Chương 515 - Người đứng thứ nhất dưới Thiên đạo
Chương 515 - Người đứng thứ nhất dưới Thiên đạoChương 515 - Người đứng thứ nhất dưới Thiên đạo
"Ngươi vô sỉ"
Thương Chiến nổi giận, tung người nhảy lên, chém mạnh trường đao về phía Tần Hà.
Tên gia hỏa này vậy mà lại đánh lén.
Quá không giảng võ đức.
Mấu chốt nhất là, lúc ngươi giới thiệu đại danh, ta nghiêm túc nghe.
Đấn lúc ta giới thiệu đại danh, còn thiếu một chữ chưa kịp nói ra, ngươi con mẹ nó đã động thủ?
Đây là không coi ta ra gì.
Thương Chiến bị chọc giận.
Gặp kẻ thù nơi ngõ hẻm, kẻ nào to gan kẻ đó thắng, sống hay chết, phải đánh mới biết được.
"Ông!"
Một đao chứa đầy cơn phẫn nộ của Thương Chiến, thế đao tựa như sơn nhạc, chém thẳng lên đầu, tốc độ nhanh đến cực điểm.
Với tư cách từng là "cán bộ nhỏ" của Thiên đình, Thương Chiến chính là cao thủ dũng tuyên cảnh, tự mình phong ấn rơi xuống chân nguyên cảnh.
Phối hợp với lý giải của y vê chiến đấu và thuật pháp, thực lực của y tất nhiên là vượt xa chân nguyên cảnh.
Một đao này khóa chặt Tần Hà, không thể né tránh.
Cho dù là sử dụng di hình hoán ảnh cũng không kịp.
Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Tần Hà chỉ có thể xoay ngang xẻng chống đỡ.
"Bành!"
Trường đao Thương chiến cùng cái xẻng đen giao kích.
Lực đạo kinh khủng trực tiếp khiến hổ khẩu Tần Hà hơi tê dại, không tự chủ mà trượt về phía sau.
Thương Chiến thì càng hơn, lảo đảo một cái rôi bạch bạch bạch lui về phía sau.
Đến khi ổn định lại thân thể, trong lòng y lại càng giật mình.
Chỉ là phàm thể cảnh đỉnh phong, vậy mà dù cứng đối cứng vẫn thắng mình một bậc.
Hắn chỉ là trượt về phía sau, còn mình lại hơi lảo đảo.
Tần Hà thấy vậy, khẽ mỉm cười nói: "Tới đi, quyết chiến đến khi trời sáng!"
Vừa dứt lời, hắn vung lên cái xẻng tấn công về phía Thương Chiến.
Chân nguyên cảnh quả thực rất mạnh, nhưng... Có vẻ như mình cũng có thể đối phó được.
Thật ra trước đó hắn chỉ là thận trọng dò xét. Một lần cứng đối cứng, xem như đã dò ra hư thực rõ ràng.
Thuật du long!
Bóng Tần Hà chợt lóe, vung xẻng liên đập xuống.
Thương Chiến thấy thế cũng hiểu rõ, nếu như hôm nay mình không ra hết toàn lực, nhất định phải đi đời nhà ma.
Thế là không còn keo kiệt giữ lại chân nguyên nữa, đột nhiên bùng nổ khí thế.
"Ông!"
Xẻng đen đập mạnh xuống, thế như trời sập.
Trường đao Thương Chiến hất lên, bốn lạng đẩy ngàn cân, gẩy xẻng đen Tần Hà lệch ra một góc độ cực nhỏ, tiếp đó thuận thế xoay chuyển lưỡi đao chém nghiêng.
Tần Hà lắc thân một cái vội vàng né tránh, xẻng đen phát ra tiếng vang chấn động, thuận thế cũng tới một cái tàn bạo quét ngang ngàn quân.
Con ngươi Thương Chiến co rụt lại, cũng vội vàng né tránh.
Lực lượng người này mạnh mẽ đến mức không giảng đạo lý, quan trọng hơn là chiếc xẻng đen kia còn mang theo thế núi cao sừng sững mặt đất nặng nề, nhất định không thể đối đầu trực diện với mũi nhọn.
Cứ như vậy, hai người ngươi tới ta đi, chiến đấu hết sức kịch liệt.
Tần Hà mạnh mẽ quyết đoán, mang theo thế tiến mạnh, còn tình thế Thương Chiến thì kém hơn, nhưng lại thắng nhờ chiêu thức khéo léo tài tình, luôn có thể bất ngờ né tránh hoặc hóa giải được thế công của Tần Hà, đồng thời thuận thế phản kích lại.
Hai người chiến đấu kịch liệt, đám Ngụy Thần còn lại thì gặp họa.
Cái lồng bảo hộ chỉ rộng có nhiêu đói
Một nửa không gian đã dành ra cho hai người đánh nhau, nhưng mấu chốt là hai người còn chạy tới chạy lui.
Tần Hà đập một xẻng xuống không đập trúng Thương Chiến, trái lại đập trúng hai tên Ngụy Thần không kịp né tránh thành mảnh vụn, kình lực còn dư lại quét bay hai tên.
Thương Chiến cũng là nhân vật hung ác, ở giữa còn có hai tên Ngụy Thần ngăn giữa nhưng vẫn chém thẳng một đao qua, hoàn toàn coi bọn họ là không khí.
Vì chiến thắng, y không thèm quan tâm thứ gì.
Tần Hà cho y áp lực cực lớn, sai một ly đi ngàn dặm, thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, cũng không thể chiếu cố được nhiều như vậy.
Hai người triêền đấu, giống như một cái máy xay thịt, chiến đấu lâm vào ác liệt, Ngụy Thân tử thương nặng nề.
Mới đầu còn có Ngụy Thần muốn gia nhập cuộc chiến định quần đấu Tần Hà, kết quả đánh đánh liền phát hiện, căn bản bọn họ không thể chen vào cuộc chiến này.
Bất kể là tốc độ, lực lượng hay uy thế của hai người đều vượt qua bọn họ rất nhiều.
Nếu đến gân thì chỉ có một kết quả duy nhất, chính là bị cuốn chết. Nếu bị Tần Hà giết, đó là chết trận.
Nhưng nếu là bị Thương Chiến giết, vậy thì quá oan uổng rồi.
Chúng Ngụy Thần nhao nhao né tránh khắp nơi, nhưng tránh đi tránh lại, núp tới núp lui cũng không thể tránh thoát được.
"Chống ra cái lồng bảo vệ khác đi!"
Trong lúc hỗn loạn, đầu đà hô to một tiếng.
Chúng Ngụy Thần vừa nghe vậy thì lập tức tỉnh ngộ, vội vàng cắt đứt lồng bảo vệ hiện tại, đợi đến khi lồng bảo vệ vỡ vụn, lại chống đỡ Nam Minh Ly Hỏa dời đi trận địa, một lần nữa tạo ra lồng bảo vệ mới.
Lúc này kiểm kê lại, khá lắm, từ khi bắt đầu đến hiện tại, chỉ còn dư lại một nửa.
Kẻ chết, kẻ bị thương, kẻ bị thương mất đi lông bảo vệ che chở rất nhanh bị ngọn lửa mãnh liệt hừng hực thiêu đốt, cuối cùng cũng chết đi.
Nhưng mà... Còn không đợi bọn họ thở phào một hơi.
Một người trong số bọn họ lập tức xuất hiện gợn nước rung động, trong nháy mắt biến mất không thấy, thay vào đó, là Tần Hà.
Tần Hà nhếch miệng nở nụ cười, nghiêng đầu nói: "Chạy cái gì vậy, phải cùng nhau chứ."
Dứt lời, hắn hóa thành một cơn gió lốc giết vào.
Lốc xoáy đất bằng, xẻng đen tựa như bánh xe gió.
Bão táp lưỡi xẻng!
Đây không còn gọi là giết tiến vào, mà phải gọi là cày tiến vào.
Chúng Ngụy Thần gắng sức chống cự, có tác dụng, nhưng không lớn.
Đầu đà mới vừa hô hoán đã dẫn đầu tử trận.
Nói đến cùng, thực lực phàm thể cảnh đỉnh phong của bọn họ ở trước mặt Tần Hà, đã là không đủ nhìn.
Viên đan dược ngay trước khi xuất phát kia đã giúp Tần Hà trực tiếp tăng kình khí lên tới thập ngũ phẩm, pháp lực thập tứ phẩm, kình pháp song tuyệt.
Có thể xưng là người đứng thứ nhất dưới Thiên đạo thời đại mạt pháp.
Cho dù là Thương Chiến, cùng lắm cũng chỉ là đánh ngang tay.
"Tặc tử ngươi dám!"
Thương Chiến trợn mắt đến sắp rách cả khóe mắt, tức giận gầm to một tiếng rồi cũng vọt vào bên trong lồng bảo vệ.
Kỳ thực y cũng không để bụng chuyện Ngụy Thần tử thương, theo một phương diện khác đến nói, duy trì số lượng ở một nửa là phù hợp với lợi ích của y nhất.
Kim long khí vận chỉ hội tụ có bấy nhiêu khí vận, Bích lạc thiên chỉ còn chừng đó linh khí còn sót lại, có thêm một người sẽ phải chia bớt đi một phần.
Nhưng cũng không thể quá ít, bởi vì đồ long cũng cần người, làm việc cũng cần người. Mắt thấy chúng Ngụy Thần đã tiêu giảm vượt qua mong muốn của y, khí thế Thương Chiến vọt lên tới đỉnh phong, cũng xông vào trong trận, ngăn chặn lại Tần Hà, tiếp đó hạ lệnh: "Ta chặn hắn lại, các ngươi mau đi đánh mở lỗ hổng."
Đại trận thiên lao không gì phá nổi, nhưng phía trên thiên lao đã tồn tại một lỗ hổng.
Từ trong xông ra ngoài được thì chuyện mới có thể thành, nếu không dựa theo cái tốc độ này, căn bản là là không kịp đợi thế lửa Nam Minh Ly Hỏa suy yếu.
Chuyện không làm được, chạy là thượng sách.