Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 575 - Chương 575: Ta Rất Sạch Sẽ

Chương 575: Ta rất sạch sẽ Chương 575: Ta rất sạch sẽChương 575: Ta rất sạch sẽ

Đột nhiên có một giọng nói sứt sẹo ồm ồm truyền đến.

"Có bể tắm, có có!"

Trong nháy mắt Giả Tông nhảy bắn lên, vội vàng chào hỏi, nhưng mà chờ ông ta vừa tập trung nhìn kỹ, lại là giật nảy cả mình.

Khá lắm.

Hai tên nhớp nhúa hôi hám đứng ở một bên.

Khắp toàn thân đầy vật bài tiết, Giả Tông vừa hít vào một hơi liền cảm thấy một trận buồn nôn.

"Nhìn cái gì vậy, ngươi mau mau đi sắp sếp đê, tắm rửa!"

Hai người một là võ sĩ mập tròn, một là thây pháp với khuôn mặt giống như tro, cả hai đều mang vẻ mặt giống như muốn ăn thịt người nhìn chằm chằm vào Giả Tông, xem xét thực sự không phải là kẻ lương thiện gì.

Trong lòng Giả Tông hơi run lên, vội vàng gọi người làm thủ hạ đến tiếp khách, mặt ngoài thì dùng vẻ mặt tươi cười chào đón nhưng trong lòng thì vô cùng rầu rĩ.

Ông ta kinh doanh nhà tắm gần hai mươi năm, chưa từng thấy vị khách nào bẩn thỉu đến vậy.

Bẩn đến cái mức ghê tởm như vậy, một bể nước tắm rửa xong liền phải đổi nước, phải dùng đến mấy bể nước mới đủ.

Mấu chốt nhất là hai người này nói một câu không hợp liền lộ ra dáng vẻ như muốn ăn thịt người, ngộ nhỡ bọn họ tắm xong không chịu trả tiền, nhất định là lỗ to. Gặp qua nhiều người, Giả Tông vừa nhìn liền có thể đánh giá được người nào có thể trả tiền hào phóng, người nào kì kèo trả giá, người nào tắm xong ăn quyt không trả tiền.

Hai người này, có bảy phần mười là thuộc loại phía sau.

Đợi sau khi người làm dẫn hai người nọ rời đi, Giả Tông vội vàng cầm lấy chổi lông gà phẩy phẩy tản đi mùi thối, sau đó lại nằm xuống ghế.

Kết quả không qua bao lâu sau, cái mùi thối vừa rồi lại bay đến.

Giả Tông lòng sinh kỳ quái, hai người kia đã vào trong được một lúc, chẳng lẽ vẫn chưa xuống bể?

Mở mắt ra xem xét, chỉ thấy trước mặt lại đứng hai người, nhưng đã đổi thành người khác.

Một hòa thượng mập, một đạo sĩ gầy.

Mạnh hơn hai người trước một chút, nhưng... Không nhiều.

"Chưởng quỹ, tắm rửa." Đạo sĩ nói với vẻ mặt không thể chịu đựng nổi nữa.

"Có... Có, mời vào bên trong." Giả Tông vội vàng gọi người làm, nghĩ thâm hai người này vẫn tạm ổn, mặc dù cũng bẩn, nhưng nhìn không giống kiểu người tắm xong không trả tiền, đợi lát nữa có thể đòi thêm chút tiền, đỡ cho thua lỗ vì hai người trước không trả tiền.

Nhưng đồng thời ông ta cũng hết sức kỳ quái, một trước một sau, thế nào cả người lại đều là phân bò như vậy?

Chẳng lẽ là chưởng quỹ Ngưu hành Miêu Vĩnh Đức lại bắt đầu bán trâu bò rồi, bọn họ chính là vì tranh giành trâu bò sao?

Nếu không phân bò khắp người kia là từ đâu đến? Gần đây danh tiếng đang thịnh Thanh Ngưu Đại Tiên đang nổi trội, trên thị trường giá cả trâu bò đang tăng cao, nhất là trâu đen, rất đáng tiền.

"Nếu biết trước thì đã đổi nghề bán trâu bò rồi, hiện tại làm gì cũng thua lỗ, chỉ có bán trâu bò là kiếm được tiền -"

Đưa tiễn hòa thượng cùng đạo sĩ đi tắm, Giả Tông thở dài liên tục, lại cầm lấy chổi lông gà, tiếp tục xua đi mùi thối.

Kết quả, vừa mới đặt chổi lông gà xuống, lại có người đến.

Nửa năm qua, chưa có ngày nào làm ăn tốt như vậy.

Người tới là một thanh niên, áo gai vải thô, phía sau còn dắt theo một con bò, vừa nhìn thấy ông ta liền nhếch miệng nở nụ cười: "Chưởng quỹ, tắm rửa!"

"Có có có, mời vào bên trong." Giả Tông vừa chào hỏi, vừa dò xét đánh giá thanh niên.

Người này tuy mặc áo gai vải thô, nhưng nhất định không phải là kẻ thiếu tiền, Giả Tông rất tự tin với ánh mắt của mình.

Mấu chốt nhất là đằng sau còn có một con bò.

Nói không chừng thực sự còn là hàng xuất ra từ Ngưu hành của Miêu Vĩnh Đức đấy.

Vị công tử ca khiêm tốn này giành được một con, kẻ có thể mua được bò, cũng không thiếu tiền.

Thế là Giả Tông nhiệt tình kêu người làm đi đón trâu, dự định tự mình đón tiếp người thanh niên này vào trong.

Nhưng mà thanh niên lại ngăn người làm, nhếch miệng nở nụ cười, nói: "Bò của ta cũng muốn tắm rửa!"

"A2" Giả Tông cùng người làm lập tức ngẩn người ngay tại chỗ, người muốn tắm rửa, bò cũng muốn tắm rửa?

Giả Tông lộ ra vẻ mặt người sống lâu chuyện gì cũng có thể gặp, nghĩ thâm, không biết giá trâu bò hiện tại đã tăng đến cỡ nào, đã đắt đỏ đến mức cho chúng đến phòng tắm tắm rửa rồi sao?

"Không được hả?" Thanh niên thấy Giả Tông không đáp lời liền hỏi lại.

"Cái này cái này... Giả Tông do dự, cho bò tắm rửa trong nhà tắm, trăm ngàn năm qua, đừng nói là tắm rửa, nghe cũng chưa từng nghe thấy.

Cho dù trâu bò quý giá đến cỡ nào, thì nó vẫn là gia súc.

Không tắm rửa không nói, nhỡ như truyền ra ngoài nói nhà tắm Giả Ký tắm rửa cho trâu bò thì lại càng ảnh hưởng đến việc làm ăn.

"Không thiếu tiền."

Nhưng mà ngay sau đó, thanh niên lật tay một cái, trong tay liền xuất hiện một thỏi bạc trắng bóng.

Giả Tông tập trung nhìn vào, lập tức không thể rời mắt đi.

Bạc bông tuyết!

Bạc bông tuyết quan đúc hai mươi lượng.

Bạc vừa ra, toàn bộ vấn đề liên biến mất ngay tức thì.

Chút do dự trong lòng Giả Tông tiêu tán không còn thấy bóng dáng trong nháy mắt.

Chỉ cần có bạc, đừng nói tắm rửa, kỳ cọ tắm rửa cũng có thể, cộng thêm xoa bóp cạo gió một con rồng, thỏa mãn toàn bộ cũng đều được.

Cứ như vậy, Tần Hà và con bê đã được Giả Tông tự mình dẫn vào bể tắm xa hoa nhất trong nhà tắm Giả Ký.

Một phòng tắm hai bể.

Một tắm sơ, một tắm sạch, tắm rửa hai lần, càng sạch sẽ.

Sau khi để người phục vụ rời đi, Tân Hà chỉ vào bể bên cạnh nói: "Tắm đi, ngươi một ta một, hiếm khi đến được một chuyến."

Nói xong, Tần Hà liên xuống nước trước.

Con bê đứng thẳng người lên, con ngươi xoay tròn một vòng, nói: "Gia, ngài xem ta đã hóa hình rồi, nếu đã hóa hình thì cũng có thể coi là người, ta có thể tắm cùng ngài nha."

Mặc dù nó hóa hình sơ sài đến không cách nào nhìn thẳng, nhưng đây là trạng thái tâm lý.

Tần Hà không để cho nó cùng tắm chung một bể, khiến nó cảm thấy mình bị phân biệt đối xử.

Tần Hà liếc nó một cái, không chút khách khí: "Ngươi hoá hình? Chỗ nào?"

Con bê lập tức rũ đầu, trong lòng hơi tủi thân, nhưng vẫn không chịu bỏ cuộc, nói: "Gia, ta thừa nhận là ta hóa hình trông trọn vẹn, nhưng ta rất sạch sẽ mà, ta đã không phải là súc sinh, trong sáng không một hạt bụi, gia ngài không thể ghét bỏ ta nha."

"Sạch sẽ?" Tần Hà nhìn chằm chằm vào con bê, khóe miệng giương lên vẻ trêu tức, hỏi nó: "Vừa nãy ngươi đi ị, chùi đít chưa?”

Con bê: "Ôi v@ "
Bình Luận (0)
Comment