Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 414 - Chương 414 - Sau Khi Thẩm Phán

Chương 414 - Sau khi thẩm phán
Chương 414 - Sau khi thẩm phán

Sảnh đường vốn đang ầm ĩ kêu gào bỗng chốc đã trở nên yên lặng.

Ra trảo đương nhiên là Tiểu Điêu, vật nhỏ liếm liếm móng vuốt rồi quay trở lại bàn dài, để lại Vương Thiết Trụ cùng con bê với vẻ mặt ngơ ngác.

Hai thú liếc nhìn nhau một cái, đều không biết nói gì.

Tần Hà ngồi trên chủ vị dạy dỗ một câu: “Hai ngươi phí lời quá.”

Vương Thiết Trụ không dám lên tiếng, gãi gãi đầu một chút rồi chạy đến trước Nghiệt kính đài xem thử.

Bảo vật hiếm thấy này khiến nó cảm thấy hết sức thần kỳ.

Mặc dù, nó có thể bị xuyên tạc.

Nhưng nó vẫn là thần khí, hơn nữa còn là thần khí Hồng hoang không rõ nguyên lý vận hành.

Không biết thứ này là do vị tiên hiền thượng cổ nào chế tạo ra.

Nếu nó có thể hiện ra như đúng sự thật, ngăn chặn việc bị xuyên tạc, bóp méo, vậy thì hoàn mỹ.

Như thế sẽ không bỏ qua cho một kẻ ác nào, cũng không khiến cho một người lương thiện nào bị oan uổng.

Vương Thiết Trụ không phát hiện ra, ngay vào thời điểm nó đi lên Nghiệt kính đài, Sổ sinh tử cũng bắt đầu lặng lẽ lật giở ra, cuối cùng dừng lại ở một trang.

Theo bản năng, Tần Hà hơi cúi đầu liếc nhìn xem một chút, sau đó miệng hắn dần dần mở to hình chữ O, lộ ra vẻ mặt ‘quả nhiên là như vậy’.

Tất cả hồi hộp thấp thỏm đều đã lắng xuống.

Thế giới dưới nước rộng lớn, kế thừa truyền thống và sứ mệnh “long hạnh vạn linh” quang vinh.

Bọn chúng tuân theo sự thúc giục của bản năng, dũng cảm xông phá hết thảy mọi chướng ngại về đạo đức, cống hiến ra một phần đa dạng sinh học cho cái thế giới mạt pháp đang bên bờ vực này.

Thảo nguyên xanh xanh ai cũng căm hận nhưng trông lại rất vui tai vui mắt, chính là kiên cường bất khuất như vậy, là lửa rừng cháy mãi không ngừng như thế.

Miệng Tần Hà chậm tãi giương lên, không nhịn được muốn ca ngợi.

A.... Biến thái a, biến thái.

Trên sảnh đường, con bê đang nghiên cứu xà mâu của Ngưu Thống lĩnh, hai mắt bò tràn đầy ánh sáng lấp lánh.

Ngưu Thống lĩnh đứng thẳng như người, cầm trường mâu trong tay, uy phong lẫm liệt.

Cùng là ngưu....

Suy xét trong phút chốc, con bê nói với Tần Hà: “Gia, Địa phủ quá tăm tối, chúng ta dứt khoát giết thẳng đi vào đi, đặc biệt là tên Ngưu Thống lĩnh cái gì kia, nhất định không thể bỏ qua cho nó.”

Tần Hà khép lại Sổ sinh tử, liếc nó một cái: “Ngươi muốn làm gì?”

“Chính là, chơi đùa... một chút.” Con bê hơi chột dạ, trả lời.

“Ban nãy ngươi còn chơi chưa đủ ư?’ Tần Hà lắc đầu, đứng dậy nói: “Kết thúc công việc, về nhà.”

......

Đêm xuống, trên dưới Phi Ngư Vệ vẫn còn đang bận rộn.

Trải qua trận đại chiến, khắp nơi đều là hỗn loạn, toàn bộ Kinh thành cũng bị động tĩnh khổng lồ kia dọa sợ đến mức lông tơ dựng đứng, ngay cả Hoàng cung cũng không ngoại lệ.

Hoàng đế hạ liên tiếp ba đạo thánh chỉ, triệu Chỉ huy sứ Phi Ngư Vệ Thẩm Luyện vào cung yết kiến.

Đồ Bách Thú chủ trì việc thu dọn tàn cuộc, nha thự Phi Ngư Vệ cần sửa sang, dân chúng cần trấn an, đám người Phi Ngư Vệ bị thương cần được cứu chữa.

Còn có một việc, thi thể Hồ tiên cũng cần xử lý.

Nhưng vấn đề là, nha thự Phi Ngư Vệ đã bị san thành đất bằng, chiếu ngục ngầm dưới đất cũng bị sụp đổ, đừng nói là thiêu thi, hiện tại còn không ít người đang bị kẹt ở bên dưới.

Có điều, đối với Đồ Bách Thú mà nói, chuyện này cũng không phải là vấn đề nan giải gì.

Móc yêu đan, gác giá xếp củi, tiếp đó chính là một chữ: Chờ!

Thân là người trong cuộc, Đồ Bách Thú đương niên biết hôm nay nhờ cái gì mà bọn họ có thể xử lý được Hồ tiên.

Cho nên ông ta cũng hiểu rất rõ, mình nên làm cái gì.

Sau khi nhập phẩm, có thể khám phá thiên cơ, rất nhiều chuyện không rõ ràng hoặc là đã quên đi cũng chậm rãi nhớ lại.

Nhắc đến thì, đã rất lâu rồi thiêu thi đường chưa từng đốt thi thể nào quá mạnh mẽ đến mức hung hãn.

Tất cả đều đã được “làm thay”.

Đêm nay, tám chín phần mười cũng sẽ được “làm thay”.

Quả nhiên, đêm tối vừa buông xuống.

Một làn sóng nhiệt vô cùng mãnh liệt đã bao phủ toàn bộ nha thự Phi Ngư Vệ, đám quan sai Phi Ngư Vệ đang bận rộn làm việc phải vội vàng chạy ra xa tránh né, tất cả đều mang vẻ mặt giật mình hoảng sợ.

Một đám lửa lớn màu xanh lam nuốt trọn thi thể Hồ tiên, dù cho bọn họ đã cách xa cả mấy chục bước vẫn khó chống cự được.

Bọn họ không biết ngọn lửa này là lửa gì, cũng không biết là ai nhóm lửa.

Bình Luận (0)
Comment