Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 556 - Chương 556 - Ăn Đại Hộ

Chương 556 - Ăn đại hộ Chương 556 - Ăn đại hộChương 556 - Ăn đại hộ

"Thần di?"

Vương Thiết Trụ cùng con bê kinh hô.

Cái gọi là thần di, là chỉ di tàng thời đại thần thoại, đẳng cấp cụ thể là gì thì khó mà nói.

Nhưng có một điều, di tàng có thể xuyên qua thời kỳ thần ẩn cùng thời đại mạt pháp dài đằng đãng đi tới hôm nay,vẫn có thể lộ rõ thần tính, tất nhiên không phải thứ tâm thường.

Cũng ví như di tích Thiên đình, nghiêm chỉnh mà nói đó cũng là thân di, nhưng mà hiện tại nó đã thành vách nát tường xiêu, không còn thần tính gì có thể nhắc đến.

Mà cái vật trước mắt này, đã vỡ mà vẫn có thể di chuyển, lại rất khó bắt giữ, nhất định thuộc đẳng cấp cao.

"Gia, có thể phân biệt ra nó là cái gì không?" Vương Thiết Trụ tò mò hỏi.

"Không biết." Tân Hà thẳng thừng lắc đầu, thứ này liên tục nhảy qua nhảy lại giữa thực thể và hư ảo không ngừng, vô cùng kỳ lạ, rất giống quỷ hồn nhiễm lên âm khí.

Nếu không phải mình đã luyện đến công đức kim thân cửu phẩm, dùng công đức chỉ lực vây khốn hóa hư vô, thì dù cho thực lực có cao cường hơn nữa, cũng đừng hòng tóm giữ được thứ này.

Quan sát tỉ mỉ một hồi, Tân Hà lắc đầu, lật tay một cái, thu nó vào trong không gian dưới nách.

Một màn này lại khiến cá cấn tinh nhìn mà trợn to mắt cá.

Bởi vì nó hoàn toàn không thể thấy rõ, người này đã thu đồ vật kia đi đâu.

Tiếp đó Tần Hà quay đầu lại nhìn cá cấn tinh, khóe miệng hơi giương lên.

Cá cấn tinh vừa đối diện với ánh mắt Tần Hà thì lập tức quỳ sụp xuống, hoảng sợ nói: "Ngươi đã nói, tìm thấy bảo vật thì tha cho ta một mạng."

"Nhưng món bảo vật này không có khả năng là thuộc về Lăng Yêu Vương, cho nên ngươi vẫn chưa tìm thấy bảo vật của Lăng Yêu Vương, tiếp tục cố gắng, ngươi có thể làm được." Tần Hà khế cười nhẹ.

Cá cấn tỉnh: "...."

Tin tức Tần Hà càn quét Lăng Yêu thành dễ như bỡn đã thông qua các tiểu yêu thủy tộc truyền đi, cấp tốc lan truyền ra khắp tứ phương.

Thế giới dưới nước hết sức chấn động, nhất là lưu vực Vị Hà.

Đứng đầu sóng ngọn gió, chính là Long Cung Vị Hà.

Lăng Yêu Vương chính là nhân vật hung ác, hùng bá một phương, ngay cả Long Vương Vị Hà cũng không dám trói buộc nó quá mức, tránh cho cái tên hung hãn này khó chịu.

Một tên gia hỏa cường hãn như vậy lại dễ dàng bị người càn quét như thế, lập tức khiến cho Long Cung Vị Hà như lâm đại địch. Với tư cách là Vị Hà chi chủ, đương nhiên là gã đã sắp xếp không ít tai mắt bên cạnh Lăng Yêu Vương.

Cho nên cũng rất rõ ràng chuyện đã xảy ra ở Lăng Yêu thành.

Tất nhiên cũng vô cùng rõ ràng là ai ra tay.

Trong thiên hạ này kẻ có thể cưỡi thanh ngưu đi dạo khắp nơi, lại có chiến lực mạnh đến mức làm cho Lăng Yêu thành không thể chiến đấu một trận ra dáng, ngoại trừ Thanh Ngưu Đại Tiên thì còn có ai?

Thanh Ngưu Đại Tiên cường hãn đến trình độ nào, các yêu tộc bình thường có thể không rõ.

Nhưng chín đại Long cung dưới nước, đã sớm trao đổi với nhau tất cả tình báo mà mình tự thám thính được.

Một câu, đừng nói là một cái Long cung.

Chín cái Long cung hợp lại một chỗ, cũng chưa chắc là đối thủ của hắn.

Long Vương Vị Hà là một con cá ngát tinh trên đâu mọc sừng, ngoại trừ sừng trên đầu, nó còn có chín sợi râu cá tổ truyền.

Nó vừa nghe tin Thanh Ngưu Đại Tiên tiến vào thế giới dưới nước, liền bị dọa đến toàn bộ râu cá đều bện lại.

Tam đại yêu thành lưu vực Vị Hà, Lăng Yêu thành chính là tòa thành có khoảng cách gần Long Cung Vị Hà nhất.

Sợ điều gì thường gặp điều ấy.

Qua ngày hôm sau Long Cung Vị Hà liền nghênh đón một con cá cấn tinh tới cửa, xưng là sứ giả của Thanh Ngưu Đại Tiên.

Đấn thì chỉ nói một câu, buổi trưa ngày mai Thanh Ngưu Đại Tiên sẽ giá lâm Long Cung Vị Hà làm khách, sắp xếp như thế nào đều do các ngươi tự nhìn xem mà xử lý.

Long Vương Vị Hà lân này không còn là chín sợi râu cá bện lại nữa, mà là trực tiếp quấn bện thành một đoàn.

Là phúc thì không phải là họa, là họa thì tránh không khỏi.

Nên tới, cuối cùng vẫn là sẽ tới.

Long Vương Vị Hà nâng lên 120% tinh thân, một bên chiêu đãi cá cấn tinh ăn ngon uống tốt, một bên tìm hiểu mục đích Thanh Ngưu Đại Tiên đến cửa, vì thế mà còn dúi cho cá cấn tinh một cây nhân sâm bốn trăm tuổi.

Cá cấn tinh nói xa nói gần, vòng vo tam quốc, nói ra chính là ba chữ: Ăn đại hộ.

Về phân lý giải ba chữ này ra sao, vậy thì phải xem tâm tình của Thanh Ngưu Đại Tiên.

Tâm tình tốt, ăn một bữa.

Tâm tình không tốt, cũng là ăn một bữa.

Khác biệt, chính là ở chỗ nguyên liệu nấu ăn.

Long Vương Vị Hà nghe xong, khá lắm.

Như thế này mà còn bảo sắp xếp như thế nào đều do các ngươi tự nhìn xem mà xử lý sao. Có thể sắp đặt thế nào đây.

Đương nhiên là thế nào long trọng thì sắp xếp thế ấy.

Nó cũng không muốn trở thành giống như Lăng Yêu Vương, bị trở thành “đại hộ”, bị ăn mất.

Sau khi sắp xếp bố trí xong xuôi, Long Vương Vị Hà lại cẩn thận chỉnh lý lại những chuyện mình đã trải qua, thấy mình và Thanh Ngưu Đại Tiên chưa từng có khúc mắc, trái tim vẫn luôn treo cao mới thoáng ổn định lại một chút.

Mình chiêu đãi ăn ngon uống tốt, lại chưa từng có khúc mắc với Thanh Ngưu Đại Tiên, đối phương hẳn là sẽ không gây khó dễ cho mình.

Về phần chút thức ăn đồ uống kia, Long Cung Vị Hà chỉ lấy ra một phần nhỏ như chín trâu mất sợi lông, thì cũng đủ tổ chức bữa tiệc thành quy cách cao hiếm có trên thế gian này.

Thực đơn cực kỳ phong phú, rượu ngon được ủ chế riêng từ thạch nhũ địa quật làm dẫn, cá quý trăm năm đến từ chỗ sâu nhất trong sông ngầm, canh nhân sâm trăm năm, thủy linh thảo quả trăm năm, ngó sen quý cửu tiết trăm năm, trai sò sông trăm năm...

Mỹ thực sơn hào hải vị tràn đây một bàn lớn, tất cả nguyên liệu nấu ăn đều từ trăm năm trở lên, ngay cả gia vị và phụ liệu cũng là tuyển chọn cẩn thận, chọn lấy số năm cao nhất.

Những thứ này, đừng nói là lấy ra chiêu đãi khách quý, cho dù là Long quân của Long Cung Hoàng Hà và Long nữ của Long Cung Lạc Thủy đồng thời cùng đến, cũng đủ để chiêu đãi.

Kết quả qua ngày hôm sau, Thanh Ngưu Đại Tiên hai người một trâu vừa ngồi xuống bàn.

Long Vương VỊ Hà khóc.

Cả bàn mỹ thực sơn hào hải vị, chỉ kiên trì được trong thời gian mười hơi thở đã phải dọn bàn.

Cái con trâu đen kia còn phì mũi, miệng nói tiếng người: "Này, lão Long vương, có bữa cơm cũng không đủ để chúng ta ăn no, ngươi đây là xem thường chúng ta sao?"
Bình Luận (0)
Comment