Một bữa tiệc vui, ngoại trừ ba người chạy mất dạng, những người còn lại đều là cực kỳ hân hoan vui vẻ.
Tần Hà ăn xong cũng không ở lại lâu, ra cửa rẽ ngoặt đi thăm hỏi Hoàng A Bà bán thức ăn.
Hoàng A Bà một thân đầy mụn vá đang rửa rau trong sân, trong sân nhà tràn đầy cây trái, bà luôn có thể tận dụng hết mỗi một góc không gian bên trong đình viện, bà rửa rau rất chậm rãi, rất nhẹ nhàng, nhưng cũng rất cẩn thận.
Vật có muôn loài, người có muôn loại.
Từ trước đến giờ dường như trên người bà chưa từng xuất hiện cảnh tượng làm việc vội vàng hay gấp gáp.
Giống như Dương Xảo Nhi, Hoàng A Bà cũng là yêu tinh thảo phong thành người.
Dương Xảo Nhi là cá trắm đen, Hoàng A Bà là con nhím.
Bởi vì tập tính yêu loại cho nên dù là sau khi thảo phong thành người thành công, vẫn sẽ để lại dấu vết rất rõ ràng.
Dưới bóng cây có một thanh niên đang niệm đọc thi thư, đi qua đi lại, đây là đang chuẩn bị cho kỳ ân khoa sắp tới.
Y là con trai độc nhất của Hoàng A Bà, Hoàng Bình An.
Ba ngày trước, Hoàng Bình An đi miếu Thanh Ngưu tiên nhân cầu nguyện ba điều.
Ước nguyện thứ nhất là mẫu thân sống lâu trăm tuổi, ước nguyện thứ hai là thiên hạ quốc thái dân an, ước nguyện thứ ba là bản thân có thể tiến danh khoa cử.
Nhìn xem, một hài tử tốt biết bao.
Chuẩn bị bước chân vào "Cao khảo", nhưng ước nguyện thứ nhất là mẫu thân sống lâu trăm tuổi, ước nguyện thứ hai là thiên hạ quốc thái dân an, cuối cùng mới đến bản thân mình.
Tư tưởng giác ngộ này, đạo đức tiêu chuẩn này.
Thế là trong khoảnh khắc này, cái đám khí bay trên đầu Hoàng A Bà giống hệt như quỷ vụ "khí Thần sứ" lượn lờ trên đầu Dương Xảo Nhi, trông có vẻ cực kỳ chói mắt.
Cảnh tượng yên bình ấm áp biết bao, mẹ hiền con hiếu thảo,
Đều là tín đồ của mình, cũng đã cầu nguyện mong muốn bình an.
Đám Ngụy thần kia, rõ ràng là đang ngăn cản mình kiếm lấy công đức.
Như vậy thì không thể trách được bản đại tiên rồi.
"Đại quan nhân, ngài muốn mua thức ăn à?" Sau lưng Tần Hà, Hôi Mễ Khâu đi theo sau hỏi.
Nó không nhìn thấy "khí Thần sứ", trong lòng không khỏi suy đoán, không biết Tần Hà cùng hai mẫu tử trong nhà này có quan hệ đặc thù gì hay không.
"Không mua."
Tần Hà vươn ngón tay điểm một cái, bỏ lại ấn trấn phong cùng thuật xác định mục tiêu rồi xoay người rời đi.
Hôi Mễ Khâu quan sát đánh giá một chút, vội vàng đuổi theo, nhắm mắt theo đuôi.
Sau đó, Tần Hà lại đi tiệm tạp hóa hạc tiên.
Hạc tiên đeo kính lão, đang dựa bàn gảy bàn tính, tiệm tạp hóa có nhiều đồ đạc hơn, cũng lộn xộn hơn trước.
Giống như vậy, trên đỉnh đầu hạc tiên cũng có một đám "khí Thần sứ".
Ông ta cũng bị chọn trúng.
" Ngụy thần hạ giới, lựa chọn Thần sứ ngẫu nhiên à?" Tần Hà nhìn về phía Hôi Mễ Khâu.
Hôi Mễ Khâu vô thức nhớ đến cảnh tượng Tần Hà chọn lựa ngẫu nhiên, gà trống nhỏ điểm ai ta liền chọn người đó, kết quả điểm qua điểm lại, lại chỉ điểm ở trên đầu hai tên xui xẻo.
Nhưng nó chỉ ngẩn người một chút đã vội vàng quăng cảnh tượng đó ra sau đầu, nói: "Đại quan nhân, khả năng thần sứ tuyển chọn ngẫu nhiên không lớn, cụ thể lựa chọn như thế nào tiểu nhân cũng không rõ, nhưng nếu như để tiểu nhân tuyển chọn mà nói, khẳng định là chọn thân thể tốt dễ dàng phụ thân dễ dàng đoạt xá, ví dụ như một vài thể chất đặc thù có khí vận, có linh vận, nhưng đồng thời thực lực của mục tiêu phải tương đối kém, suy cho cùng cái chuyện đoạt xá này, thiếu một thứ thì sẽ kém hơn rất nhiều."
(Linh vận: khả năng về tâm linh, có linh tính, kiểu như người có căn.)
"Có khí vận, có linh vận, thực lực còn yếu." Tần Hà lẩm bẩm nhắc lại, gật gật đầu.
Thảo phong thành người, tức là yêu nhiên nhân đạo.
Như vậy tất nhiên là có khí vận, không có khí vận thì đã không thể thảo phong thành công, linh vận, tất nhiên là yêu tinh có.
Thực lực yếu, vậy thì lại càng phù hợp.
Yêu tiên nhân đạo, con đường tu luyện cắt đứt, chỉ là người bình thường.
Tiếp đó, Tần Hà lại đi đến rất nhiều nơi.
Gà trống tinh, viên hầu tinh, hoẵng tinh, thằn lằn tinh, chim bói cá tinh, còn có heo rừng tinh, trai tinh, ma xà tinh cùng cóc tinh.
Địa phận Kinh thành, toàn bộ yêu tiên nhân đạo mà Tần Hà biết đều không có kẻ nào bị bỏ sót.
Tần Hà càng xem càng cáu, khốn kiếp, người ta khó khăn lắm mới thảo phong thành người, thận trọng cẩn thận nhiệt tình sinh hoạt.
Tựa như gà trống tinh, ba mươi năm chuông sáng trống chiều, không ngại mưa gió, chưa bao giờ báo sai giờ giấc.
Viên hầu tinh mở tiệm rượu, bán rượu giá thấp, khắp đường phố lân cận xung quanh đều khen rượu uống rất ngon, mọi người đều thích đến đó.
Cóc tinh bán bánh nướng, đi sớm về khuya, già trẻ không gạt.
Ma xà tinh là một đại phu, đi khắp hang cùng ngõ hẻm, xem bệnh chỉ lấy tiền thuốc, đã chữa cho không ít nhà nghèo khổ.
Bọn họ làm gì đụng chạm đến các ngươi, trêu chọc các ngươi à? Muốn một lưới bắt hết bọn họ?
Đám khốn nạn không có phẩm chất không có đạo đức.
Tần Hà tiếp tục mở rộng phạm vi.
Kinh thành lớn như vậy, khẳng định sẽ bỏ sót không ít yêu tiên nhân đạo.
Thế là hai ngày kế tiếp, Tần Hà đã mang theo Hôi Mễ Khâu đi vòng quanh khắp thành.