Chương 514 - Hai tâng xung kích
Chương 514 - Hai tâng xung kíchChương 514 - Hai tâng xung kích
Nam Minh Ly Hỏa, chí dương chí cương, chuyên đốt âm linh ma vật.
Mặc dù phần lớn chúng Ngụy Thần vẫn là người sống, nhưng đều tu ma công chiếm đoạt khí vận.
Hơn nữa bọn họ đã hết tuổi thọ, mà tuổi thọ đánh cắp được cũng đã khô cạn, trong ngoài toàn thân tràn đầy tử khí thâm trâm.
Về phần những kẻ vốn là linh tu, ma vật thì càng kinh khủng hơn.
Nam Minh Ly Hỏa cháy bùng lên, trong giây lát đã bao phủ lấy bọn họ, không chỗ né tránh.
"A ~"
"Cứu mạng...'
"Tên khốn kiếp, nguyên rủa ngươi!"
Chúng Ngụy Thần ra sức chống cự, nhưng mà thuộc tính tương khắc, rất nhanh đã có hơn hai mươi người bị đốt.
Bọn họ la mắng, kêu thảm, bị ngọn lửa mãnh liệt cắn nuốt, tiếp đó bắt đầu từng tấc từng tấc hóa thành tro tàn.
Những Ngụy Thần còn lại chỉ có thể căng ra lông khí hộ thể, ngăn cản Nam Minh Ly Hỏa tới gần người.
"Mau, hợp trận!"
Thương Chiến thấy vậy, hô to một tiếng.
Chúng Ngụy Thần nghe xong, vội vàng tiến gần về phía y.
Nam Minh Ly Hỏa là ngọn lửa của dị thú thời đại thần thoại, tính chất ngọn lửa cực kỳ mãnh liệt.
Cho dù có chống đỡ nổi cũng là tiêu hao lực lớn.
Mà thứ bọn họ sợ nhất hiện tại, chính là tiêu hao.
Ngụy Thần không hổ đã từng là chiến lực của Thiên đình, mặc dù là thuộc tâng dưới chót, nhưng bọn họ phản ứng cũng cực nhanh, hai ba lần đã đá văng Ngụy Thần bị bén lửa ra ngoài, cùng nhau chống lên một tâng bảo vệ che phủ tất cả mọi người.
Trong phạm vi vòng bảo vệ, Nam Minh Ly Hỏa bị đẩy lui.
Tần Hà thấy vậy, không chút khách khí đánh một chưởng lên tâng bảo vệ kia, lập tức có một quả cầu lửa lớn như cái chậu rít gào đập về phía tâng bảo vệ, âm âm nổ tung.
Tầng bảo vệ nhất thời chợt tắt chợt lóe mấy cái, sau đó ổn định lại.
Cảnh tượng này khiến cho Tân Hà cùng Thương Chiến đồng thời nhướng mày, cả hai đều thâm hô "Có vẻ khá mạnh đấy".
Về Tân Hà thì đương nhiên không cần phải nói, một chưởng Nam Minh Ly Hỏa gân như ra hết lực.
Tuy không phải cứng đối cứng, nhưng uy lực cũng là cực mạnh, mà kết quả thì chỉ khiến tâng bảo vệ lóe lên mấy cái.
Cái lồng bảo vệ này, được đấy!
Còn vê Thương Chiến, tất nhiên là chấn động.
Y đã từng nghe đến cái tên Thanh Ngưu Đại Tiên nhưng không chú ý lắm.
Những chuyện như quấy nhiễu hạ giới, reo rắc ôn dịch, chiến loạn, không tới phiên Thiên đình chi chủ là y phải bận tâm, một khoảng thời gian rất dài trước đó y đều đang ngủ say, cho đến gần đây mới tỉnh lại.
Thế nào cũng không dám tin tưởng, trong hoang mạc hạ giới mạt pháp, lại có thể sinh ra một tôn tại mạnh mẽ đến vậy.
Chỉ bằng một chưởng kia, liền thắng được tất cả Ngụy Thần có mặt ở đây ngoại trừ y.
Khí tức rõ ràng chỉ là phàm thể cảnh đỉnh phong, nhưng bất kể là năng lực khống chế lửa cùng uy năng, đều như là đến gần cấp độ chân nguyên cảnh tâng thứ nhất.
Song phương kinh ngạc, rơi vào giằng co ngắn ngủi.
Không thể nghi ngờ, cục diện là Tân Hà chiếm ưu thế.
Ra tay trước chiếm ưu thế, ra tay sau mất lợi thế, có nhiều tồn tại có cùng cảnh giới với hắn như vậy, hắn cũng không dám lơ là.
Nhưng không thể nghi ngờ, ưu thế này rất ngắn ngủi, hắn mượn sức lửa của các chất đốt mới chiếm được ưu thế, đợi đến khi thế lửa yếu đi, hắn sẽ bị quân đấu.
Đây là cục diện Tần Hà tuyệt đối không cho phép xuất hiện.
Không có bất kỳ sự do dự nào, hắn động, một bước nhảy vào trong ngọn lửa đang rừng rực thiêu đốt, tiếp đó bóng người tỏa ra gợn nước lay động, bóng người liền biến mất không thấy, thay vào đó là một người khác.
Toàn thân quanh quẩn âm khí, hai tay giơ trước người, còn đang làm ra tư thế chống đỡ tầng bảo hộ.
Lại là lão già mang khí tức âm u.
Chúng Ngụy Thần lập tức vì đó mà giật mình, không hiểu đây là tình huống gì, biến thân? Hay là huyễn thuật?
Chỉ có Thương Chiến là hoảng hốt rống to một tiếng: "Cẩn thận, là di hình hoán ảnh!"
Nhưng mà... Đã chậm.
"Oanhl"
Ngay sau đó, một cái xẻng đen mang theo lực lượng kinh khủng đã gào thét mà đến, ở bên trong tầng bảo hộ quét ngang ngàn quân.
Khá lắm.
Một đám Ngụy Thần không có một chút phòng bị nào, trực tiếp bị quét bay một đám.
Nơi cái xẻng đen đi qua, tất cả Ngụy Thần đều biến thành tay cụt chân gãy.
Có hơn mười tên chết ngay tại chỗI "Ngươi dám!"
Thương Chiến vừa chấn động vừa tức giận, bóng người chợt lóe lên một cái đã đến trước mặt Tần Hà, một chưởng đập xuống đỉnh đầu hắn.
Thế tới của chưởng này giống như trời sập, nhanh như tia chớp, gân như là ngay chớp mắt sau khi Tân Hà vừa càn quét xong, chưởng này đã cách đỉnh đầu Tần Hà chưa tới một thước.
Nhưng mà... Gợn nước một lần nữa xuất hiện.
Tần Hà tức thì lại biến mất không thấy, thay vào đó, là lão già âm u đã bị ngọn lửa mãnh liệt bén lên khắp cơ thể.
"Rầm""
Lão già ngơ ngác đi ra, ngơ ngác trở lại.
Hoàn toàn không đủ thời gian để ông ta làm rõ là tình huống gì đang xảy ra.
Đầu của ông ta, đã biến thành đã biên thành như vậy:
Lại chết thêm một tên!
Thương Chiến không nhìn lão già âm u bể đầu một cái, ánh mắt thoáng qua đã phong tỏa Tần Hà vừa tránh đi, phẫn nộ quát: "Không ngờ ngươi lại có thân thông Di thuật, ngươi vô cùng không có khả năng là người bản địa hạ giới, rốt cuộc ngươi là ai?"
Giờ khắc này nội tâm Thương Chiến vô cùng chấn động.
Y vậy mà lại gặp được di hình hoán ảnh.
Đây là một môn bí thuật hết sức cao thâm, thứ truyền lưu ở ngoại giới đa phần chỉ là da lông, thậm chí có một vài thuật còn khoác cái vỏ là di hình hoán ảnh, nhưng lại đi con đường tốc độ.
Di hình hoán ảnh chân chính sẽ coi thường tất cả chướng ngại, điển hình là thuật pháp trước mắt này, nó có thể vượt qua tầng bình chướng bảo vệ.
Đây là thuật pháp "Di thuật" đại thành, đã chạm đến pháp tắc không gian.
Thời đại thần thoại, nghe đồn chỉ có cực kỳ hữu hạn, cực kỳ cá biệt chủ thần mới có thể thi triển thần thông này.
Không ngờ người này lại có thể, quả thực là không thể tưởng tượng nổi.
Mà đây vẫn còn chỉ là điều thứ nhất.
Thứ hai là thực lực của người này, đã hoàn toàn lộ ra trong một kích vừa rồi.
Xác thực trình độ chân nguyên cảnh tầng thứ nhất.
Thời đại mạt pháp, Thiên đạo khóa chặt giới hạn tu vi cao nhất ở phàm thể cảnh đỉnh phong.
Người này lại có thể mở ra lối riêng, đột phá hạn chế tu vi, tăng thực lực tới trình độ chân nguyên cảnh tâng thứ nhất.
Từ xưa tới nay, cực kỳ hiếm thấy.
Hai tâng xung kích khiến trong lòng Thương Chiến giống như là bị sét đánh, hết sức run sợ. Phải biết, chênh lệch giữa các đại cảnh giới tựa như là lạch trời, không thể vượt qua.
Người này tuyệt đối không chỉ đơn giản là dân bản địa hạ giới, nói không chừng là lão cổ đổng nào đó ngủ say tới hôm nay.
"Này ~"
Tần Hà im lặng lắc đầu, không biết tại sao bọn họ trước khi hấp hối đều thích hỏi mình là ai, cái này con mẹ nó là tên não tàn nào thiết lập ra vậy?
Suy nghĩ một chút thấy không trả lời cũng không được, thế là hắn nghiêm mặt nói: "Ta là Thiêu thi đường Ngụy Vũ, tự là Lữ Bố, danh là Lữ Tiểu Bố, hào là Thanh Ngưu Đại Tiên, đủ rõ ràng chưa?”
Thương Chiến chau mày, ý định ban đầu của y là hỏi thăm lai lịch của Tần Hà, nhưng kết quả hắn lại cẩn thận đến giọt nước không lọt.
Hôm nay nguy hiểm rồi!
"Ngươi lại là ai?"
Lúc này đến phiên Tân Hà hỏi Thương Chiến.
Ban đầu Tần Hà đã chú ý tới y, khí tức là chân nguyên cảnh tầng thứ nhất, thực lực cũng là chân nguyên cảnh tầng thứ nhất.
Chuyện này giống như việc cầm năm mươi văn tiền đi đâu hẻm cũ, kết quả lại gặp được cô nương Yên Chi Đường, ngạc nhiên mừng rỡ.
Nhưng mà có sao nói vậy.
Chân nguyên cảnh thực sự rất mạnh.
Nếu vừa rồi mình có thêm bất cứ một động tác dư thừa nào, một chưởng kia của y cũng chỉ có thể cứng rắn chống đỡ.
Có thể bị tổn thương hay không không rõ, nhưng muốn nhẹ nhàng lui ra ngoài như vậy thì tuyệt đối không khả năng.
Mặc dù điều này làm cho Tân Hà cảm nhận được áp lực, nhưng mà nói lui bước thì đó là chuyện không thể nào.
"Mỗ là Thiên đình chi chủ, Thương..."
Thương Chiến theo bản năng tự báo danh hào, nhưng mà chữ "Chiến" còn chưa kịp thốt ra khỏi miệng, quanh thân Tần Hà đã xuất hiện gợn nước, hắn lại biến mất.
Bất ngờ lại là trò cũ, lân nữa phát động di hình hoán ảnh.
"Ông!"
Lại là một cái tàn bạo quét ngang ngàn quân.
Khác biệt là, lân này có không ít Ngụy Thần đã kịp phản ứng lại, đồng loạt thi triển bản lĩnh, vội vàng phòng ngự.
Nhưng bất kể người nào đối mặt với Tần Hà, đều sẽ gặp phải một cảnh túng quấn.
Cảnh giới không cao bằng hắn, tất nhiên không cần phải nói.
Cảnh giới cao hơn hắn, nhưng thuật pháp lại không cao bằng hắn. Cho nên bất kể có đánh thế nào, kết quả cũng là thua thiệt.
"Râm!"
Xẻng đen càn quét, năm tên Ngụy Thần trực tiếp nổ tung, sau khi cái xẻng tiêu hao lực lượng cực lớn, lại đánh ba tên Ngụy Thần bay "bẹp" lên bình chướng, trải ra giống như nướng bánh.
Tầng bình chướng bảo vệ không còn được duy trì, cũng không tránh khỏi bị đe dọa.