Chương 545 - Tế lễ thân sông
Chương 545 - Tế lễ thân sôngChương 545 - Tế lễ thân sông
Tháng hai đầu xuân, thời tiết vẫn còn lạnh.
Thiên hạ vẫn hỗn loạn bấp bênh, nhưng bất kể là rối ren hay thái bình, dân chúng vẫn phải tiếp tục cuộc sống của mình.
Dường như là do Hoàng đế đã đổi người, lại cũng có vẻ như là do vòng xoay hạn úng đã đổi dời, miên bắc năm nay vừa vào xuân đã mưa dầm liên miên, không còn khô hạn như năm trước.
Dưới mưa dầm tưới nhuần, cỏ dại đầu xuân thi nhau trổ ra chồi non, trên đỉnh núi trong rừng, còn có đào mận nở rộ nhánh hoa.
Thiên tai đã biến mất, nhưng những tai họa do con người, yêu ma gây ra vẫn còn đang hoành hành.
Bờ nam Vị Hà, Vũ Thành.
Đây là một thành đất có địa thế trống trải có hai mặt nước bao quanh.
Hơn ngàn người nâng lên tam sinh, cống phẩm tuần hành dọc theo bờ sông, thổi sáo đánh trống.
Cảnh tượng này vốn nên là cực kỳ náo nhiệt vui vẻ, nhưng hơn ngàn người này lại là quần áo rách nát tả tơi, không khí âm u trâm lặng, ngay cả những đứa bé đi theo cũng giữ im lặng, trên khuôn mặt gầy gò vàng nhợt lộ ra vẻ sợ sệt e ngại.
Tất cả mọi người mang vẻ mặt không cảm xúc đi theo sau đội ngũ tiến lên phía trước.
Phía trước đội ngũ nâng ba cái kiệu, đi đầu là một thây pháp đầu đội mũ lông vũ, toàn thân treo đủ loại khí vật leng keng loảng xoảng, trên mặt ông ta bôi đen bôi đỏ, cả người trông cực kỳ quái dị.
Kiệu thứ hai là một quan viên mặc áo bào xanh bổ tử.
Trên kiệu thứ ba là một tên viên ngoại cổ đeo phật châu, ngón cái đeo một chiếc nhẫn ban chỉ lớn màu xanh.
Đăng sau chính là dàn nhạc thổi sáo đánh trống cùng cống phẩm tam sinh.
Trong cống phẩm, ngoại từ tam sinh là bò, heo, dê, thì còn có hai thiếu nữ đang độ tuổi xuân, hai thiếu nữ bị trói thành hình chữ đại (2) trên xe ngựa, bịt miệng, ở chính giữa cống phẩm tam sinh.
Đây... Chính là tế lễ thân sông mỗi năm một lần của Vũ thành.
Địa thế Vũ thành vừa trống trải vừa thấp, ky nhất chính là lũ lụt.
Chừng mười năm trước, vùng nước xung quanh Vũ thành trở nên cực kỳ không yên, mực nước trên sông thường xuyên tăng giảm đột ngột, thậm chí còn từng xảy ra vài lần vỡ đê, làm cho Vũ thành trở thành một vùng nước mênh mông, bách tính bị thiệt hại nặng nề.
Song thời điểm xảy ra lũ lụt, lại không phải vào mùa hạ thu mưa như thác đổ, mà là lũ đầu xuân khi hoa đào nở.
Cái gọi là lũ đầu xuân, là chỉ thời tiết đầu xuân nhiệt độ bắt đầu ấm lên, băng tuyết bị dồn lại qua cả một mùa đông bắt đầu tan thành nước, dẫn tới mực nước dâng lên.
Nếu bàn ra tới thì thế nước của lũ đầu xuân không mãnh liệt và nhanh chóng như lũ lụt vào mùa hạ và mùa thu.
Có ngư dân đã từng nhìn thấy một con cóc yêu khổng lồ dưới sông, đầu to ủn hai cái, sau đó liên vỡ đê.
Lại từ đó về sau, người tận mắt nhìn thấy cóc yêu càng ngày càng nhiều, càng ngày càng sống động.
Bách tính Vũ thành không chịu nổi nó làm hại, thế là bèn mời thây pháp hàng yêu.
Thầy pháp dựng đàn làm phép, còn nhảy xuống nước chiến đấu với cóc yêu, nhưng lại bị thất bại thảm hại mà quay về, cũng mang về ba điều kiện của cóc yêu.
Một, lập miếu cho nó, tôn nó làm thần sông. Hai, hàng năm phải cống lên năm vạn lượng bạc. Ba, hàng năm cúng tế vào thời điểm đầu xuân, cống lên hai thiếu nữ.
Ban đầu bách tính cũng không bằng lòng chấp thuận, nhưng không chịu nổi cóc yêu nhiều lần ủn phá đê, dưới sự khuyên bảo của đám thân hào nông thôn, cuối cùng bọn họ đã đồng ý với điều kiện của cóc yêu.
Nhắc tới cũng thật thần kỳ, bắt đầu từ năm đầu tiên lập miếu và xác định thời gian cung phụng, Vũ thành không còn chuyện vỡ đê vào đầu xuân, lũ lụt tràn ngập nữa.
Thế là, Vũ thành liên có tế lễ thân sông mỗi năm một lần vào đầu xuân, khẩn cầu thân sông không giáng tai họa xuống Vũ thành.
Không qua bao lâu, đội ngũ cúng tế đã đến khúc quanh nước chảy ngược dòng lớn nhất ở phụ cận Vũ thành.
Nơi đây mặt sông rộng lớn, dòng nước chảy xiết nhất, là địa điểm xác định mà Vũ thành tế lễ thần sông hàng năm.
Thầy pháp đứng dậy, bố trí đàn tế làm phép, sau một hồi niệm chú văn không ai nghe hiểu, ông ta cao giọng sang sảng hô: "Ngàn bách tính Vũ thành, cống thần sông tam sinh, thần bổng, sông nữ, khẩn cầu thần sông bảo vệ dân chúng bình an, tiêu trừ thủy họa."
"Một tế bái, cung tam sinh."
Vừa dứt lời, toàn bộ bách tính nhao nhao quỳ xuống đất, đệ tử dưới trướng thầy pháp cũng theo lời mà lần lượt ném tam sinh xuống nước.
"Hai tế bái, cung thân bổng."
Thầy pháp lại lệnh, bách tính lại quỳ, vàng bạc thành rương cũng bị ném vào trong làn nước.
"Ù ù ù ~"
Nước sông chảy xiết phát ra tiếng rít, bất kể là ném cái gì xuống nước đều cũng sẽ bị nuốt trọn trong nháy mắt, ngay cả một chiếc lông vũ cũng không thể nổi lên.
Hai nữ tử thấy vậy, trên mặt hoảng sợ muôn dạng, nghẹn ngào khóc thút thít, bởi vì miệng đã bị bịt kín nên không có cách nào phát ra tiếng.
Cung phụng thần sông, nữ tử vừa độ tuổi trước khi được thầy pháp tuyển chọn thì sẽ không được kết hôn. Người được tuyển chọn chính là sông nữ, sẽ bị ném vào trong sông giống như các cống phẩm tam sinh khác, cống cho thần sông.
Nữ tử khóc lóc nghẹn ngào cũng không dẫn động lên bất kỳ sự thương hại nào, cúng tế không có gì cản trở vẫn đang được tiếp tục.
Cúng tế mười năm, hương dân đã sớm chết lặng.
Nữ tử bị tuyển chọn chính là số mệnh đã an bài, sau khi cúng tế thần sông, những nữ tử ấy rồi sẽ giống như chưa từng tồn tại trên đời này, nhanh chóng bị lãng quên không còn ai nhắc tới.
Năm vạn lượng thần bổng chia ra, mỗi hộ hai lượng bạc, gia đình nữ tử bị tuyển chọn thì chỉ được miễn góp bạc.
Mười năm qua, cuộc sống bách tính Vũ thành càng lúc càng khó khăn, không ít người phá sản phải đi lưu vong, nhưng mà số thân bổng cho thân sông cũng không ít đi chút nào, dần dần từ ban đầu là một lượng bạc mỗi hộ đã biến thành hai lượng.
Bách tính khó khăn đói khổ đến không thể tả, nhưng... Không ai dám phản kháng.
Thầy pháp, viên ngoại, quan viên phân biệt đại diện cho thân sông, thân hào nông thôn, cùng quan phủ.
Người phản kháng, nhẹ thì bị tăng bạc đóng góp, nặng thì bị gán tội khinh nhờn thần sông, ném xuống sông dìm chất.
"Ba tế bái, cống sông nữ."
Thầy pháp hô to, đệ tử dưới trướng xe nhẹ đường quen, hai ba người nâng sông nữ lên, chuẩn bị ném xuống nước.
"Khoan đất"
Đúng lúc này, một tiếng hô to từ phía sau truyền đến.
Mọi người nhao nhao quay đầu lại nhìn.
Chỉ thấy phía sau đội ngũ, chẳng biết từ lúc nào đã có thêm hai người.
Một là thanh niên cưỡi bò vàng, eo lưng thẳng tắp.
Một là thiếu niên lưng gù cưỡi lừa.
Người lên tiếng, chính là thiếu niên cưỡi lừa.