Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 570 - Chương 570: Không Phải Ý Này

Chương 570: Không phải ý này Chương 570: Không phải ý nàyChương 570: Không phải ý này

"Các?"

Trong nháy mắt Ma Phi nhìn thấy lồng chim trong tay Tần Hà, tiếng kêu gào của y liên như là đột nhiên bị túm lấy cổ họng, im bặt mà dừng.

Khuôn mặt y lộ vẻ kinh ngạc, sợ hãi, không dám tin, ... các biểu cảm pha trộn với nhau, đông cứng ở trên mặt.

Ngay sau đó, y hoảng loạn xoay người bò lên, vừa ngoái đầu vừa chạy đi.

Biểu cảm trên mặt đã thành như vậy:

Cái gì, chân đã gãy?

Đối diện với nỗi sợ hãi khi sắp bị giam cầm mất đi tự do thì chân gãy tính là gì?

Dù cho không có chân, y bò cũng có thể bò nhanh như bay.

Nhưng mà... Như vậy vẫn đếch có tác dụng gì.

Tân Hà vừa trở tay hất lên, cái lồng chim kia đã đón gió tăng trưởng, Bá” một tiếng liên chụp Ma Phi vào trong.

Đến khi lồng chim xoay tròn bay trở lại, trong lồng đã có thêm một con chim.

Trông ngoại hình không khác gì chim sẻ bình thường, toàn thân màu đen, nhưng mà phần rìa cánh chim lại là màu vàng kim, chính giữa đỉnh đầu cũng có lông vũ màu vàng kim, mỏ chim cũng hơi hiện màu đỏ.

Thuật phân biệt yêu phát động: Đây là một con chim hoàng yến mỏ đỏ đến từ hải vực, trong cơ thể ẩn chứa mỏng manh huyết mạch đại bàng Kim sí, hóa hình sơ cấp, huyết mạch lực lượng huyết mạch chưa thức tỉnh, thực lực thấp.

Tần Hà quan sát kỹ bản thể tên gia hỏa này một hồi, không hổ là loài chim thưởng thức, quả thực là vô cùng đặc biệt.

Chim hoàng yến đến từ hải vực này, tại mảnh đất Đông thổ này cũng chỉ có vương hầu huân quý, hào cường vọng tộc mới có thể chăn nuôi, gọi tắt là "chơi chim.

Chẳng qua, con chim hoàng yến này cũng chỉ có như vậy.

Còn kiểu nói cái gì mà "ẩn chứa mỏng manh huyết mạch đại bàng Kim sí”, Tần Hà đã miễn dịch từ lâu.

Có một lần Tần Hà đi ra ngoài, ném bừa cho một con chó một cái thuật phân biệt yêu.

Kết quả, con chó kia có mỏng manh huyết mạch thiên cẩu thượng cổ.

Mấy ngày sau hắn lại ném ra một cái thuật phân biệt yêu lên một tên hoàn khố đột tử ở trước cửa lầu xanh.

Kết quả, người nọ có mỏng manh huyết mạch vượn thần thượng cổ.

Nói chung là... Nếu thuật phân biệt yêu cho ra lời nói kiểu như "mỏng manh" huyết mạch, vậy liên đồng nghĩa với không nói gì.

Bởi vì sự "mỏng manh” này, thấp vô cùng đến gần bằng không.

Ngay cả con bê sau khi tu luyện Tổ yêu công cũng có huyết mạch thần thú "Tê giác".

Đó cũng không biết là cách bao nhiêu đời tổ tông, tám trăm cây sào trúc cũng đánh không tới.

Phàm là động vật được điểm danh trên đường phố, ném qua một cái thuật phân biệt yêu, mười con thì có hai con có được mỏng manh huyết mạch của thần thú nào đó.

Thực sự lợi hại, vẫn là Tiểu Điêu.

Chồn lông Ngọc thanh cẩm, linh căn trong suốt, là dị chủng Huyền thủy, có được một loại huyết mạch Hồng Hoang nào đó.

Lời diễn tả như vậy, cho tới hiện tại, Tân Hà cũng chỉ từng thấy trên thân Tiểu Điêu.

Ngay cả gia tộc lớn như Hồ tiên cũng không có!

Về phần hóa hình thì có quan hệ mật thiết với chủng tộc.

Điển hình là gia tộc Hồ tiên, xác suất hóa hình thành công rất cao.

Thảm nhất là thực vật, cho đến bây giờ, Tân Hà vẫn chưa thấy yêu loại thực vật nào hóa hình.

Mà so sánh về thực lực sau khi hóa hình thì càng có khác biệt rất lớn.

Chẳng hạn như con chim hoàng yến mỏ đỏ trước mặt này.

Nó hóa thành hình người chỉ có ít ỏi năm năm đạo hạnh, đại khái cũng chỉ tương đương với người bình thường.

Sở trường duy nhất, chính là khi bị đánh thì chạy tương đối nhanh.

Chim hoàng yến mỏ đỏ đánh giá lồng chim một lượt, khóc không ra nước mắt nói: "Vị thiếu hiệp này, ta nói "nuôi", không phải là ý này -"

Tân Hà tỏ vẻ thành thật/Nuôi mà, không cần lo lắng, sau này ta có một miếng ăn thì đều thừa cho ngươi một mẩu."

"Nếu không ăn, liền mang ngươi đi nấu." Con bê tiếp lời, hăm dọa đùa nhây.

"Tại sao các ngươi có thể làm vậy chứ?" Trong đôi mắt chim hoàng yến mỏ đỏ lộ ra thần sắc hoảng sợ, sốt ruột la lên: "Ta là để ngắm chơi, không phải để ăn, ta ta ta... Không có thịt."

Trái tim chim hoàng yến mỏ đỏ trực tiếp chìm xuống tận đáy, thầm hô chuyện lớn không ổn, bò cũng mở miệng nói chuyện rồi.

Đây là ăn vạ đụng phải tấm sắt lớn, xong đời -

"Không sao, bỏ thêm nhiều nước một chút nấu thành canh uống." Con bê tiếp tục hăm dọa.

"Cứu mạng, cứu mạng -”

"Thả ta ra - Thả ta ra - "

"Có người giết chim này, cứu mạng a - -"

Chim hoàng yến mỏ đỏ mở to cuống họng điên cuồng la hét.

Ngoại hình con chim này quả thực không tệ, nhưng cái giọng này, thực sự khiến người nghe nổi lên xung động muốn bóp chết nó.

Tần Hà thấy vậy thì vươn ra một ngón tay.

Biu -

Thuật cấm ngôn: Pháp thuật nhỏ đến từ Vu môn Thâm Uyên, có thể cấm người khác nói chuyện.

Chú thích: Hiệu quả thi pháp của thuật này tùy thuộc vào thực lực của đối tượng thi pháp mà khác biệt.

Chim hoàng yến mỏ đỏ trong nháy mắt đã biến thành câm, cái miệng chim vẫn lúc mở lúc đóng, nhưng lại không có chút âm thanh nào phát ra.

Tần Hà bên tai thanh tịnh, hài lòng treo lồng chim lên sừng bò. Hay lắm, lồng chim vừa rũ xuống lại vừa vặn đối mắt với con bê.

Mắt bò đen sâm giống như một cái vực sâu, còn lớn hơn cả đầu của chim hoàng yến mỏ đỏ.

Chim hoàng yến mỏ đỏ bị dọa, điên cuồng đập lông chim, hoảng sợ muôn dạng, lông cũng bị đánh rớt.

"Các hạ, con chim hoàng yến này, là của bọn ta."

Nhưng mà đúng vào lúc này, từ góc đường phía trước đột nhiên lại có hai người xuất hiện.

Một người thân trên mặc giáp, thân dưới mặc váy, hai bên hông trái phải đều treo đao, một dài một ngắn giao trước người, cơ thể mập lùn, lại là một Võ Sĩ.

Một người khác thì mặc trang phục âm dương sư, trong tay cầm quạt lông, trên đầu đội mũ đen, trông giống như một con quạ đen đứng thẳng, sắc mặt tái nhợt không có huyết sắc.

Mở miệng là tên võ sĩ kia, lời nói cực kỳ sứt sẹo.

Tần Hà xem xét, nhất thời cảm thấy ngạc nhiên.

Đây cmmn là hai tên "Thái quân: a.

(Thái quân: Cấp tướng của Nhật)
Bình Luận (0)
Comment