Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 551 - Chương 551 - Cho Quá Nhiều

Chương 551 - Cho quá nhiều Chương 551 - Cho quá nhiềuChương 551 - Cho quá nhiều

Lời nói xong, trên mặt cóc yêu liên lộ ra vẻ giật mình chấn động.

Ngay cả Vương Thiết Trụ và Lamborgh cũng là trợn tròn mắt.

Cái chuyện phong tiên này, nói một chữ "Giống" cũng đã xem như hết tình hết nghĩa.

Bởi vì càng nói nhiều, khí vận bị hao tổn sẽ càng nhiều.

Khá lắm, Tần Hà không chỉ nói nhiều hơn, còn chứa thêm chúc phúc!!

Nghe thử đi, sống lâu trăm tuổi, không bệnh tật mà chết, phú quý một phương.

Tuổi thọ trăm năm, quãng đời cuối cùng không bị bệnh tật tra tấn mà chết già một cách tự nhiên, lại còn phú quý một phương.

Đãi ngộ như vậy, quả thực chính là độ cao cao nhất mà người bình thường có thể đạt tới.

Bất kỳ một hạng nào trong đó, đều là phúc khí to lớn.

Tương ứng với đó, cái giá phải trả cho việc phong tiên này, là gấp mười lần, thậm chí là gấp mấy chục lần.

Nói là nghịch thiên cải mệnh cũng không đủ.

Làm đến mức này, lão thiên gia không đánh xuống một đạo thiên lôi đã xem như gia rất đỉnh rồi.

Không quan tâm chúng nó ngạc nhiên đến cỡ nào, lời phong của Tần Hà đã chạm đến thiên cơ, hào quang màu vàng đất chiếu lên thân cóc yêu chậm rãi co vào, bao trùm lấy cóc yêu, càng lúc càng sáng.

Nghi thức hoàn thành tốt đẹp, thiên đạo đồng ý, cóc yêu từ yêu đạo tiến vào nhân đạo.

Đồng thời cùng với đó là pháp lực trong cơ thể nó cũng nhanh chóng tiêu tán.

Sau khi ánh sáng chói mắt tán đi, cóc yêu với một thân da xấu xí đã biến mất, thay vào đó là một ông lão tóc bạc mặc trường bào, làn da ông ta có rất nhiều vết ban tối màu, già yếu lọm khom.

Tần Hà thấy thế, một tay túm lấy ông lão kia nhanh chóng rời khỏi đáy nước, về tới bên bờ sông.

Sau khi cóc yêu hóa thành hình người đã đánh mất đi năng lực vốn có của giống loài.

Nếu không ra khỏi nước sẽ lập tức bị chết đuối.

Tiếp đó, Tần Hà búng ngón tay một cái, đánh một đạo thuật chúc phúc lên người nó.

Thuật Khô mộc phùng xuân: Pháp thuật đến từ pháp sư chúc phúc Thâm Uyên, thi triển thuật này, mục tiêu có thể như cây khô gặp mùa xuân, khôi phục sức sống.

Chú thích: Thuật này không có tác dụng kéo dài tuổi thọ.

Ngay sau đó, mái tóc bạc trắng của cóc yêu hóa hình đã dần dần biến thành màu đen, thân thể còng xuống dần dần thẳng lên, làn da đầy nếp nhăn dần dần khôi phục căng bóng, ngay cả những đốm đen trên da cũng mờ đi rất nhiều.

Chỉ qua thời gian mười mấy hơi thở, cóc yêu đã từ một ông lão tóc bạc biến thành một thanh niên có làn da ngăm đen, miệng hơi rộng, khoảng chừng hai mươi tuổi.

"Tiểu yêu cảm tạ cao nhân ân phong, cảm tạ cao nhân ân phong!" Cóc yêu đánh giá bản thân mình, vui mừng đến phát khóc, vội vàng quỳ xuống đất dập đầu bái tạ Tần Hà.

"Đứng lên đi."

Tần Hà hơi nghiêm mặt lại, nói: "Ta niệm tình ngươi hết lòng tuân thủ hứa hẹn ba trăm năm, truyền miệng thiên cơ cho bản tọa, cho nên chúc phúc cho con đường tương lai của ngươi trên nhân đạo. Nhưng ngươi hãy nhớ kỹ, hóa hình làm người cần phải tuân thủ nghiêm ngặt giữ bổn phận nhân đạo, nghiêm khắc kiêm chế bản thân, đối xử khoan dung với mọi người. Nếu tương lai ngươi làm xăng làm bậy, không có chí tiến thủ, lời chúc phúc này sẽ tự động mất đi hiệu quả."

"Chúc phúc cho ngươi chính là khí vận, nhưng khí vận là khí vận, việc do người làm là việc do người làm, ngươi cứ tự giải quyết cho tốt, đừng nên phạm sai lâm."

"Tiểu yêu ghi nhớ lời dạy bảo của cao nhân, nhập thế làm người nhất định sẽ làm nhiều việc thiện, không phụ cao nhân ân phong." Cóc yêu lại lạy ba lạy, sau đó mới đứng dậy.

"Ngươi nhập nhân đạo, từ nay chuyện tu hành sẽ không còn liên quan gì tới ngươi nữa, đi thôi." Tân Hà phất phất tay.

Cóc yêu chắp tay cung kình hỏi: "Xin hỏi tên húy cao nhân, ngày sau tiểu nhân nhất định sẽ ngày ngày cung phụng ngài để báo đáp một phần nhỏ ân tình cao nhân."

"Nói cho ngươi cũng không sao, bản tọa Thanh Ngưu Đại Tiên, có điều, ngươi sẽ không nhớ được bao lâu."

Cóc yêu không hiểu cho lắm, nhưng cũng không hỏi thêm nữa, theo lời bái biệt rời đi.

"Gia, ngài cho hơi nhiều."

Một hồi lâu sau, trên đường tiếp tục xuôi nam, Vương Thiết Trụ không nhịn được nói.

Cóc yêu chỉ truyền hai chữ, còn những thứ khác thì hỏi gì cũng không biết.

Kết quả gia trực tiếp thưởng cho độ cao cao nhất mà người bình thường có thể đạt tới, điều này khiến nó có hơi lo lắng rằng gia sẽ bị hao tổn khí vận.

Người phát ra lời phong tiên, nghịch thiên cải mệnh.

Đây thực sự không phải là chuyện đùa giốn.

Tần Hà cười cười, nói: "Yên tâm đi, một chút khí vận này vẫn chưa đủ để làm tổn thương bản tọa.

Công đức kim thân, công đức hồn thân bàng thân, hơn nữa còn tụ nạp vô số công đức và niệm lực nhân gian.

Phong một tiên mà thôi, vẩy vây nước.

"Gia, ta cũng muốn hóa hình." Con bê tận dụng thời cơ lập tức đưa ra yêu cầu, mắt bò sáng loáng.

Lần trước khó khăn lắm nó mới được thử đam mê cưỡi người một lần, đến nay vẫn chưa thỏa mãn, dư vị vô cùng, mỗi lần mơ thấy đều có thể cười tỉnh. Cho nên đối với chuyện hóa hình thành người này, nó vẫn luôn tâm niệm không ngừng.

"Ngươi muốn biến thành người đầu bò?" Tần Hà hỏi, thực ra trong không gian dưới nách của hắn đã có một viên hóa hình đan từ lâu.

Nhưng Tần Hà không muốn con bê đứng lên trở thành người nhanh như vậy.

Tên gia hỏa này có bốn chân cũng đã gây chuyện khắp nơi, nếu có hai cái đùi còn không phải lật trời sao.

Mấu chốt nhất là, không biết là do vấn đề về chủng tộc hay là do bản thân đan dược có vấn đề, mà hiệu dụng của hóa hình đan lại đưa tới Vương Thiết Trụ không hóa hình triệt để được.

Trên lưng nó vẫn còn sót lại một cái mai.

Con bê dùng xong, nói không chừng đến lúc hóa hình sẽ hóa thành một người đầu bò.

Tưởng tượng một chút, người đầu bò.

Khá lắm, đi ra ngoài còn không phải thiên hạ đại loạn à.

Còn phải xem xét lại một chút.

Nhưng mà Tần Hà không biết là.

Tâm tâm niệm niệm, tất có đáp lại.

Tần Hà không cho, nhưng chuyến này con bê lại tự có cơ duyên.

Cái này gọi là Thiên đạo đáp lời, có điều, lân này nó hóa hình có chút... Qua loa đại khái.
Bình Luận (0)
Comment