Một lát sau, khi tiểu quỷ nơm nớp lo sợ, run run rẩy rẩy nâng điện Diêm Vương đi vào nghị sự đường.
Biểu lộ của hơn mười vị Âm soái có mặt ở nơi này, phải nói là cực kỳ đặc sắc.
Đa số Âm soái đều lộ ra vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi, bởi vì điện Diêm Vương, một thần vật như vậy đặt chung với thân phận của tên tiểu quỷ này, quả thực là quá không tương xứng.
Đánh giá tiểu quỷ, một thân sai phục cùng mũ chóp khoác ở trên người, trông có vẻ buồn cười.
Trên mũ chóp không có chữ viết gì, đây là mũ chóp trắng mà chỉ có quỷ sai câu hồn cấp bậc thấp nhất mới đội.
Ngưu Đầu Mã Diện thì lộ ra vẻ mặt như là bị sét đánh.
Tiểu quỷ nâng điện Diêm Vương trên tay, không quan tâm nó là cấp bậc nào.
Điều quan trọng là, điện Diêm Vương là thật, vừa nhìn đã có thể phân biệt ra, thật đến không thể thật hơn.
Càng quan trọng hơn chính là, tiểu quỷ này thuộc Vô Thường ti đối đầu với bọn họ!
Còn về Hắc Bạch Vô Thường thì hoàn toàn chính là mừng rỡ như điên.
Niềm vui bất ngờ này hơi lớn, lớn đến mức trong lúc nhất thời cũng khó mà tiêu hóa được.
Hai bọn họ hoàn toàn không có ấn tượng gì về tên tiểu quỷ này cả, dưới cờ Vô Thường ti có mười vạn âm binh, đừng nói là Âm sai vừa gia nhập vào Vô Thường ti như nó, dù cho là Âm sai cấp giáp, bọn họ cũng không nhận ra được mấy tên.
Nhưng mà hết thảy đều không quan trọng.
Quan trọng vẫn là câu nói kia, tiểu quỷ này thuộc Vô Thường ti, như vậy đã đủ rồi.
Đã lấy lại điện Diêm Vương, có công hay không công thì cũng bỏ qua một bên trước, chỉ cần nhìn sắc mặt Ngưu Đầu Mã Diện, đã đủ để bọn họ điên cuồng vui vẻ một hồi.
Quả nhiên, một câu nói của Mã Diện đã đáp lại sự chờ mong của Hắc Bạch Vô thường, hắn không tin được mà hô to: “Chuyện này không thể nào, một tên Âm sai cấp đinh nho nhỏ, dựa vào cái gì?”
“Dựa vào nó là Âm sai của Vô Thường ti ta!” Bạch Vô Thường lập tức chế giễu lại.
Hắc Vô Thường thì càng khiến người tức chết không đền mạng, nói: “Bởi vì Ngưu Mã ti các ngươi binh hùng một người hùng, tướng hùng cả quân hùng.”
( Binh hùng một người hùng, tướng hùng cả quân hùng: Trong một tập thể, nếu thành viên mạnh thì chỉ là cá nhân mạnh, nếu người lãnh đạo giỏi thì cả quân cũng sẽ mạnh, ngược lại, nếu như lãnh đạo bất tài vô dụng, không có năng lực thì quân dưới trướng cũng sẽ như vậy)
“Ngươi!”
Mã Diện tức giận, vốn là mắt ngựa đã to, lúc này thì sắp trợn đến lồi cả ra ngoài.
Mà Ngưu Thống lĩnh thì hoàn toàn chính là không dám mở miệng nói chuyện.
Bởi vì hắn đã nghiệm ra một dấu hiệu khiến hắn phải e sợ.
Hắc Bạch Vô Thường này, không lẽ có quan hệ gì đó với “Thanh Ngưu Đại Tiên” kia?
Bằng không thì dựa vào cái gì?
Điện Diêm Vương cũng không phải là một hòn đá đen bên vệ đường.
“Ngươi tên là gì?”
Quỷ Vương nhìn tiểu quỷ toàn thân run lẩy bẩy đang nâng điện Diêm Vương trên tay, vươn tay ra chộp một cái liền thu điện Diêm Vương vào lòng bàn tay mình, sau đó hỏi.
“Ta.... Ta ta ta....”
Kết quả tiểu quỷ căng thẳng sợ hãi lắp bắp cả nửa này, cũng không thể nói ra tên của mình.
Trong thế giới Địa phủ phân chia đẳng cấp cực kỳ nghiêm ngặt, mà thập đại Âm soái có thể xưng là nhân vật đại khủng bố tuyệt thế, nắm quyền sinh sát trong tay, thậm chí chỉ cần một ánh mắt.
So với dương gian thì chỉ có hơn chứ không có kém.
Người dương chết đi còn có kiếp sau, nhưng người âm mà chết đi thì chính là hồn diệt.
Đối với tiểu quỷ mà nói, Âm sai cấp bính ngay trên nó cũng đã được coi là đại nhân.
Còn Âm soái thì hoàn toàn chính là truyền thuyết, mấu chốt nhất là, cả nghị sự đường này đều là Âm Soái, hơn nữa hai vị đại thống lĩnh Hắc Bạch Vô Thường của Vô Thường ti cũng ở đây.
Hiện tại tiểu quỷ giống như là Vương Tiểu Nhị tiến vào điện Kim Loan, cả hồn đều đang run rẩy.
“Cứ bình tĩnh mà trả lời, không cần căng thẳng, có gì bản Thống lĩnh sẽ giúp ngươi, lấy lại được điện Diêm Vương chính là lập công lớn, bản Thống lĩnh nhất định ban thưởng cho ngươi thật tốt.” Lúc này Bạch Vô Thường tỏ ra vẻ mặt hiền lành, khích lệ nói.
Có câu nói này, tiểu quỷ cuối cùng cũng cảm thấy có chỗ dựa, an tâm lại, bắt đầu lắp bắp trình báo tính danh.
“Ngươi có biết điện Diêm Vương này là vật như thế nào không?” Quỷ Vương lại hỏi.
Tiểu quỷ gật đầu, vội vàng nói: “Nó là thần... Thần khí.”
“Ừm.” Qủy Vương gật đầu một cái, lại hỏi tiếp: “Vậy điện Diêm Vương này, ngươi lấy được từ trong tay ai?”
“Hắn bảo... Hắn là Thanh Ngưu Đại Tiên.” Tiểu quỷ trấn tĩnh hơn một chút.
Nhưng lời vừa nói ra, cả sảnh đường lại biến sắc.
Bốn chữ Thanh Ngưu Đại Tiên, đối với những kẻ trong Địa phủ biết rõ mọi chuyện như bọn họ, chính là tồn tại cường hãn đến mức vô địch.
Địa phủ chấp chưởng Luân hồi, có nhiều thủ đoạn tra tìm bí mật hơn dương gian không biết bao nhiêu lần, không tra không biết, vừa tra liền giật mình.
Mặc dù đã có dự cảm từ trước, nhưng bốn chữ Thanh Ngưu Đại Tiên thật sự từ miệng tiểu quỷ nói ra, vẫn có lực trùng kích mạnh đến mức khiến người ta giật mình sợ hãi.
Thế là một cách đương nhiên, Quỷ Vương lập tức truy vấn: “Vậy ngươi làm thế nào mà có thể lấy lại được điện Diêm Vương từ trong tay Thanh Ngưu Đại Tiên?”
“Theo bản Thống lĩnh xem ra, là tiểu quỷ nhà ngươi ăn trộm đúng không?”
Ngưu Thống lĩnh vội vàng ép hỏi, thậm chí khi vừa nghĩ tới điều này liền khiến hắn cảm thấy kích động.
Không thể chỉ có một mình hắn đắc tội Thanh Ngưu Đại Tiên được, tốt nhất là Vô Thường ti cũng phải dính lên chút.
Nếu thật sự là như vậy, mình có thể tránh đi một thời gian, chờ gió yên sóng lặng thì quay trở lại.
Lời này vừa ra, Hắc Bạch Vô Thường lập tức đồng thời biến sắc.
Tiểu quỷ bị dọa đến cả người run lên, vội vàng xua tay: “Ta... Ta không có ăn trộm, không có trộm đồ!”
“Vậy ngươi dựa vào cái gì mà có thể lấy lại được điện Diêm Vương?” Mã Diện lại truy hỏi tiếp.
“Là... Là Thanh Ngưu Đại Tiên đưa... Đưa cho ta.” Tiểu quỷ vội vàng nói.
Mã Điện nghe được câu trả lời này, cả khuôn mặt tức thì căng chặt, còn Ngưu Thống lĩnh thì nghiến mạnh răng một cái.
Hy vọng tan vỡ.
“Tại sao Thanh Ngưu Đại Tiên lại đưa điện Diêm Vương cho ngươi?” Lúc này, Mạnh bà hỏi, lòng hiếu kỳ tràn đầy đã thúc đẩy bà ta nhịn không được mà mở miệng.
Thanh Ngưu Đại Tiên đột nhiên xuất hiện, không rõ lai lịch, không gian suy tưởng thực sự quá lớn.
Tiểu quỷ dừng một chút, nói: “Ta.... Ta khen hắn đẹp trai.”
Mạnh bà: “Hả o_O?”
Đám Âm thần: “Hả o_O??”
Hắc Bạch Vô Thường: “Hả o_O???”
Ngưu Đầu Mã Diện: “x__x”