Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 554 - Chương 554 - Cá Cấn Tinh

Chương 554 - Cá cấn tinh Chương 554 - Cá cấn tinhChương 554 - Cá cấn tinh

Lăng Yêu Vương vốn đã bị thương, làm sao còn chịu nổi trận tàn phá này.

Qua vài ba chiêu đã hiện ra bản thể cá lăng.

Chết cực kỳ thê thảm.

Trên thân đều là vết móng trâu, vảy cá thì bay tứ tán như là tuyết rơi, còn bị Vương Thiết Trụ dùng côn sắt xuyên thành xiên nướng.

"Ngưng ngưng ngưng ~" Tần Hà không nhìn nổi nữa, khiển trách: "Các ngươi đối xử với đồ ăn như vậy, là không nhân đạo."

Đây là lần đầu tiên hai tên gia súc này đi ra ngoài đánh nhau kể từ sau khi thực lực tăng trưởng mạnh mẽ.

Thế nên ánh mắt chúng nhìn Lăng Yêu Vương liền giống hệt như chó Teddy đang thời kỳ động cấn trông thấy chân bàn vậy.

Vui vẻ bung xõa tung sức mạnh.

Đặc biệt là Vương Thiết Trụ, ngươi nói ngươi đánh thì đánh đi, ngươi lấy cây gậy đâm người ta làm gì?

Thay đổi ý định muốn ăn cá nướng thì ngươi cứ nói thẳng.

Ngươi đâm xuyên một phát như thế, đến kiếp sau người ta sẽ còn lưu lại ám ảnh đấy.

Hai thú nghe Tần Hà nói, lúc này mới dừng lại.

Đúng như Tần Hà suy nghĩ, Vương Thiết Trụ cầm đầu côn sắt xiên Lăng Yêu Vương, đề nghị với Tần Hà: "Gia, hay là chúng ta đổi thành ăn cá nướng đi?"

"Vậy trong nồi nấu cái gì?" Lamborgh hất móng đá đá cái nồi sắt lớn bên cạnh, không biết từ lúc nào bên trong đã có thêm hai cái càng cua, nhưng hiển nhiên là nhiêu đó vẫn chưa đủ.

Thế là Vương Thiết Trụ chỉ chỉ bên cạnh, nói: "Đây, nguyên liệu nấu ăn đầy đất, toàn bộ đều có thể đem đi hầm." Nói xong ngón tay nó dừng lại trên thân một con cá tròn dẹt dưới đất, nói: "Chẳng hạn như là con cá cấn tinh này."

Lúc đám tiểu yêu cấp tốc chạy thục mạng, Vương Thiết Trụ tay mắt lanh lẹ lưu lại được mấy tên.

Một con cá cấn tinh, một con trai tinh, một con cá quả tinh, còn có một con bọ cạp nước tinh.

"A ~ Đừng hầm ta ~ Tha mạng ~ Tha mạng ~" Ngay vào lúc này, cá cấn tinh vốn đang nằm bẹp dưới đất nhanh chóng lật thân một cái rồi bắt đầu dập đầu.

Vừa nãy nó chỉ bị một côn của Vương Thiết Trụ đánh cho bất tỉnh, cũng chưa bị tắt máy.

Mới hoảng hoảng hốt hốt tỉnh lại, lại vừa vặn trông thấy cảnh tượng Lăng Yêu Vương bị chà đạp, lập tức bị dọa đến mất hồn mất vía.

Nó không dám động, nằm bẹp xuống đất thu liễm khí tức giả chết, hy vọng có thể thoát được một mạng. Kết quả niềm hy vọng này mới chỉ kéo dài trong thời gian ba câu nói, nó đã bị Vương Thiết Trụ chọn làm nguyên liệu nấu ăn.

Nếu còn tiếp tục giả bộ nữa thì sẽ phải chết thật.

"A, vẫn còn chưa chết?" Vương Thiết Trụ cảm thấy bất ngờ, một côn vừa rồi kia, nó chính là đánh thật.

"Man ngưu đâm mạnh, nhận lấy cái chết!"

Con bê thấy vậy, hai mắt tỏa sáng, bốn vó nổi gió liền muốn xông về phía cá cấn tinh.

"Đừng ~ Đừng giết ta, giữ lại ta có tác dụng, ta biết bảo bối của Lăng Yêu Vương cất giấu ở nơi nào, không có ta, các ngươi không tìm được." Cá cấn tinh bị dọa vội vàng rúc ra sau.

Con bê nghe vậy thì ngẩn người.

Cái thứ gọi là bảo bối này, người người đều thích.

Không chỉ riêng con bê, ngay cả Tần Hà cũng bị gợi lên hứng thú.

Lúc vừa mới tới nơi này, Tân Hà đã bắt đầu tìm kiếm nơi cất giữ bảo vật.

Lăng Yêu Vương với tư cách là một trong tam đại yêu vương bên ngoài Long Cung Vị Hà, nếu nói là không có chút tài sản nào thì đó là không có khả năng.

Thứ được mọi người yêu thích thường sẽ bị cất giấu ở một nơi vô cùng bí ẩn.

Không có bè cánh dẫn đường thì phải tìm tốn sức không nói, còn có khả năng là tìm không thấy.

"Vậy ngươi nói thử một chút, bảo vật Lăng Yêu Vương giấu ở đâu?" Tần Hà hỏi.

Cá cấn yêu nuốt nước miếng một cái, cẩn thận từng ly từng tý nói: "Cái đó, ta... Nếu như ta nói ra, có thể đổi một cái mạng không?"

"Ngươi còn dám ra điều kiện?" Vương Thiết Trụ một cước đạp thi thể Lăng Yêu Vương xuống dưới, tiếp đó giơ côn lên làm bộ muốn đánh nó.

"Không dám, không dám ~"

Cá cấn tinh bị dọa sợ lập tức ôm đầu, kêu lên: "Các ngươi đừng giết ta, ta không chỉ biết bảo bối của Lăng Yêu Vương ở đâu, mà cả bảo bối của các yêu vương khác, thậm chí là Long Cung, ta cũng biết chúng giấu ở đâu."

"Đúng là biết nói khoác, ngươi dựa vào cái gì mà có thể biết được bảo bối Long Cung ở đâu?" Tần Hà híp híp mắt.

Con cá cấn tinh này đã hóa hình, giống như tuyệt đại đa số các thủy yêu khác, nó vẫn còn sót lại đặc thù vốn có.

Có điều trình độ hóa hình của nó rõ ràng cao hơn thực lực một chút, mặt người sơ bộ thành hình, thân thể tròn trịa nhưng không béo, thoạt nhìn giống như bị một cái chảo hung hăng đập mạnh một cái, hình tròn dẹp.

Bốn chiếc vây cá đã hóa thành tứ chi, trên mặt còn sót lại rất nhiều lân phiến, dưới hai đáy mắt cá có hai điểm sáng màu xanh, trông rất đặc biệt.

"Ta không biết nhưng ta có thể tìm được." Cá cấn tinh kêu lên, nó còn nói thêm: "Chính là vì đôi mắt ta có thể trông thấy bảo khí, đây là trời sinh, không lừa các ngươi."

'Ai nha, còn dám khoác lác chém gió?”

"Nói xạo không nháy mắt."

Hai thú nghe vậy lập tức cảm thấy bị trêu chọc, khí thế bốc lên, chuẩn bị ra tay.

Trông thấy bảo khí?

Chưa từng nghe qua.

Tiểu yêu này vì giữ được mạng sống, đã bắt đầu nói bậy nói bạ.

Chỉ có Tần Hà là hai mắt sáng lên, giơ tay ngăn cản hai thú đang rục rịch muốn động, cười cười nói: "Được, ngươi nói ngươi có thể trông thấy bảo khí, vậy ta tin ngươi một lần, nếu như ngươi có thể tìm được bảo vật của Lăng Yêu Vương để chứng thực lời ngươi nói, ta có thể tha cho ngươi một mạng.”

Cá cấn tinh nghe vậy thì lập tức mừng rỡ, vội vàng chỉ lên trời thề, nói: "Ta nhất định có thể tìm được, có thể tìm được, nhưng ngươi không thể nuết lời."

Nói đến cuối câu, cá cấn tinh cẩn thận nhắc lại yêu cầu.

"Bản tọa quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy." Tân Hà nghiêm mặt nói.

Hai thú thấy vậy thì liếc nhau một cái, trên mặt đều lộ ra một vệt kinh ngạc.

Gia đã mở miệng, nói rõ chuyện này có mấy phần là thực.

"Vậy ngươi mau tìm nhanh một chút, bảo bối ở phía nào?" Vương Thiết Trụ lập tức lên tiếng.

Cá cấn tinh vội vàng tuần sát xung quanh một vòng, tiếp đó chỉ tay về một phía: "Hẳn là ở hướng đông....' Nhưng mà ngay sau đó nó lại chớp chớp mắt, nói lại: 'Không đúng, hẳn là ở hướng tây.'
Bình Luận (0)
Comment