Sau nửa canh giờ.
Kịch đèn chiếu của Hồ tiên trong đầu Tần Hà đã kết thúc biểu diễn.
Tần Hà rất muốn hô to một câu: Đường ta đi không cô độc.
Hắn vốn cho rằng mình thực sự đã rất cẩu, nhưng nếu so sánh với Hồ Tiên thì vẫn kém hơn một chút.
Hồ tiên lấy tên là Hồ Thiên Lan, sinh ra ở thánh địa Hồ tộc – Thanh Khâu tiên sơn.
Tuy nói là sinh ra ở tiên sơn, nhưng nơi đó cũng không phải là Thiên đường, bất luận người hay thú trong khắp bốn bể, việc đấu đá lẫn nhau trong tộc đàn là không thể tránh khỏi; huống chi Hồ tộc lại còn là một tộc đàn truyền thừa lâu đời.
Hồ Thiên Lan sinh ra trong một gia tộc Hồ tiên yếu thế, địa vị thấp, tư chất kém, tài nguyên tu hành cũng rất ít ỏi, thậm chí còn không thể tự đảm bảo an toàn tính mệnh.
Nhưng nó lại được ông trời lọt mắt xanh, dưới cơ duyên xảo hợp, Hồ Thiên Lan đã lấy được một bộ bí thuật thần di có tên là < Mượn xác hoàn hồn > trong một hang động cổ nơi núi sâu, từ đây Hồ Thiên Lan đã mở ra cánh cửa đến thế giới mới.
Thuật mượn xác hoàn hồn, có thể mượn nhờ thi thể tiến hành hoàn hồn trùng sinh, tương đương với việc có thể sống lâu thêm một đời.
Thứ này giúp Hồ Thiên Lan kéo dài “thọ nguyên” rất rất nhiều.
Tư chất không đủ, lấy thọ nguyên đến bù vào, một con đường mới đã trải ra trước mắt Hồ Thiên Lan.
Khuyết điểm duy nhất chính là, thi thể dùng để mượn xác hoàn hồn, cần phải có độ phù hợp cao.
Hồ Thiên Lan sau khi tìm tới tìm lui thì phát hiện, “độ phù hợp cao” này, dựa theo quan hệ huyết thống.
Huyết mạch càng gần thì độ phù hợp lại càng cao, nếu thay bằng lời khác để nói thì chính là, phải tìm ở trong những người thân của mình.
Mặc dù gia tộc Hồ Thiên Lan yếu thế, nhưng vẫn có mấy chục tộc nhân.
Nó cũng đã từng do dự, giãy dụa, đấu tranh tư tưởng, nhưng sự giãy dụa cùng do dự này lại mỏng manh đến chẳng là cái thá gì trước cơn hồng thủy dục vọng.
Từ do dự đến giãy dụa, lại đến lòng vững như bàn thạch, cuối cùng đến áp dụng, nó chỉ dùng thời gian hai ngày.
Thậm chí nó còn tìm được một lý do vô cùng kiên định: Hết thảy đều là vì gia tộc.
Gia tộc suy yếu, bị người ta bắt nạt, đều là do gia tộc không có cường giả.
Chỉ cần mình trở thành cường giả, gia tộc sẽ có thể khôi phục vinh quang.
Mà trong chuyện này thì không thể nào tránh khỏi phải có một chút hy sinh nho nhỏ.
Kết quả là, trong gia tộc của Hồ Thiên Lan đã có mười mấy con hồ ly bị “hy sinh nho nhỏ” với đủ loại nguyên nhân không rõ, hao tổn gần 1/3 số thành viên của gia tộc, mà đa phần đều là hồ ly trưởng thành, dẫn đến gia tộc gần như bị tuyệt tự.
Dù sao, luyện chế thi thể không phải là một chuyện đơn giản.
Tỷ lệ thất bại rất cao, hơn nữa luyện chế cơ thể sống không khác gì với chịu mười tám loại phương pháp tra tấn, hồ ly bị luyện chế nếu không chịu nổi mà chết đi, nó sẽ phải bỏ đi làm lại.
Sau khi luyện chế thất bại vài chục lần, cuối cùng nó đã thành công.
Không chút do dự, Hồ Thiên Lan lập tức vứt bỏ nhục thân đã khổ tu thành người nhưng lại già cỗi của mình, mượn xác trùng sinh.
Nó tiếp tục bước lên con đường tu hành, lần này nó có thể chất tốt hơn, lại càng trẻ tuổi hơn, nó có thể thuận lợi bò lên vị trí cao hơn.
Sau khi thành công và nếm được ngon ngọt, Hồ Thiên Lan càng thêm dồn hết sức lực và tâm trí lên con đường này, cũng càng ngày càng cẩu.
Mượn xác hoàn hồn trùng sinh, dựa theo lý thuyết mà nói, chỉ cần mỗi lần đều thuận lợi kế tục, vậy thì sẽ đồng nghĩa với “vĩnh sinh”!
Cái gì là vĩnh sinh?
Đó là cảnh giới tu luyện trong truyền thuyết, là ước mơ tha thiết của vạn linh trên thế gian.
Mà Hồ Thiên Lan, tự cho là mình đã tìm được đường tắt.
Trên con đường tu hành không có thời gian giới hạn, thực lực tăng trưởng chậm không phải là vấn đề, tư chất tốt hay kém cũng không phải là vấn đề.
Dưới thời gian vô hạn, rồi cuối cùng mình cũng sẽ vô địch.
Nó có kiên nhẫn, đầy đủ kiên nhẫn.
Điều duy nhất không được phép xuất hiện, là ngoài ý muốn.
Cho nên việc chuẩn bị trước là cực kỳ quan trọng.
Không quan tâm là đi đâu cũng nhất định phải chuẩn bị trước thi thể chuyển kiếp, có tư chất thượng thừa nổi bật thì càng tốt.
Trừ thi thể ra, còn cần phải có tài nguyên.
Hồ Thiên Lan đã giấu hết những tài nguyên mình lấy được ở khắp nơi trong thiên hạ, một khi chuyển sinh sẽ không đến mức mất đi tất cả tài nguyên.
Thỏ khôn có ba hang, nó có mười tám động quật.
Cách đối nhân xử thế của nó chính là không có lợi không làm, có thể cẩu đến mức nào sẽ cố gắng cẩu tới mức đó.
Đúng như dự đoán, sự chuẩn bị trước của nó đã phát huy tác dụng sau đó, trong một lần ra ngoài, nó gặp phải cường địch, bất hạnh bị “bỏ mình”, dựa vào hồn thể ‘kim tằm thoát xác’ mà trốn thoát, một lần nữa mượn xác hoàn hồn thành công.
Chỉ qua mấy chục năm sau, nó không chỉ trả được thù, còn trở nên cường đại hơn rất nhiều.
Cứ như vậy lại trôi qua trăm năm, thực lực của nó đã tăng đến cấp bậc trưởng lão Hồ tộc, đạo hạnh tăng tới năm trăm năm, thực tế hai đời cũng đã sống gần năm trăm năm.
Có thể xưng là nghịch thiên, phải biết, dù Hồ tộc lĩnh ngộ được tu hành, nhưng tuổi thọ cũng chỉ khoảng chừng trên dưới một trăm năm mươi tuổi mà thôi.
Ngay cả ở trong Hồ tộc, Hồ tiên năm đuôi cũng là cao thủ tính được trên mười đầu ngón tay.
Lần này Hồ Thiên Lan còn chuẩn bị kỹ càng hơn lần trước, mười tám động quật chất đầy tài nguyên tu luyện, thi thể hồ ly được luyện chế chính là cháu trai ruột của nó.
Không sai, vì để chọn lựa được thi thể có độ phù hợp cao nhất, tư chất tốt nhất, mấy trăm năm qua nó đã cưới không ít hồ ly, sinh nhiều hồ ly.
Bàn về độ phù hợp, đâu có cái gì vượt qua được huyết mạch của mình?
Hơn nữa rất dễ dàng ra tay, về phần tư chất, số lượng nhiều chắc hẳn có thể xuất hiện tư chất tốt.
Sau khi sinh ra rất nhiều hồ ly, cuối cùng, dưới sự cố gắng và thay đổi không ngừng, gia tộc Hồ tiên lông tạp màu của Hồ Thiên Lan cũng đã sinh hạ được một con hồ ly có màu lông trắng thuần, trải qua trưởng lão giám định, cho ra kết quả, đây là một linh chủng cực phẩm, trời sinh linh vận.
Hồ Thiên Lan mừng rỡ, dốc hết tâm tư cùng sức lực để bồi dưỡng.
Thời gian không phụ người có lòng, con hồ ly trắng kia trưởng thành đến thời điểm thích hợp, Hồ Thiên Lan ngay một lần đã luyện thi thành công.
Cháu trai hồ ly trắng đáng thương kia, đến chết cũng không thể tin nổi, gia gia hiền từ hòa ái dễ gần vậy mà trong một đêm đã biến thành ma quỷ dữ tợn, tàn nhẫn luyện sống nó trở thành hồ thi.
Sau khi luyện chế thành công thi thể hồ ly trắng, Hồ Thiên Lan đã bắt đầu không muốn chờ đợi thêm, muốn mượn thân sống lại ngay lập tức, dù cho tuổi thọ vẫn chưa tới.
Hồ thân linh chủng cực phẩm rất khó có được, mấy trăm năm cũng hiếm gặp.
Việc chờ đợi đặt với linh chủng, hoàn toàn có thể nói là lãng phí thời gian.
Nhưng cứ như vậy mà “chủ động” từ bỏ nhục thân hiện tại, nó lại cảm thấy không có lợi.
Thế là Hồ Thiên Lan bắt đầu mạo hiểm lần đầu tiên, để thu thập nhiều tài nguyên hơn, bởi vì nó cảm thấy nếu mình thu thập đủ tài nguyên cộng thêm nhục thân là linh chủng cực phẩm, nó có hy vọng xung kích đến tám đuôi, thậm chí là đại quan chín đuôi!
Trở thành người đứng nhất Hồ tộc!
Cho nên mới có chuyến xuôi nam lần này.
Thử tiên nói cho nó biết, Phi Ngư Vệ hư hư thực thực từng thu được đan dược cực phẩm Thượng cổ trong truyền thuyết: Tẩy tủy đan!
Hơn nữa còn không chỉ có một viên, bên trong Phi Ngư Vệ đã có mấy người sử dụng.
Hồ Thiên Lan nghe vậy thì cực kỳ động lòng.
Tẩy tủy đan, có thể gột rửa tạp chất toàn thân, giúp cho tư chất thân thể tăng cao một bậc, tác dụng kỳ diệu vô cùng.
Nếu như sau khi mượn xác hoàn hồn xong nó có thể ăn được một viên, thì việc xung kích tám đuôi, chín đuôi, chắc chắn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Đáng giá đi thử một lần.
Nhiệt huyết xông lên đầu, thế là liền có chuyện nó chủ động xuôi nam tiến về Kinh thành, mượn việc điều tra nguyên nhân cái chết của tứ tiên, từ đó chặt chém tống tiền Phi Ngư Vệ.
Chuyện sau đó thì không cần nói nhiều nữa.
Mượn xác hoàn hồn vốn thuộc về đi đường ngang ngõ tắt, là phải bị trời phạt.
Đã lặp lại một lần, há có thể lặp lại lần thứ ba?
Hai chữ “vĩnh sinh” nếu có thể thực hiện một cách dễ dàng như vậy, cái Thâm Uyên kia lại từ đâu mà đến?
Hồ Thiên Lan khó khăn lắm mới có một lần vứt bỏ “cẩu đạo”, dũng cảm xông pha một lần.
Kết quả lại đụng vào ngay ngực Tần Hà, nửa cái vỏ hạt dưa dạy cho nó hiểu cái gì gọi là “Không phải không có quả báo, chỉ là chưa tới thời điểm mà thôi”.
Đây chính là ý trời!
Đèn chiếu thu hồn, thẩm phán cân nặng, người khoác áo choàng đen mở miệng vàng: “Thỏ khôn tích lương có ba hang, hồ yêu hoàn hồn mười tám lộ, trời phạt qua hai khó qua ba, cẩu đạo vô bờ chớ trương dương.”
Phần thưởng: Thuật cửu tử hoàn hồn.