Chương 541 - Cục diện không ổn
Chương 541 - Cục diện không ổnChương 541 - Cục diện không ổn
Tào Văn Chiếu không phải mới vừa đi, là đã đi được một ngày một đêm mới bị phát hiện.
Lại là thuật nghi binhl
Chú cháu Tào thị để lại năm ngàn binh xem như nghỉ binh, phô trương thanh thế, sau đó âm thâm dẫn hai vạn binh mã, không ngừng không nghỉ, xuôi nam trong đêm.
Kinh thành chỉ cách Phách Châu có hai trăm dặm.
Đến khi Lý Sấm nhận được quân tình thì chú cháu Tào thị đã tới ngoài thành Phách Châu.
Cho dù là bô câu đưa tin, cũng không đến kịp.
Chủ tướng Thuận quân Phách Châu Hách Diêu Kỳ và Cao Nhất Công cũng không phải kẻ tâm thường, khi Tào Văn Chiếu cùng Tào Biến Giao tới Kinh thành thì đã mở ra phòng ngự ở phía bắc.
Có điều do thời gian gấp rút, hành động phòng ngự này mang tính chất cảnh báo trước nhiều hơn.
Thời điểm chú cháu Tào tới Phách Châu chính là vào lúc trời vừa tảng sáng.
Đại doanh Thuận quân nằm trong gió lạnh thấu xương vẫn chưa hoàn toàn thức tỉnh, phần lớn tướng sĩ vẫn còn đang trong giấc mộng.
Hai vạn ky binh, gần như là đuổi theo ngay sau mông ngựa thám báo, tựa như gió lốc giết vào đại doanh Thuận quân.
Khá lắm, vó ngựa đạp liên doanh.
Thuận quân lập tức đại loạn.
Hách Diêu Kỳ cùng Cao Nhất Công kinh hãi đến biến sắc, vội vàng suất lĩnh nhóm bốn vạn nhân mã gác đêm khẩn cấp tiến đến chỉ viện trước.
Không thể không nói, bọn họ có thể kìm cặp Thẩm Luyện ở Phách Châu đến không thể trở mình, cũng coi là tướng tài.
Tất cả hành động đều chú ý cẩn thận, mỗi ngày đều bố trí bốn vạn binh không cởi áo giáp, gối giáo luân phiên gác đêm chờ trời sáng, rất sợ nửa đêm xảy ra chuyện.
Nhưng không ngăn nổi chú cháu Tào thị đến quá nhanh nha.
Cái gì gọi là việc binh quý ở thần tốc, cái này gọi là việc binh quý ở thần tốc.
Hách Diêu Kỳ cùng Cao Nhất Công một bên dẫn binh chống cự, một bên thu lại binh lực, ý đồ ổn định trận cước rồi đánh ngược trở lại.
Nhưng vào thời khắc nguy hiểm mấu chốt này, Thẩm Luyện lại huy động toàn bộ lực lượng, dẫn theo ba vạn binh đột nhiên giết ra từ trong thành.
Giống như là một thanh kiếm sắc bén, mạnh mẽ đâm vào phía sau trái tim quân trận Đại Thuận.
Khá lắm ~
Chiến trận đến nước này, cho dù là chiến thần hạ phàm cũng không gánh nổi. Bỏ quân trận sang một bên không nói đến, chỉ nói về ngoại kình.
Bên phía Thẩm Luyện có Đồ Bách Thú, Ngụy Vũ, cộng thêm chú cháu Tào thị, chính là năm người.
Hách Diêu Kỳ cùng Cao Nhất Công chỉ có hai.
Năm đánh hail
Thế là trong thời gian một canh giờ ngắn ngủi, hai mươi vạn đại quân chiến bại, thây chất thành núi, máu chảy trôi chày.
Phó tướng Cao Nhất Công bị giết, chủ tướng Hách Diêu Kỳ trọng thương trốn chạy.
Hai mươi vạn đại quân hai chân khó địch nổi bốn vó, bị giết bốn vạn, bị bắt sáu vạn, những người còn lại thì chạy tán loạn.
Đây là một trận đại thắng đủ để thay đổi chiến cuộc.
Mà sự ảnh hưởng của nó đã được thể hiện rõ chỉ sau ba ngày ngắn ngủi.
Lấy Phách Châu làm tâm điểm, Thuận quân ở phủ Hà Gian, phủ Chân Định, phủ Đại Danh vừa nghe được tiếng gió liền trốn chạy, toàn bộ ba phủ được thu hồi.
Toàn bộ phía đông Thái Hành Sơn đã thu hồi được hơn nửa châu phủ.
Hai mươi vạn đại quân Lý Sấm bị mắc ở dưới thành Kinh thành kiên cố, tiến thối lưỡng nan.
Trước mặt là tòa thành kiên cố rất khó đánh hạ, chỉ với thời gian nửa tháng, Đậu Lão Lục đã làm Kinh thành vững chắc tựa như thùng sắt, trưng mộ mười ba vạn thanh niên trai tráng thủ thành.
Binh lực thủ thành vậy mà lại nhiêu hơn một nửa quân ông ta.
Phía nam, là bốn vạn nhân mã của Thẩm Luyện cùng hai vạn ky binh của chú cháu Tào thị, binh lực tuy ít, nhưng cao thủ ngoại kình lại nhiều đến năm tên.
Ngăn cách mình và Lý Qua, Điền Kiến Tú, Lưu Phương Lượng suất lĩnh đại quân nam chinh.
Phía đông là mười lăm vạn đại quân theo Lưu Bưu trốn chạy, chiếm giữ một vùng phía nam Thiên Tân Vệ, hiện tại không phân được là địch hay ta.
Nói tóm lại chính là bốn chữ: Cục diện không ổn.
Đại Lê, lại được vực dậy rồi.
Nhưng vào lúc này, trong Kinh thành cũng không yên ổn.
Đậu Lão Lục đã chiếm giữ Kinh thành hơn một tháng, cục diện dân dần vững chắc.
Mười mấy vạn thanh niên trai tráng leo lên thành coi giữ, công tượng toàn thành tranh thủ thời gian chế tạo vũ khí thủ thành ngày đêm không ngừng nghỉ.
Lúc Sấm quân bị trục xuất khỏi thành, một số lượng lớn vật tư do Thuận quân cướp đoạt và vơ vét được đã trực tiếp bị vứt bỏ, toàn bộ số ấy sau đó đã trở thành vốn liếng để Đậu Lão Lục thủ thành.
Muốn người có người, muốn lương có lương. Cục diện vừa vững chắc, một việc liền cân được giải quyết càng sớm càng tốt.
Nước không thể một ngày không có quân, nhà không thể một ngày không có chủ.
Kinh thành đã được giành lại đồng thời duy trì vững chắc, như vậy việc lập "Tân quân" không thể trì hoãn thêm nữa.
Chuyện các Tín sử khắp nơi phái tới Kinh thành hỏi thăm nhiều nhất, chính là lập quân.
Quan viên, thân sĩ may mắn còn sống sót trong thành cũng thi nhau đứng thành hàng phất cờ cho hoàng tộc mình hợp ý hoặc có lợi ích ràng buộc.
Sau khi Sùng Chính treo cổ tự sát, Thái tử không rõ tung tích.
Trước mắt các thân vương ở các địa phương bên ngoài không có khả năng tiến vào Kinh thành, vậy nên cũng chỉ có thể lựa chọn trữ quân từ các hoàng tộc trong Kinh thành.
Được ủng hộ cao nhất, chính là Huệ vương Chu Miểu và Thục vương Chu Trinh.
Một người là em họ Sùng Chính, một người là chú ruột Sùng Chính.
Huyết thống gần, tuổi tác cũng xấp xỉ, điêu kiện kẻ tám lạng người nửa cân, chọn ai cũng được.
Về phân phẩm đức, dù sao thì ở trong miệng đám quan viên cùng thân sĩ ủng hộ, bọn họ đều là thánh chủ phục hưng Đại Lê tương lai.
Lúc vừa mới bắt đầu đám quan viên thân sĩ còn tranh luận, về sau càng tranh luận càng ác liệt, biến thành cãi nhau, thậm chí còn động chân động tay.
Song phương ngươi tới ta đi, vừa thấy mặt chính là nước bọt bắn như đạn pháo, chướng khí mù mị[t.
Nhưng nhân vật mấu chốt là Đậu Lão Lục từ đầu đến cuối vẫn không tỏ bất cứ thái độ gì, trông thấy người của hai phái phun nước bọt lẫn nhau thì đều đi vòng tránh đi.
Ngày hôm nay, quan viên cùng thân sĩ hai phái lại ngăn chặn ở trước cổng phủ tướng quân tạm thời của Đậu Lão Lục, số người tụ tập đông đến hơn hai trăm người, tất cả chỉ vì một việc, chính là bức ép Đậu Lão Lục tỏ thái độ, ủng hộ ai làm Hoàng đế.
Đậu Lão Lục âm thầm kêu khổ trong lòng, cái chuyện nghiêng về ai lập thành trữ quân này, nghe thì vẻ vang nhưng thật ra lại có nguy hiểm cực lớn.
Nếu lập đúng, công cao chấn chủ.
Nếu lập sai, vậy cũng chớ bàn luận nữa.
Cho nên cái chuyện này, có thể tránh được thì hắn sẽ tránh.
( Công cao chấn chủ: Lập công lao to lớn đến mức chủ quân cảm thấy bị lấn át, từ đó khiến chủ quân nghỉ ky.)
Nhưng mà cục diện trước mắt này, nếu hắn còn lẩn tránh nữa, thì sẽ xem như đắc tội cả hai phe.
Tương lai người nào kế vị thì bản thân mình cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Đậu Lão Lục có ý định muốn hỏi thăm ý kiến Phi Ngư Vệ cùng với Ngụy Nguyên Cát, kết quả tên kia nhanh chóng chuồn mất dạng, còn e sợ hơn cả mình. Sau khi hỏi qua hai lân, Ngụy Nguyên Cát liên dứt khoát không thèm xuất hiện nữa.
Ngay vào lúc Đậu Lão Lục bị bức ép đến không còn cách nào, chuẩn bị đánh vòng quay may mắn "Gà trống nhỏ điểm đến ai thì chọn người đó”.
Cách xa hơn trăm bước.
Tần Hà chép miệng nói với Hầu Tiểu Lục cùng nữ hài phía sau hắn ta: "Đi thôi, đến lượt nhóm các ngươi vào cương vị rồi."