Chương 563 - Con bê hóa hình
Chương 563 - Con bê hóa hìnhChương 563 - Con bê hóa hình
Chuyện này còn phải bắt đầu kể từ Long cung Lạc Thủy.
Long cung Lạc Thủy, Động Đình, Hoàng Hà mặc dù được xưng là tam đại thánh địa dưới nước, nhưng thực ra là mỗi bên đều có một sở trường riêng.
Long cung Hoàng Hà có nội tình cường đại nhất, kỳ trân dị bảo cũng nhiều nhất, phạm vi thế lực mà nó quản lý cũng lớn nhất.
Long cung Động Đình có mạnh nhất, nhưng các đời Long quân Động Đình lại có tính tình quá nóng nảy, cho nên có mối quan hệ với bên ngoài không được tốt lắm, cho nên mối quan hệ với người khác không được tốt cho lắm, thuỷ vực mà nó quản lý cũng là hỗn loạn không yên.
Long cung Lạc Thủy thì có thực lực yếu nhất, địa bàn cũng nhỏ nhất, nhưng nó lại có một năng lực khiến cả thế giới dưới nước không dám khinh thường — Luyện đan.
Thời đại mạt pháp, phẩm chất các loại kỳ trân dị bảo đều kém xa thời đại thân thoại, hơn nữa đa số còn là tài liệu thô.
Cực ít pháp môn có thể gia công tinh luyện chúng.
Thuật luyện đan, chính là một pháp môn hiếm có nhất trong số đó.
Tính tất cả các thánh địa trong Đông thổ cũng chỉ có hai thánh địa được xem là có năng lực luyện đan tương đối khá.
Một chỗ là núi Thanh Khâu Hồ tộc.
Một chỗ khác, chính là Long cung Lạc Thủy này.
Năng lực luyện đan của hai bên khó phân trên dưới.
Mà ngoại trừ thuật luyện đan, Long cung Lạc Thủy còn có một thứ cũng cực kỳ nổi danh, đó chính là Long quân Lạc Thủy — Lạc Thần.
Đó là vị Long quân nữ tính duy nhất của thế giới dưới nước, bản thể là cá chép, có trình độ hóa hình cao hơn rất nhiều so với những thủy tộc khác, thân người đuôi cá, tư thái thướt tha.
Mặc dù Tần Hà thấy cũng chỉ thế mà thôi, hắn thực sự không thể thưởng thức được hình tượng nửa người nửa động vật.
Nhưng Vương Thiết Trụ cùng cá cấn tinh vừa trông thấy Lạc Thần thì hai mắt lập tức sáng lên, nước miếng chảy ròng, vừa gặp mặt đã biến thành chó quấy đuôi ton hót trong nháy mắt.
Khá lắm, hai con hàng ăn cây táo rào cây sung.
Tân Hà ăn ở Long cung Lạc Thủy chừng ba ngày.
Thực ra là Tân Hà sao cũng được, tạm xem như đổi khẩu vị tiêu thực.
Không có cách, hắn đã ăn quá no ở Long cung Hoàng Hà.
Nhưng con bê thì không được.
Hình tượng nửa người nửa cá kia, nó cũng không thể thưởng thức được.
Nó dụ dỗ cá cấn tinh tranh thủ lúc đi nhà xí, lạc đường rồi lẩn đi tìm bảo tàng Lạc Thần Cung, kết quả, không biết là Long cung Lạc Thủy đã có sự chuẩn bị từ trước hay là cá cấn tinh không dùng hết thực lực.
Tóm lại chính là không thể tìm thấy.
Không có cách, con bê chỉ có thể tự mình đi tìm.
Kết quả trong lần mò tìm này, nó đã tìm được một nơi.
Nơi nào?
Phòng luyện đan của Long cung Lạc Thủy.
Sau một trận lục tung tìm kiếm, nó đã tìm được một viên "hóa hình đan" ở trong lò đan.
Ôi!
Cái khoảnh khắc mà con bê trông thấy hóa hình đan.
Không khác gì với Vương Thiết Trụ trông thấy Lạc Thần đang tắm vậy, nước miếng chảy ròng ròng, hai mắt bốc lên ánh sáng xanh lục.
Hóa hình đan mà nó luôn tâm niệm không ngừng, cứ như vậy đã xuất hiện trước mặt nó.
Sau đó thì không cần nói nhiều.
Con bê lè lưỡi ra liếm, đừng nói là hóa hình đan, ngay cả lò luyện đan cũng bị nó liếm đến sạch sẽ.
Nhưng mà con bò này chung quy là... Vẫn còn nhỏ tuổi chút, còn nóng vội một chút.
Cùng là một loại đan dược, nhưng hóa hình đan mà Tần Hà ban thưởng và hóa hình đan mà Long cung Lạc Thủy luyện ra, hoàn toàn không phải là một cấp bậc.
Nếu là cùng một cấp bậc, Long quân Lạc Thủy đã không đến nỗi là thân người đuôi cá.
Thân người đuôi cá có thể mê hoặc thủy tộc đến thần hồn điên đảo, nhưng sự thật chính là hóa hình không triệt để.
Ngay cả bản thân Long quân Lạc Thủy cũng là thân người đuôi cá, phẩm tướng của viên hóa hình đan này, có thể cao đến đâu chứ?
Điều mấu chốt hơn là, đây còn là viên hóa hình đan bị bỏ sót ở trong lò luyện đan.
Nói thẳng ra, đó chính là hàng dỏm.
Ai có thể vứt bừa đan dược đã luyện thành ở trong lò luyện đan chứ?
Nhưng con bê đã không thể chờ đợi được nữa, đầu óc nào còn có chỗ trống để suy nghĩ những thứ quanh co lòng vòng này.
Nuốt xuống, xong con bê.
Con bê đúng là đứng lên, nhưng ngoài trừ việc đứng lên thì đầu là đầu bò, mặt là mặt bò, cổ là cổ bò, thân trên là bò, nửa thân dưới, vẫn là bò.
Bằng chứng duy nhất chứng minh nó đã hóa hình là, móng trước của nó đã biến thành ba ngón tay, đây cũng xem là thứ duy nhất có thể an ủi nó.
Cho nên khi nó đứng xuất hiện ở trước mặt Tần Hà.
Nét mặt của bọn hắn là như vậy: Rốt cuộc thì Tân Hà cũng đã có cảm thụ vô cùng trực quan đối với cụm từ "Ngưu cao mã đại”.
Con bê nằm bò không thấy cao, nhưng vừa đứng lên thì Tân Hà phải ngẩng đầu mới có thể thấy được mặt nó.
Lại phối hợp thêm một câu nói với giọng ôm ồm của nó: "Gia, ngài đã trở lại."
Cái cảm giác áp bách này, rất trực tiếp.
"Ừm"
Tần Hà gật đầu, đưa bó rơm cắm kẹo hồ lô cho Vương Thiết Trụ.
"Ngài mua nhiều vậy?" Vương Thiết Trụ khó hiểu hỏi, nó đã từng thấy người mua kẹo hồ lô, nhưng chưa từng thấy ai lại mua cả bó rơm mang về.
Biết đến là ngươi không thiếu tiên, không biết, còn tưởng rằng ngươi ra ngoài đánh cướp đấy.
"Thứ không cần tiền, không ăn thì phí." Tân Hà cắn hai ba miếng ăn hết một xâu kẹo hồ lô trong tay, hỏi: 'Hôi Mễ Khâu đi đâu rồi?"
"Nó vào trong thành xem hành hình rồi." Vương Thiết Trụ trả lời.
"Xem hành hình?" Tần Hà nghi hoặc.
"A, là một đám mật thám Địch quốc mà Phi Ngư Vệ bắt được, giờ ngọ hôm nay xử trảm." Vương Thiết Trụ nói.
"Có những kẻ nào?"
"Nghe nói dẫn đầu là một quan lớn, Binh Bộ Tả thị lang, hình như tên là Liễu Trường An, tổng cộng hơn hai mươi người."
"Liễu Trường An?" Mắt Tần Hà hơi mở to, mạng người này đúng là... dài thật đấy.
"Gia, làm sao vậy?" Vương Thiết Trụ trông thấy sắc mặt Tần Hà hơi ngừng lại một chút thì thắc mắc hỏi.
"Không có gì.' Tần Hà lắc đầu, nói: "Tối nay ta phải ra ngoài một chuyến, ngươi xem rồi làm cơm trưa đi."
"Cơm trưa?" Vương Thiết Trụ gãi gãi đầu, sau đó nhìn chằm chằm vào bó rơm trước mặt, do dự trong phút chốc nó mới nói tiếp: "Gia, ngài xem, ăn kẹo hồ lô nướng như thế nào?"