chương 407 - Nửa cái vỏ hạt dưa

Nửa cái vỏ hạt dưa!

Phía trên còn dính tiên dịch trong suốt.

Hồ tiên giật mình kinh hãi!

Một lá rụng biết trời sang thu, cao thủ có cao tay hay không, chỉ cần một chi tiết đã có thể nhìn ra.

Thân là Hồ tiên lục phẩm với năm trăm năm đạo hạnh, tồn tại có thể dùng nửa cái vỏ hạt dưa đánh bay nó, tuyệt đối là đại khủng bố.

Nếu người này là nhân tộc, vậy thì vùng địa giới nhân tộc này sẽ trở thành vùng đất cấm của Hồ tộc.

Bởi vì cho dù là Hồ tộc, cũng chỉ có vị lão tổ đang ngủ say trong truyền thuyết kia mới có thể có thực lực bậc này.

Giờ khắc này, từ đầu tới chân Hồ tiên đều đã lạnh buốt.

Bị con chuột kia lừa rồi!

Kinh thành có nhân vật đại khủng bố như vậy, khó trách trong bốn đại tiên gia chỉ có mỗi mình nó là còn sống tạm.

Chuột gian!

“Chạy!”

Đây là ý nghĩ đầu tiên sau khi Hồ tiên phản ứng lại.

Chạy thì còn hy vọng có thể sống sót, không chạy thì chỉ có con đường chết.

Không chút do dự, nó lập tức hiện ra chân thân.

Đây là một con hồ ly toàn thân màu xám, cơ thể cường tráng như một con trâu nước, móng vuốt lạnh lẽo, nanh nhọn răng rắc, mà thứ khiến cho người ta chú ý nhất, chính là cái đuôi của nó.

Nó có tất cả là năm đuôi, năm đuôi tụ lại một chỗ, trông cực kỳ nổi bật.

Hồ tiên năm đuôi!

Đây là thứ thể hiện rõ nhất về thực lực chân thật của nó.

Trong Hồ tộc, Hồ tiên năm đuôi là tồn tại gần nhất với Hồ tiên trưởng lão.

Hồ tiên nhảy lên một cái rồi phóng nhanh về phía bắc, chỉ thiếu chút nữa là đã xông ra khỏi địa bàn Phi Ngư Vệ.

Nhưng ngay lúc này.

“Ông” một tiếng vang lớn, một bức bình chướng màu đỏ lửa đột ngột mọc lên từ dưới đất, trong nháy mắt đã bao phủ toàn bộ phạm vi mấy trăm bước, hình dạng hệt như cái mái vòm.

Hồ tiên thầm hô không ổn, đã chậm một bước.

Đại trận bảo vệ Phi Ngư Vệ - Phi ngư trận!

Truyền thuyết lúc Đại Lê lập triều, Thái Tổ đã từng chiếm được một thần di thú phi ngư thượng cổ, sau đó lợi dụng lực lượng sấm sét còn sót lại bên trong di cốt bày ra đại trận phi ngư.

Phi ngư cũng không phải là một loại “cá”, mà là một loài thú Hồng hoang có đầu mãng thân cá, trên đầu có hai sừng, thân dài có hai cánh, trong cơ thể có lực lượng sấm sét, có thể chấn nhiếp bất tường.

Cũng có lời đồn rằng, đại trận bảo vệ Phi Ngư Vệ cùng với Kim long quốc vận trong Hoàng cung Đại Lê có kết nối với nhau.

Nhưng đây chỉ là nghe đồn, bởi vì dù vào thời điểm Kinh thành bị bao vây, Phi Ngư Vệ cũng chưa từng khởi động Phi ngư trận.

Ngũ đại Tiên gia tùy ý can thiệp vào chuyện nhân gian, quả thực là đã khiến cho Phi Ngư Vệ cảm nhận được áp lực cực lớn.

Không sợ quân, không sợ tướng, không sợ binh.

Chỉ sợ những yêu tà dị loại tới lui như gió, có thực lực siêu việt như vậy.

“Ầm ầm...”

Đại trận Phi ngư vừa khởi động, ngay tức thì đất đá trong trận tung bay mù trời, ánh sét lấp lóe.

Uy áp sấm sét kinh khủng ép đến, giống như cả dãy núi đang đè ép.

Hồ tiên thấy thế, ngửa mặt lên trời thét dài, năm cái đuôi đồng thời vung lên, mỗi cái đuôi tựa như một thanh mâu sắc bén, đâm mạnh vào bình chướng.

Một kích trong trạng thái bản thể là một trong những chiêu thức công kích mạnh nhất của Hồ tiên.

Đuôi hồ ly, là nguồn sức mạnh của Hồ tiên.

“Rầm rầm rầm...”

Năm tiếng va chạm mạnh mẽ vang lên liên tiếp, đại trận Phi ngư lúc sáng lúc tối, không ngừng lấp lóe.

Đây là biểu hiện của lực lượng pháp trận không đủ mạnh.

Hồ tiên thấy vậy thì liền cảm thấy mình có hi vọng chạy trốn, dưới sự kích thích của tử vong, nó bộc phát ra yêu lực ngút trời, khuấy động toàn bộ đại trận.

Trong lúc nhất thời lực lượng sấm sét của đại trận cùng yêu lực trùng kích lẫn nhau một cách rất kịch liệt.

....

Ngoài trận, thời gian tua ngược lại giây lát.

Thời điểm mà Hồ tiên ra tay đã dẫn phát một loạt tiếng kinh hô, đặc biệt là lúc Hồ tiên lộ ra vuốt sắc thì thậm chí còn gây ra hỗn loạn.

Đám người vây xem, bao gồm cả Phi Ngư Vệ đều phải vội vàng rút đi, điên cuồng tránh ra ngoài xa.

Hồ tiên lục phẩm ra tay liền khiến cho chiến cuộc vừa mới nở mày nở mặt một chút đã bị cấp tốc chuyển biến đột ngột.

Ngụy Vũ mất năng lực chiến đấu, Đồ Bách Thú bị thương.

Ngay cả chiến đao của Thẩm Luyện cũng bị cắt đôi.

Càng nguy hiểm hơn là, Hồ tiên đã chặn luôn đường lui của đám người Thẩm Luyện cùng Đồ Bách Thú.

Cũng chính là bên trong đại trận Phi ngư.

Hồ tiên mang khí thế mạnh mẽ, dương dương đắc ý đứng ngay giữa cửa ra vào nha thự Phi Ngư Vệ, chỉ chờ đại khai sát giới.

Nó có năng lực này, nếu như đám người Thẩm Đồ không thể vọt thẳng vào trong trận, thì chỉ cần một chút thời gian đã đủ để nó giết người như ngóe.

Tình thế chỉ có một chữ: Nguy!

“Gia, thật sự không xong rồi” Trên cây, Vương Thiết Trụ hoảng hốt hỏi.

“Cái gì... Không xong?”

Tần Hà ngửa đầu ngoài mũi, cây hắn đang ngồi là một cây liễu lớn, tơ liễu tung bay khiến hắn cảm thấy rất ngứa mũi.

“Đám người Thẩm Luyện sắp xong rồi!” Vương Thiết Trụ nói.

“Hắt xì!”

Tần Hà không kịp trả lời, đã bật ra một cái hắt hơi.

Vỏ hạt dưa cùng nước miếng trong miệng lập tức phóng ra như núi lửa phun trào.

Tiếp đó Vương Thiết Trụ liền trợn mắt há hốc mồm phát hiện, Hồ tiên vừa mới rồi còn đang dương dương đắc ý đứng ngăn ở ngay cửa lớn Phi Ngư Vệ, lúc này đã ngã nhào tiến vào bên trong nha thự Phi Ngư Vệ.

“Ông” một tiếng vang lớn, đại trận Phi ngư màu đỏ lửa lập tức bị yêu lực kích hoạt, khởi động.

Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, không chỉ khiến Vương Thiết Trụ bất ngờ đến trợn mắt há hốc mồm, mà ngay cả đám người vây xem, bao gồm Thẩm Luyện cùng Đồ Bách Thú, đều mang khuôn mặt người da đen với dấu hỏi chấm.

Bởi vì bọn họ chưa kịp nhìn rõ có chuyện gì xảy ra, đã thấy Hồ tiên bay ngược rồi ngã vào bên trong nha thự.

Trận pháp ầm vang khởi động, vây nhốt Hồ yêu ở bên trong.

Thẩm Luyện cùng Đồ Bách Thú liếc nhìn nhau một cái, trong mắt đồng thời dâng lên vẻ mừng rỡ.

Là Thanh Ngưu tiên nhân ra tay rồi!

Đối với hai người tới nói, đây quả thực là một liều thuốc an thần, có cái đùi Thanh Ngưu Đại Tiên ở đây, Phi Ngư Vệ liền có sức mạnh đối chọi chính diện với ngũ đại tiên gia Bắc Nguyên.

Thời điểm Nhung tộc vùng thảo nguyên cường đại, ngũ đại yêu tiên đánh lá cờ tỏ vẻ trung lập, nhưng lại âm thầm có mối quan hệ mật thiết với Nhung tộc, đến khi Địch tộc Liêu Đông cường đại thì bọn chúng lại cùng Địch tộc cấu kết làm chuyện xấu.

Tóm lại chính là muốn nội bộ nhân tộc chém giết lẫn nhau càng hung mãnh càng tốt, từ đó bọn chúng có thể giở thủ đoạn để mưu lợi.

Phi Ngư Vệ đã nhẫn nhịn cái đám yêu tiên này gần hai trăm năm!

Cuối cùng hôm này đã được nở mày nở mặt!

Có điều không biết Thanh Ngưu Đại Tiên đã sử dụng bí pháp gì, vậy mà lại có thể cách không mà đánh Hồ tiên vào trong trận.

Chắc chắn đó nhất định là một tuyệt học kinh thế nào đó!!

Trong toàn bộ hiện trường cũng chỉ có Vương Thiết Trụ là lờ mờ biết điều gì đó.

Gia vừa hắt hơi một cái, Hồ tiên liền theo tiếng mà ngã vào trận, chuyện này giống như nổ súng, liên tục không có ngắt quãng.

Tần Hà hắt hơi xong rồi hít hít mũi một cái, vừa ngẩng đầu nhìn thì đúng lúc thấy một màn kia, không khỏi ngạc nhiên thốt nhẹ một tiếng: “A, sao đại trận khởi động rồi, Hồ tiên đâu?”

Vương Thiết Trụ: “....”

Lần này không cần nó trả lời, trong đại trận Phi ngư, hồ yêu năm đuôi khổng lồ đang mạnh mẽ công kích đại trận, bình chướng chập chờn sáng tối, câu trả lời đã rõ ràng.

Tần Hà hơi ngẩn người, chợt hơi hiểu ra.

Dạo gần đây hắn đã đến sát đại quan ngàn năm, nội kình cùng pháp lực trong cơ thể đều rục rịch, giống như là sắp độ kiếp, cái hắt hơi vừa rồi kia, có vẻ như hắn đã không kiểm soát lực lượng của mình.

Đứa bé xui xẻo này, hắt hơi thôi mà cũng đập trúng nó.

“Gia, đại trận Phi ngư hình như sắp sụp đổ.” Dừng một chút, Vương Thiết Trụ lại chỉ vào đại trận Phi ngư nói.

Trong mắt Tần Hà lóe lên kim quang, thuật vọng khí mở ra, cẩn thận quan sát đại trận này.

Xét tổng thể mà nói.... Đại trận rất mạnh, có điều còn phải xem là đối phó với kẻ nào.

Rõ ràng là muốn vây khốn Hồ tiên lục phẩm thì đại trận này chưa đủ lực lượng, nó giống như là lưới đánh cá vây bắt lợn rừng, bị nó xé rách chỉ là vấn đề thời gian.

Cơ chế vận hành của đại trận Phi ngư có liên kết với Kim long trong Hoàng cung, lấy quốc vận phối hợp với trận pháp tạo thành đại trận.

Nhưng mà sau khi cuộc phiến loạn của Liên giáo kết thúc thì lại có cuộc nổi loạn Thiểm Cam theo sát mà đến, Đại Lê khó khăn lắm mới khôi phục được một chút quốc vận nhờ tiêu diệt được đại quân A Kỳ Ca xâm nhập, đã một lần nữa rớt xuống đáy cốc, rõ ràng Kim Long đã suy yếu hơn rất nhiều so với năm ngoái.

Đồng thời Tần Hà còn phát hiện, dưới bụng Kim long còn có một đám khí tía bị khí xám bao trùm, khí tía ảm đạm không còn tươi sáng.

Kim long không phấn chấn, đại trận Phi ngư cũng bị yếu đi.

Đại trận rõ ràng không đủ lực lượng để dẫn động sấm sét, không vây khốn được Hồ tiên, đương nhiên là càng không diệt được Hồ tiên.

Đúng như dự đoán, dù tiếp đó Thẩm Luyện cùng Đồ Bách Thú đã dẫn một đám cao thủ Phi Ngư Vệ vào trong trận trấn yêu, tiếng sấm tiếng chém giết rung trời, nhưng vẫn không thể ngăn trở thế phá trận của Hồ tiên.

Hồ tiên bộc phát toàn lực, liều mạng thoát khỏi vây khốn, dù cho hai người Thẩm Đồ có thêm BUFF “thuật chúc phúc”, thì bọn họ cũng chỉ có thể kiềm chế nó một phần, không có cách nào trấn sát.

Chênh lệch hai phẩm rưỡi, quả thực làm cho người ta phải tuyệt vọng.

Tần Hà thấy vậy, thở dài một tiếng.

Ài, đã giúp đến mức này rồi, còn có thể để Hồ tiên có cơ hội vực dậy à?

Làm người tốt làm đến cùng, tiễn Phật tiễn tới tây thiên a.

Lực lượng dẫn phát sấm sét không đủ?

Không có vấn đề!

Núi không chuyển, nước chuyển!

Tần Hà búng tay một cái, mặt trời đang chói chang chiếu sáng trên khoảng trời rộng lớn của Kinh thành, lập tức bị che phủ với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được, bầu trời trở nên tăm tối.

Gió nổi lên, mây kéo đến.

Chỉ trong thời gian mấy chục hơi thở ngắn ngủi, vòng xoáy mây đen khổng lồ đã thành hình.

Chính giữa vòng xoáy, có sấm sét dữ tợn như rồng bay.

Bình Luận (0)
Comment