Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 421 - Chương 421 - Ba Yêu Cầu

Chương 421 - Ba yêu cầu
Chương 421 - Ba yêu cầu

Một lát sau, tất cả Âm soái đều đồng loạt chậm rãi quay đầu nhìn về phía Ngưu Thống lĩnh.

Trong đại sảnh, câu nói của tiểu quỷ vẫn còn đang quanh quẩn.

“Khen hắn đẹp trai~”

“Đẹp trai~”

“Đẹp~”

Ngay cả Mã Diện, cũng phải nhăn mặt nhìn về phía Ngưu Thống lĩnh.

Còn về biểu cảm của Ngưu Thống lĩnh thì khỏi phải nói đặc sắc đến cỡ nào.

Lúng túng?

Xấu hổ đến muốn độn thổ?

Phẫn nộ?

Khó có thể tin được?

Trên mặt Ngưu Thống lĩnh không thể phân biệt rõ ra là loại biểu cảm gì, nhưng chắc chắn là có đủ tất cả các loại.

Chuyện này giống như ngươi cố gắng đẩy một cánh cửa, nhưng có đẩy như thế nào cũng không đẩy được cửa mở ra.

Thế là hao hết sức chín trâu hai hổ cạy khóa, phá khung cửa.

Thậm chí trong cơn giận dữ còn tháo cửa ra thành tám mảnh.

Kết quả lại phát hiện, cánh cửa kia.... Là kéo ra để mở, hơn nữa còn hoàn toàn không bị khóa.

Cái cảm giác muốn nguyền rủa không nguyền rủa được, muốn chửi mắng cũng không biết mắng cái gì, khiến cho Ngưu Thống lĩnh gần như sắp phát điên.

Thanh Ngưu Đại Tiên cái cớt chó gì?

Người khác khen ngươi đẹp trai?

Ngươi liền đưa điện Diêm Vương cho họ?

Làm người tại sao có thể tự luyến đến như vậy? Hay là ngươi xem thường điện Diêm Vương?

Đó là thần khí, thần khí!

Không phải là một hòn đá đen bên đường!

Vương bát đản, dáng dấp của ngươi không hề đẹp trai chút nào!

“Thanh Ngưu Đại Tiên kia, có nói cái gì hay đưa ra yêu cầu gì không?” Lúc này, vẫn là Mã Diện không thể nhìn nổi nữa, mở miệng cứu vãn tình thế.

Không có cách.

A Ngưu thực sự là quá thê thảm.

Trận chiến ở Lê Kinh trên dương gian suýt chút nữa đã tịch diệt nó, may là trong bụng không có phân, nếu có cũng đã bị đánh phọt ra rồi.

Xà mâu từng bồi bạn nó không biết bao nhiêu năm không còn, chỗ dựa thì cũng đã bị một mồi lửa đốt diệt.

Hơn nữa còn bị thương không nhẹ.

Đừng thấy có vẻ như nó hiện tại giống như không có vấn đề gì, thực ra là nó đã sử dụng bí dược rồi giả bộ như không sao, nếu thực sự đánh nhau thì thực lực còn không bằng một nửa trước kia.

Trong khoảng thời gian gần đây, bản thân mình luôn cùng nó như hình với bóng, chính là sợ hai con hàng Hắc Bạch Vô Thường phát hiện ra manh mối gì đó, thình lình ra tay tập kích đánh giết.

“Có... Có chút yêu cầu.” Tiểu quỷ gật đầu.

Lời này vừa ra khỏi miệng, đám Âm soái mới bỏ qua Ngưu Thống lĩnh, một lần nữa tập trung ánh nhìn đến trên thân tiểu quỷ.

Ngưu Mã liếc nhìn nhau một cái, lúc này mới thở phào một hơi.

Có yêu cầu, như vậy mới đúng.

Nếu ngươi không đưa ra yêu cầu, Ngưu Mã ti sẽ bị chê cười.

Đánh sống đánh chết, kết quả lại không bằng một lời khen của người ta?

Ngưu cùng Mã còn cần mặt mũi hay không?

Dù tốt đẹp hay khốn khổ, đều vẫn luôn bị so sánh.

“Có yêu cầu gì?” Quỷ Vương dò hỏi.

“Hắn nói... Nói rằng hắn không hài lòng với việc thẩm phán của Địa phủ, qua một thời gian nữa hắn sẽ đến Địa phủ tuần tra, có.... Có ba yêu cầu, nếu không đạt được hắn sẽ lật cả Địa phủ lên.”

“Ba yêu cầu gì?” Quỷ Vương lập tức cảm thấy da đầu tê dại.

“Thứ nhất, công bằng.”

“Thứ hai?”

“Công bằng.”

“Thứ ba thì sao?”

“Vẫn là cmn công bằng!”

....

Để tiểu quỷ chuyển lời cho Địa phủ xong, đối với Tần Hà mà nói, chuyện của Địa phủ coi như đã đến giai đoạn cuối.

Những ngày tiếp theo, cuộc sống lại trở về khoảng thời gian yên ổn, về phần Địa phủ sẽ nổi lên sóng gió gì.

Ngoại trừ Âm thần Địa phủ, không có ai quan tâm.

Ngay cả Tần Hà cũng không quan tâm.

Đã trả lại điện Diêm Vương rồi, bọn họ thích như thế nào thì tùy.

Còn việc tuần tra gì kia, đó chỉ đơn giản là hù dọa cái đám Âm thần Địa phủ kia một chút mà thôi.

Dù sao Tần mỗ chính là một cây gậy quấy phân heo.

Ai cũng không biết hắn sẽ chạy đến nơi nào khuấy đảo một trận.

Sau khi quấy xong thì sao?

Ngại quá, bình thường cũng không có tiếp đó.

Hắn rất lười, chỉ cần không phạm vào tay hắn.

Có thể mặc kệ thì cứ mặc kệ, đến khi nào nhìn không nổi nữa thì tính sau.

Cái này cũng rất giống với vùng trời trên đầu kia.

Bên ngoài Thành, mắt thấy mầm xuân đã gieo xuống đất, nhưng thời tiết lại càng ngày càng khô hanh, Cốc vũ sau Kinh trập hoàn toàn không có một hạt mưa nào rơi xuống.

Tình trạng hạn hán vừa mới được làm dịu, nay lại có dấu hiệu sắp kéo nhau trở lại.

Dân chúng nhìn rõ ở trong mắt, nôn nóng ở trong lòng.

Lòng dân không thể tránh được lại bắt đầu hoang mang, giá cả lương thực đánh hơi được mùi, lại bắt đầu tăng cao.

Tần Hà thấy sao, hắn chẳng cảm thấy gì cả.

Người ở Kinh thành, không thiếu tiền, mà bên cạnh chính là Đại Vận Hà, cũng không thiếu nước.

Nông dân gặp hạn cũng sẽ không chạy đường dài đi đến miếu tiên nhân trong Kinh thành để cầu mưa, thỉnh thoảng cũng có tốp năm tốp ba người đến cầu mưa, nhưng cũng nhanh chóng bị đủ mọi lời cầu nguyện khác bao phủ.

Không có cách, hiện tại Thanh Ngưu Đại Tiên đã có thành tựu, không còn như lúc Hầu Tiểu Lục cầu nguyện gì cho nấy nữa.

Nhưng thế nào cũng không thể chịu đựng nổi thời tiết nóng nực, mỗi ngày mặt trời chói chang nóng bức, con bê nóng đến chảy cả mỡ.

Tần Hà không chịu nổi, chỉ lên trời một cái, lập tức gió nổi mây phun, sấm chớp rền vang.

Mưa gió vừa tới, Kinh thành liền có thể trở nên mát mẻ mấy ngày.

Tiếp đó, qua mười ngày nửa tháng, trời nóng lên, mưa lại tới.

Ài, đây chính là mưa thuận gió hòa.

Bình Luận (0)
Comment