Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 417 - Chương 417 - Tiểu Quỷ Mới Đến

Chương 417 - Tiểu quỷ mới đến
Chương 417 - Tiểu quỷ mới đến

Mắt tiểu quỷ lập tức mở to, y a một tiếng rồi xoay người chạy trốn, hét to: “Quỷ nha!”

Tần Hà: “Hả o_O???”

Biu biu biu ~

Ấn định linh, Ấn trói linh trong ba mươi sáu thức trấn linh bắn ra.

Ngay tức thì tiểu quỷ không thể động đậy được nữa.

Ba mươi sáu thức trấn linh, lấy pháp lực hiện tại của Tần Hà, đừng nói là tiểu quỷ, ngay cả Âm thần Địa phủ tới cũng đủ nó uống một bình.

Đồng thời lúc này, ấn trấn linh cũng sinh ra một hiệu quả khác kèm theo.... Tiểu quỷ hiện hình.

Nó khoác một bộ đồ màu đen rộng thùng thình, vạt áo rủ xuống hoàn toàn che kín chân, đầu đội mũ chóp màu đen gần như che kín cả đôi mắt.

Cái đầu nhỏ, cái cổ cũng nhỏ, xem xét như thế nào cũng giống như một “lao động trẻ em”.

Tiểu quỷ đột nhiên xuất hiện đương nhiên cũng hấp dẫn sự chú ý của Vương Thiết Trụ cùng con bê.

Hai thú như là nhìn thấy vật lạ, tiến lên vây xem.

“Gia, đây... Đầy là quỷ sai vô thường đúng không.”

“Còn cầm tỏa hồn liên này.”

Hai thú cảm thấy thú vị, nhưng tiểu quỷ chỉ cảm thấy sợ hãi.

Người có mắt âm dương ở thế giới này, có thể xưng là lông phượng sừng lân.

Độ ẩn thân của quỷ sai gần như có thể sánh ngang với âm hồn, thậm chí còn cao hơn Âm thần.

Bởi vì Âm thần đã ngưng tụ ra thực thể, nên rất dễ bị phát hiện.

Mỗi một người có được mắt âm dương đều được ghi danh ở Địa phủ, bởi vì quỷ sai cần cực kỳ cẩn thận trước mặt những người này, một khi quỷ sai không thể ẩn thân có thể sẽ tùy thời bị rơi vào nguy hiểm.

Theo lý thuyết, xác suất nhỏ như vậy thì rất khó gặp phải mới đúng.

Nhưng tiểu quỷ lại khổ không thể tả, nó vừa mới trở thành quỷ sai được có hơn nửa tháng, trong lúc phụ trách đi câu hồn trong một khu vực, đã thình lình xuất hiện hai!

Một chính là thanh niên mặc áo gai thích nằm thẳng trên giường kia, hai chính là con chồn nước lông trắng mà hắn nuôi.

Khá lắm, cảm giác kích thích đến ngất ngây, mỗi lần nó đến dương gian câu hồn cũng là sợ bóng sợ gió, như bước trên băng mỏng.

Hơn nữa, hồn phách cần câu đi ở nơi này đều rất không tầm thường.

Một cái lò đốt xác đơn sơ, không biết đưa đi bao nhiêu nhân vật hung ác.

Tiểu quỷ đang kinh hoảng sợ hãi thì thanh niên mặc áo gai đi đến, đỡ mũ chóp trên đầu nó lên, âm u nói: “Người anh tuấn phong độ như vậy thế mà ngươi hô có quỷ, đúng là chưa gặp qua việc đời, ngươi mới là quỷ đấy có được hay không!”

Tiểu quỷ ra sức giãy dụa, nhưng chỉ có thể khóc không ra nước mắt, gật đầu như giã tỏi: “Đúng đúng đúng, ta là quỷ, vừa rồi ta quên mất.”

Lúc này nó đã hoảng sợ phát hiện ra, quỷ lực toàn thân mình đã bị đọng lại đến cứng rắn, hoàn toàn không thể điều động dù chỉ một chút.

“Đừng ra vẻ mặt đưa đám như vậy, ta hỏi ngươi mấy câu, trả lời thành thật thì lát sẽ thả ngươi.” Tần Hà ngoáy mũi nói.

“Vâng vâng vâng, ngài... ngài hỏi đi.” Tiểu quỷ nghe vậy thì lập tức thở phào một hơi, lại gật đầu liên tục.

“Mới tới?” Tần Hà hỏi, trước khi mở ra mắt âm dương, mặc dù hắn không nhìn thấy quỷ sai nhưng vẫn có thể cảm ứng được một chút.

Trước đây hình như là một cặp Hắc Bạch Vô Thường, chính là hai quỷ sai phụ trách khu vực xung quanh lò hỏa táng này, về sau không biết như thế nào lại đổi thành tên tiểu quỷ này, một mình qua lại.

Xem xét có vẻ chính là ma mới vừa bắt đầu làm việc, là quỷ nhưng hét có quỷ, lại thêm lòng tò mò quá nặng, không có việc gì lại đi nhìn lén mỹ nhan thịnh thế của mình.

Mặc dù Tần Hà hắn đã có da mặt dày nhưng vẫn bị nhìn đến hơi ngượng ngùng.

“Vâng vâng, ta vừa... Vừa trở thành quỷ sai.” Tiểu quỷ gật đầu.

“Tên là gì?”

“Thẩm Ngọc.”

“Hai tên quỷ sai vốn làm ở đây đâu rồi?”

“Bọn họ đã điều... Điều đi.”

“Tại sao lại điều đi?”

“Sợ... Sợ ngươi.” Tiểu quỷ ngập ngừng do dự một chút, cuối cùng vẫn nói ra.

Nó nói đúng là tình hình thực tế, vong hồn ở nơi này cần câu đi không có mấy cái đơn giản, hoàn toàn chính là ở dưới bức tường sắp đổ, nguy hiểm.

Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất.

Ở dưới Địa phủ cũng như giữa người với người, quỷ sai có bối cảnh, có chỗ dựa, có quan hệ, đều tìm đủ mọi cách để tránh đi những nơi như vậy.

Còn đám không có bối cảnh cũng không có quan hệ như tiểu quỷ này, cũng chỉ có thể cắn răng mà đi lấp vào.

“Như vậy à.”

Tần Hà gật gật đầu, sau đó lại hỏi: “Hẳn là tối hôm qua ngươi phải tới câu hồn rồi, vì sao lại không đến?”

Vong hồn trong tay tiểu quỷ lúc này bởi vì tối hôm qua không kịp câu đi, nên đã thu nạp kha khá âm khí, nếu như còn chậm trễ thêm nữa, vong hồn sẽ hóa thành quỷ, lúc này sẽ xảy ra sự kiện linh dị.

“Phía dưới hiện giờ có.... Có hơi loạn, hành trình của ta ta bị trì hoãn.” Tiểu quỷ có gì nói nấy, không dám giấu giếm chút nào.

“Loạn như thế nào?” Trong lòng Tần Hà khẽ động.

“Vong... Vong hồn quá nhiều, không quản lý xuể.” Tiểu quỷ trả lời.

Tần Hà lập tức nhíu mày, Ngưu Thống lĩnh không phải kẻ tốt lành gì, nhưng lời nó nói cũng không hoàn toàn là giả.

Có vẻ như Địa phủ đã thực sự hỗn loạn.

Mấy chốt là, cái đám nhát gan ngu ngốc kia.

Sau khi Ngưu Thống lĩnh bị đánh một trận, không có tên Âm thần nào dám đến đòi điện Diêm Vương nữa.

Đối với việc này, Tần Hà hoàn toàn không còn gì để nói.

Cũng không phải không cho.

Thanh Ngưu Đại Tiên là người nhỏ mọn như vậy sao?

Nói vài câu dễ nghe, thương lượng tử tế, không cần chọc người ghét như Ngưu Thống lĩnh.

Là hắn cho ngay thôi.

Dù sao hắn giữ điện Diêm Vương cũng đâu có để làm gì, sau khi nghịch thử cũng chẳng thấy có gì hiếm lạ, chỉ lây dính một thân nhân quả.

Sao không thấu hiểu tâm tư Thanh Ngưu Đại Tiên như vậy chứ?

Nghĩ tới đây, Tần Hà nhìn về phía tiểu quỷ đang sợ hãi trước mặt, đôi mắt hơi sáng lên, cười nói: “Này, cho ngươi một cơ hội để biểu hiện, nói thật lòng đi, ta có đẹp trai không?”

Tiểu quỷ quan sát Tần Hà một chút, hơi chần chờ trong chớp mắt, gật đầu: “Hơi đẹp trai.”

“Giọng điệu ngươi chưa đủ kiên định, cho ngươi thêm một cơ hội.”

“Đẹp trai, đẹp trai, đẹp trai cực kỳ, đẹp trai nhất thiên hạ.” Tiểu quỷ hiểu ra, điên cuồng gật đầu một cách dứt khoát.

“Vậy đúng rồi.”

Tần Hà vỗ tay độp một cái, hài lòng nói: “Xét ra Thanh Ngưu Đại Tiên ta cũng chỉ kém hơn so với các vị độc giả trong truyền thuyết một chút xíu mà thôi.”

Nói xong, Tần Hà móc ra một thứ đen thùi lùi từ dưới nách ra, đặt vào trong tay tiểu quỷ, nói tiếp: “Thấy ngươi thành thật như vậy, thứ này cho ngươi.”

Tiểu quỷ sửng sốt, cẩn thận quan sát vật trong tay một lần, đôi mắt quỷ lập tức trợn tròn!

Bình Luận (0)
Comment