"Hitz ~"
Loáng thoáng lờ mờ có âm thanh hít khí lạnh phát ra từ đám người vây xem.
Cảnh tượng như vậy có lực trùng kích quá mức mãnh liệt.
Hơn nữa còn là hai tầng trùng kích.
Tầng thứ nhất là Ngụy Vũ đột phá ngoại kình.
Phải biết, trong tam hùng Phi Ngư Vệ, Ngụy Vũ là người tiến chậm nhất, mới chỉ đột phá tới nội kình đỉnh phong được mấy tháng.
Không mấy người biết rõ tốc độ tiến triển thực lực của hiệp khách giang hồ, nhưng nhất cử nhất động của Phi Ngư Vệ lại được muôn người chú ý, hơn nữa đây cũng không phải là chuyện bí mật gì.
Tốc độ tăng trưởng của Ngụy Vũ quá nhanh.
Vừa lơ là một cái, đã là một mình dẫn trước.
Từ đây, Phi Ngư Vệ lại có thêm một thành viên là cường giả ngoại kình, hơn nữa còn là cường giả ngoại kình trẻ tuổi như vậy.
Tuổi tác đột phá ngoại kình có thể đổi mới ghi chép trong khoảng ba trăm năm trở lại đây, có thể nói là tiền đồ vô lượng.
Đây là thứ nhất.
Thứ hai càng khiến cho người ta chấn động.
Ngụy Vũ đột phá ngoại kình, lại có thể dẫn động thiên kiếp!
Thiên kiếp!
Thứ mà chỉ có thời đại thần thoại mới có, không phải là người kinh tài tuyệt diễm thì không thể dẫn động.
Nó đại biểu cho ý chí thiên địa với người tu luyện, là sự khảo nghiệm cùng sự khẳng định, vượt qua thiên kiếp, thực lực tăng cao hơn một tầng, không thể độ qua, hóa thành tro bụi, ngay cả tư cách tiến vào luân hồi cũng không còn.
Sự chênh lệch về trình độ của giới tu luyện thời đại mạt pháp so với thời đại thần thoại có thể xưng là lạch trời, toàn bộ số lần thiên kiếp xuất hiện ở thời đại mạt pháp có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Mà số người trải qua thiên kiếp trong một ngàn năm trở lại đây càng là lông phượng sừng lân, tất cả cộng lại mới có một người rưỡi.
Một là Gia Cát Thần Cơ, một nửa là Lăng Vân đạo trưởng.
Theo tài liệu được Đạo môn ghi chép lại, ngày Gia Cát Thần Cơ đột phá, chín đạo lôi kiếp từ trên trời giáng xuống, Gia Cát Thần Cơ lấy đại trận bát quái hộ thân, hoàn thành độ kiếp xưng Thánh; Gia Cát Thần Cơ ảnh hưởng đến Đạo môn Đông thổ gần ngàn năm, là tấm bia to lớn không thể vượt qua của Đạo môn trong thời đại mạt pháp.
So sánh với đó, lôi kiếp của Lăng Vân đạo trưởng kém hơn một chút.
Tổng cộng cũng chỉ hạ xuống ba đạo thiên lôi, nói về uy lực thì càng không thể sánh bằng.
Nhưng dù là vậy, Lăng Vân đạo trưởng vẫn có thể mở ra một thời đại, ma đầu các phương bị đánh đến tới tấp tránh xa Tây Vực, thế giới Đông thổ lại nghênh đón một thịnh thế.
Mà Ngụy Vũ đột phá trở thành cường giả ngoại kình, lại cũng đưa tới chín đạo lôi kiếp.
Người không biết sợ hãi uy lực lôi kiếp.
Người biết thì lo ngại sự đáng sợ của thanh niên hậu bối.
Sánh vai với Gia Cát Thần Cơ, hơn nữa còn là đoạn cuối thời đại mạt pháp.
Giờ khắc này, ánh mắt của tất cả mọi người nhìn về phía Ngụy Vũ, nhìn về phía Phi Ngư Vệ đều đã thay đổi.
Phi Ngư Vệ, đã mạnh mẽ đến có thể xưng là xa xỉ!!
Mạnh đến không nói phải trái!
Cộng thêm Ngụy Vũ, Phi Ngư đã có được tam đại ngoại kình, ngoài ra còn có ba đến năm nội kình đỉnh phong.
Thực lực như vậy hoàn toàn đã có thể thử vật tay đôi với các đại thế lực siêu nhiên.
...
Không bao lâu sau, điện xà chạy quanh thân Ngụy Vũ dần dần vơi bớt, cuối cùng biến mất không còn thấy gì nữa.
Thực lực của Ngụy Vũ đã ngưng lại.
Ngoại kình nhất phẩm, không có vấn đề.
Ngay sau đó Ngụy Vũ động đậy, tiếp đó chậm rãi từ trong hố đứng dậy, ban đầu sắc mặt của hắn có hơi mờ mịt, nhưng sau khi cảm nhận được kình khí cuộn trào mãnh liệt trong cơ thể thì lập tức hưng phấn.
Trải qua cửu kiếp. một sớm đột phá, đạt tới trình độ mà hắn luôn ước mơ hướng tới.
Chỉ là tới một cách quá thô bạo, quá cưỡng ép nhồi nhét, quá mãnh liệt.
Tựa như là nhồi vịt, không thèm bận tâm xem nó có tiếp nhận được hay không.
"Tiểu Vũ tử Ngụy gia, chín đạo thiên kiếp này, thật sự là do ngươi đột phá ngoại kình đưa tới?" Ngay vào lúc này, lão thái giám râu tóc trắng như tuyết lên tiếng hỏi.
Ông ta là người cao tuổi nhất trong các thái giám Long vệ, tuổi thọ đã đạt đến hơn ba trăm năm.
Gọi Ngụy Vũ một tiếng "tiểu Vũ tử" đã được coi là tôn trọng, tồn tại bậc này, cho dù là đương kim Thánh thượng gặp cũng phải khách khí mấy phần.
Ngụy Vũ hơi do dự trong chớp mắt, tiếp đó liền kiên định gật đầu: "Không sai, là ta đột phá ngoại kình đưa tới thiên kiếp, chính ta cũng không ngờ tới, cho nên có chút đột nhiên."
"Nếu làm cho mọi người bị kinh sợ, Ngụy mỗ bày tỏ lời xin lỗi."
Lời này ra khỏi miệng chính là hùng hồn mạnh mẽ, tràn đầy khẳng định chắc chắn.
Chuyện thực sự là như vậy sao?
Đường nhiên là không phải.
Ngụy Vũ còn thiếu một chút khoảng cách nhỏ mới đạt đến ngoại kình.
Cũng đừng xem thường chút khoảng cách này, mười tên nội kình đỉnh phong thì có chín tên rưỡi bị kẹt ở chút khoảng cách đó cả đời không thể tiến thêm, chỉ có rất ít người may mắn mới có thể đột phá.
Trận lôi kiếp này, hoàn toàn là do Thanh Ngưu Đại Tiên cưỡng ép nhồi nhét tới.
Nhưng phần thưởng cũng theo đó mà tới, trước khi lôi kiếp bắt đầu, Thanh Ngưu Đại Tiên cho một bản《 Kỹ thuật chế tạo cùng sử dụng cột thu lôi 》.
Tác dụng duy nhất chính là để cho lôi kiếp đánh xuống sẽ bổ vào đầu trường mâu mà không phải là đầu của mình.
Nhưng thứ này chỉ có tác dụng với đạo lôi kiếp đầu tiên mang tính dò xét mà thôi.
Đến mấy đạo lôi kiếp phía sau, từng đạo đều là đạo sau to hơn đạo trước, cũng liền mất đi tác dụng.
Cũng may vào lúc này, Thanh Ngưu Đại Tiên không giảng võ đức có lẽ là đã cảm ứng được sự mạnh mẽ của lôi kiếp, cũng hoặc là trong lòng cảm thấy áy náy, thế là lập tức lại truyền tới một bản《 Thuật Thiên lôi tôi thể 》.
Thuật Thiên lôi tôi thể: Thuật tôi thể đến từ pháp sư lôi hệ Thâm Uyên, có công hiệu rèn luyện căn cốt, tẩy cốt phạt tủy.
Học xong thuật tôi thể, Ngụy Vũ lập tức phát động, lúc này mới biến đổi những tia sét chui vào trong cơ thể từ muốn phá hủy thành tôi căn tẩy tủy, hóa mục nát thành thần kỳ, lại thêm thần thuật tự lành nghịch thiên, mới có thể chống đỡ được.
Mà vừa chống đỡ, liền chống đỡ ra ngoại kình.
Bánh ít đi bánh quy lại, người khác hỏi tới, Ngụy Vũ tất nhiên là phải gánh lấy.
Dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên.
Ngụy Vũ hiện tại xem như là đã hiểu rõ, con đường giao thiệp của hắn với Thanh Ngưu Đại Tiên, ngay từ ban đầu đã khác với con đường của những người khác.
Tổng kết lại chính là bốn câu nói: Chịu đựng bị đánh hiểm độc nhất, đội nồi đen nhất, cầm lấy phần thưởng tốt nhất, quỳ xuống cũng không có ích lợi gì.
Hiểu ra điều này, Ngụy Vũ liền cảm thấy trình độ tư tưởng của mình đã được đề cao trong nháy mắt.
Lúc này mới có lời nói đầy "khẳng định chắc chắn" kia.
Mất mặt không?
Không hề mất mặt một chút nào.
Đây là giao dịch, giao dịch, giao dịch công bằng.
Thanh Ngưu Đại Tiên cần mình đội nồi, mình đội, cầm lấy một vài chỗ tốt.
Công bằng công chính, theo như nhu cầu.
Cái gì?
Đội nồi quá khó nghe?
Câm miệng!
Nhìn thử toàn bộ môn đồ Thanh ngưu trong thiên hạ đi.
Ngoại trừ bản Ngụy mỗ, còn có ai có thể đứng đó liền tăng thực lực lên không?
Không phải là đội mấy cái nồi thôi sao.
Không mất mặt.
Quỳ xuống mới ớn lạnh.
Giờ khắc này, Ngụy Vũ chỉ cảm thấy, suy nghĩ của mình lúc này là thông suốt nhất từ trước đến giờ.