Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 452 - Chương 452 - Loạn Chùy Pháp

Chương 452 - Loạn chùy pháp
Chương 452 - Loạn chùy pháp

"Man ngưu giẫm đạp! Hắc!"

Lamborgh nhảy lên cao ba thước, vó trước tựa như đồng thiết hung hăng giẫm đạp xuống nửa thân dưới của phương sĩ áo đen.

Phương sĩ áo đen bị đạp đến cong người, ngay sau đó lại bị vó sau hung hăng đạp mạnh.

Động tĩnh to lớn đến mức khiến cho toàn bộ lò hỏa táng đều phải chấn động.

" Loạn chuỳ pháp!"

Vương Thiết Trụ thì càng mãnh liệt, nó vung búa đập xương lên điên cuồng vung nện về phía thư hùng hợp thể thi.

Bóng búa tung bay.

Bang!

Bang!

Bang!

Bộ chùy pháp này có thể đánh người có thể nện sắt rèn thép, mạnh mẽ như chó.

Thư hùng hợp thể thi bị đánh đến lăn lộn trên nền đất, lại còn bị băng ghế của Hôi Mễ Khâu đập thẳng vào mặt, nhất thời gào thét thảm thiết liên tục.

Như vậy vẫn chưa hết, Vương Thiết Trụ lại hô gọi Tiểu Điêu: "Mang đao tới đây, ta phải bổ ra cái thứ nam không ra nam nữ không ra nữ này!"

Thư hùng hợp thể thi là từ bộ nam thi cùng một bộ nữ thi lưng tựa lưng hợp thể tế luyện mà thành, âm dương gắn kết với nhau, thi lực cực kỳ cường hãn.

Nhưng mà thời điểm nó chạy trốn lại đụng đầu vào pháo trận trấn thi do Tần Hà bố trí, lập tức bị lôi đình lực trên đó đánh đến mức không thể tự lo liệu bản thân.

Nếu nhìn từ bên ngoài, phòng thiêu thi số bảy của Tần Hà không khác gì với những phòng thiêu thi khác, nhưng thực tế thì nó trả qua Tần Hà vô tình hay cố ý sửa đổi cùng bố trí một vài thứ, đã sớm trở thành tường đồng vách sắt.

Không quan tâm là muốn từ bên ngoài xông vào hay muốn chạy trốn từ bên trong, nhất định sẽ phải vỡ đầu chảy máu.

Không bị chia năm xẻ bảy ngay tại chỗ đã xem như khá lợi hại rồi.

"Chi chi chi ~ ~"

Tiểu Điêu hết sức hưng phấn, nó ngậm lấy đại khảm đao bên góc tường quăng cho Vương Thiết Trụ.

Vương Thiết Trụ nhận lấy, ra sức bổ một đao vào ngay giữa thư hùng hợp thể thi, ngay tức thì đã bổ thư hùng hợp thể thi ra.

Thanh đại khảm đao này chính là một trong những sản phẩm mà Tần Hà thực hành thuật rèn chế tạo ra, trải qua loạn chùy pháp tôi luyện trăm ngàn búa, lại trải qua thuật mài khí đánh lưỡi đao, có thể nói là sắc bén tuyệt thế.

Có điều Tần Hà lại chỉ dùng đao này để bổ củi, đặt ở góc tường hiếm khi dùng đến.

Hôm nay coi như là được tỏa sáng.

Thư hùng hợp thể thi bị chia làm hai, sau khi vùng vẫy giãy dụa mấy cái liền không còn động tĩnh.

Bộ phận thi thể kết hợp lại với nhau là chỗ hiểm yếu ớt nhất của nó, một kích đã đủ làm cho nó giải thể.

Vương Thiết Trụ giải quyết thư hùng hợp thể thi, Lamborgh không chịu thua kém, cũng giải quyết xong phương sĩ áo đen.

Thê thê thảm thảm, chỉ trong giấy lát, hai bộ thi thể đã vô cùng thê thảm.

Tiếp đó, Vương Thiết Trụ cùng Lamborgh lại đồng thời nhìn về phía nữ quỷ.

Ánh mắt kia vẫn chưa hoàn toàn tan hết sát khí từ trong trận đánh.

"Gia, đốt nữ quỷ này luôn đi cho xong." Vương Thiết Trụ đề nghị.

"Nàng ta rất nguy hiểm, không thể để lại ~" Lamborgh hùa theo.

Hai thú rất tự giác đứng chung một chiến tuyến.

Hiện tại phòng thiêu thi số bảy càng ngày càng chật chội.

Đầu tiên là Tiểu Điêu tới, gia thiên vị nó bao nhiêu thì khỏi cần phải nói, bọn chúng làm đủ mọi việc lấy lòng gia, làm cho gia vui vẻ, mới có thể thỉnh thoảng được cho một hai viên đan dược như vậy.

Kết quả Tiểu Điêu vừa tới, việc gì cũng chẳng cần làm, xuống sông bắt hai con cá tha về là có thể đổi lấy đan dược, thậm chí nó còn được gia tỉ mỉ cẩn thận cho ăn.

Một bên là gia súc làm việc, một bên là sủng vật trêu đùa.

Hoàn toàn không thể so sánh!

Sau đó lại thêm Hôi Mễ Khâu tới.

Mặc dù nó vẫn đang trong thời gian khảo sát, nhưng lấy tính cách của gia, khả năng cao là sẽ không đốt nó đi.

Lúc này lại có một nữ quỷ tới, hơn nữa còn có dáng vẻ như tiên giáng trần.

Nhất quyết không thể chấp nhận việc này, không nói đến chuyện bị san sẻ bớt tài nguyên, điều mấu chốt chính là, hồng nhan là mầm tai họa ở bên cạnh "quân vương", ngộ nhỡ gia vị thứ quỷ này mê hoặc, vậy thì tiêu đời.

Quỷ lại xinh đẹp am hiểu thủ đoạn này nhất, không thể không đề phòng.

Nữ quỷ thấy hai thú chậm rãi áp sát lại, trong lòng hoảng hốt sợ hãi, nàng lập tức lui về phía sau hai bước theo bản năng.

Thực lực của Tần Hà thì không cần phải nói, cực kỳ khủng bố, mà hai thú này cũng là pháp lực cường hãn, huyết khí dương cương mạnh mẽ tỏa ra, xua tan âm khí trừ tà, bọn chúng hư hư thực thực có được lực lượng huyết mạch dị chủng.

Loại yêu thú này là mạnh mẽ nhất.

Cái gì gọi là tuyệt cảnh, đây chính là tuyệt cảnh.

Không trốn thoát, đánh không lại.

Nữ quỷ gần như tuyệt vọng.

"Dừng lại." Ngay vào lúc hai thú gần áp sát đến, cũng là thời điểm nữ quỷ cắn răng chuẩn bị cá chết lưới rách, Tần Hà lên tiếng ngăn lại với vẻ rất có hứng thú.

Ánh mắt hắn chứa sự tò mò, nhưng giọng điệu vẫn hờ hững như cũ, hắn mỉm cười nói với nữ quỷ: "Ngươi biết tại sao ta để ngươi đến cuối cùng không?"

Nữ quỷ vừa nghi hoặc vừa hoảng sợ bất an, theo bản năng nàng nghi ngờ điều này là do Tần Hà tham lam sắc đẹp của mình, nhưng lại không dám nói ra khỏi miệng, nàng thật sự đã bị dọa sợ, người chết biến thành quỷ, quỷ chết, cái gì cũng không còn.

Nàng không thể thản nhiên đối mặt, thế là chỉ có thể im lặng lắc đầu.

"Thứ nhất, trên thân ngươi có oán khí nhưng không có lệ khí, cái này nói rõ ngươi chưa từng nhiễm phải sát nghiệp; thứ hai, ngươi thuộc về tự sát thân vong, nói cách khác, ngươi là tự nguyện dấn thân vào quỷ đạo." Tần Hà mỉm cười chậm rãi nói.

"Ngươi... Tại sao ngươi biết?" Nữ quỷ biến sắc.

Tần Hà lắc đầu: "Tại sao ta biết cũng không quan trọng, quan trọng là, hiện tại ta muốn nghe chuyện xưa của ngươi, nhưng có một điều, ngươi tuyệt đối đừng bịa đặt."

Bình Luận (0)
Comment