Chương 574: Nhà tắm Giả Ký
Chương 574: Nhà tắm Giả KýChương 574: Nhà tắm Giả Ký
Nhà tắm Giả Ký là một trong số những nhà tắm cao cấp nhất trên bến tàu.
Nhà tắm có hai mươi gian bể tắm, con đường quanh co dẫn đến những nơi u tịch, rải rác xen kẽ, mặc dù phòng ốc không thể xưng là lộng lẫy hoa lệ, nhưng tuyệt đối được coi là rộng rãi sang trọng.
Chưởng quỹ nhà tắm Giả Tông hơn năm mươi tuổi, trước kia cũng kiếm sống ở bến tàu, việc gì cũng đã từng làm, viết viết tính tính cái gì cũng biết một chút, đánh nhau ẩu đả cũng thành thạo.
Lịch sử trở nên giàu có của ông ta là một trong những câu chuyện mà người trên bến tàu thường hay đàm luận vào thời gian rảnh rỗi.
Hai mươi năm trước, Giả Tông lăn lộn ở bến tàu đến hơn ba mươi tuổi mà vẫn không đạt được thành tựu gì, mắt thấy đời này cũng chỉ như vậy, nhưng thời cơ lại đến, ông trời ban cho Giả Tông một quả phụ.
Trong nhà quả phụ chính là kinh doanh cái nhà tắm này, phu quân đã chết của vị quả phụ này, chính là chưởng quỹ trước của nhà tắm.
Giả Tông thì sao, chính là người làm thuê giúp người ta kỳ cọ tắm rửa trong nhà tắm.
Tại sao nói đến tính quan trọng của văn hóa đây, không yêu cầu ngươi có tài văn chương nổi bật, nhưng ngươi phải hiểu biết chữ nghĩa, không yêu cầu biết hàm số đại số cao số, nhưng ngươi phải biết cộng trừ nhân chia.
Giả Tông biết sơ viết viết tính tính, nên cho dù chỉ là kẻ làm thuê, vậy cũng là người xuất chúng trong những người làm thuê,
Hơn nữa Giả Tông còn đánh vai võ phụ lăn lộn trên bến tàu, không chỉ biết ghi chép biết tính toán, mà còn có thể trông nhà giữ viện. Ngươi nói một người làm công như vậy, có chưởng quỹ nào không thích chứ?
Lấy tiền như nhau, lại làm được tận bao nhiêu công việc.
Hai chữ: Dâng hiến.
Cho nên Giả Tông đã dần dần trở thành người làm thuê được vị trưởng quỹ trước rất ưa thích, sử dụng rất thuận tay.
Không chỉ riêng chưởng quỹ trước thích ông ta, ngay cả phu nhân của chưởng quỹ lúc chưa thành quả phụ, cũng rất ưa thích.
Người một nhà mà, sở thích thường là tương đồng với nhau.
Có điều cách thức ưa thích của hai người lại không giống nhau lắm.
Chưởng quỹ trước thích sai khiến Giả Tông làm việc, công việc nhiều, trả tiền ít, trong lòng Giả Tông không vui.
Còn quả phụ thì sao, lúc chưởng quỹ trước không ở nhà thì cũng rất thích sai khiến Giả Tông Làm việc, công việc cũng nhiêu, hơn nữa còn thường xuyên phải thức đêm, mà lại không cho một cắc tiên nào, nhưng, ôi, Giả Tông lại rất vui lòng.
Thật là kỳ lạ thay.
Sau đó... Sau đó chưởng quỹ trước đã bị bệnh chết.
Về phần ông ta chết như thế nào, không biết.
Bên trong có tình tiết "Đại Lang uống thuốc" hay không, cũng không rõ ràng.
Dù sao chính là đã chết.
Chưởng quỹ trước vừa chết đi, quả phụ rất đau lòng. Đau lòng cho nên cần có người an ủi, Giả Tông đứng ra.
An ủi thế nào?
Đương nhiên là sử dụng ra bản lĩnh giữ nhà —— kỳ cọ tắm rửa.
Chà chà phía trên, chà chà phía dưới, chà chà bên ngoài, chà chà bên trong.
Chà chà tới chà chà lui, quả phụ rất hài lòng.
Thế là Giả Tông lắc mình biến hoá, trở thành chưởng quỹ hiện tại của nhà tắm.
Đáng thương chưởng quỹ trước, tính toán tỉ mỉ keo kiệt nhỏ nhen, cuối cùng lại trở thành làm công cho Giả Tông.
Ngạn ngữ có lời rất hay, chết tốt không bằng sống tốt.
Chưa đến lúc đậy nắp hòm kết thúc, ngươi cũng không biết đời này bận rộn vì người nào.
Mà đây vẫn chưa hết, mặc dù chưởng quỹ trước để lại sản nghiệp nhà tắm này, nhưng phần sản nghiệp này cũng chỉ có năm sáu gian bể tắm, thuê bốn năm người làm, so với dưới thì dư dả, nhưng so với trên thì không đủ, chỉ có thể không lo ấm no cơm áo, nhưng muốn giàu có thì còn thiếu rất nhiều.
Theo lý thuyết, cho dù là Giả Tông am hiểu kinh doanh thì cũng không thể phát triển lớn mạnh được sản nghiệp trong thời gian ngắn như vậy.
Nhưng Giả Tông lại làm được, về phân tài lực từ đâu tới.
Trên phố có hai giả thuyết, một là chưởng quỹ trước để lại một khoản tiên tài lớn, một là trong nhà tắm có một phú thương đột tử, tài sản tùy thân bị Giả Tông biến thành của mình.
Nhưng bất kể người ta nói thế nào, Giả Tông đã mở rộng nhà tắm, xây dựng thêm cửa hiệu, xây phòng lợp nhà, tăng số lượng bể tắm lên đến hai mươi gian, mướn hai, ba mươi người làm, cấp bậc lập tức tăng lên.
Đối tượng tiếp đãi, cũng từ bách tính lực phu trên bến tàu, biến thành những người có tiền như khách thương, huân quý, quan sai, ...
Một câu, sản nghiệp thăng cấp.
Hơn nữa đầu óc của Giả Tông cũng rất linh hoạt, tổ chức ra một ít trò mới, chẳng hạn như mở quán trà trong nhà tắm, mời người kể truyện, thuyết thư đến.
Tóm lại, nhà tắm Giả Ký tuy không thể nói là cực kỳ náo nhiệt, nhưng việc kinh doanh vẫn rất thoải mái suôn sẻ, thoáng qua một cái đã gần hai mươi năm.
Có điều, hơn hai năm qua, nhà tắm không ổn.
Không gì khác, Kinh thành nhiều lần gặp chiến loạn, dân chúng nghèo vẫn hoàn nghèo, giai cấp có tiền thì kẻ chết kẻ trốn, tổn thương nguyên khí nặng nà.
Nửa năm này thì tình cảnh lại càng trở nên bi thảm hơn, nguyên một ngày chẳng tiếp đãi được mấy vị khách.
Vấn đề là, nước cần đun vẫn phải đun, người làm không có việc nhưng vẫn phải trả tiền a.
Tiêu xài có thể giảm bớt, nhưng luôn có hạn cuối, tiền thu lại chẳng được mấy đồng.
Một ngày này, Giả Tông đang nằm dựa trên ghế ngả sau quầy, thiu thiu ngủ.
"Chưởng quỷ nây, tắm rửa -"