Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 578 - Chương 578: Quy Vương Huyền Thủy

Chương 578: Quy Vương Huyền Thủy Chương 578: Quy Vương Huyền ThủyChương 578: Quy Vương Huyền Thủy

Tần Hà cùng con bê liếc nhau một cái, lại đồng thời nhìn về phía Vương Thiết Trụ.

Nói chính xác ra là, nhìn về phía cái lưng gù phía sau nó.

Tần Hà dám lấy tiểu cát cát dài ba tấc của con bê làm đồ phát thề, lưng gù sau lưng nó, thực sự giống với mai rùa.

"Các ngươi... Đây là vẻ mặt gì?" Vương Thiết Trụ nghi ngờ hỏi.

"Không có gì, chỉ là... Ta nhớ là hình như cha nuôi ngươi là Ngao Giác Đại Vương phải không?" Con bê nhếch miệng nở nụ cười.

Vương Thiết Trụ nhíu mày, khó chịu nói: "Con bò chết tiệt ngươi đừng có mà nói lung tung, Ngao Giác Đại Vương là cha ruột ta, cha nuôi ta Quy Vương Huyền Thủy."

"A -' Con bê gật đầu, sau đó nói: "Không sai biệt bao nhiêu."

"Cái gì gọi là không sai biệt bao nhiêu hả?" Vương Thiết Trụ nổi giận.

"Ý của ta là, rùa đen và vương bát trông vẻ ngoài cũng không khác biệt gì nhiều." Con bê mạnh miệng giảo biện.

Vương Thiết Trụ không chịu, chỉ vào con bê rồi nói với Tần Hà: "Gia, ngài xem nó đi, nó phỉ báng ta, nó phỉ báng ta kìa."

"Ừm”" Tần Hà gật đầu, chỉ vào con bê nói: "Đừng có đặt chuyện."

"Xớ, con rận trên đầu tên trọc." Con bê gật gù đắc ý nghiêng đầu qua, hiển nhiên là một dấu chấm câu cũng không nghe lọt.

"Cha nuôi ngươi có bản lĩnh rất lớn à?" Tần Hà nhìn về phía Vương Thiết Trụ, trước kia có rất nhiều chuyện, Vương Thiết Trụ đều là nghe được từ chỗ cha nuôi của nó.

Nghe nói lão quy vương kia là bốn trăm năm đạo hạnh, theo lý thuyết mà nói thì thực lực chỉ có thể coi là bình thường.

Không so sánh được với đại yêu hùng bá một phương như Lăng Yêu Vương, chỉ có thể sống trong vùng nước xoàng Vận Hà.

Phải biết, Vận Hà là do con người tạo ra, so với các thủy hệ khác thì khuyết thiếu linh mạch đại địa dựa vào, nói chung là thua kém rất nhiều.

Đây cũng là lý do mà các thủy hệ lớn đều có Long vương, có đại yêu, có trật tự thống trị cơ bản.

Còn Vận Hà lại là một mảnh hỗn độn, là vùng "ngoài vòng pháp luật".

"Gia, mặc dù cha nuôi ta chỉ có mấy trăm tuổi, nhưng cha nuôi ta lại có gia truyền." Trên mặt Vương Thiết Trụ lộ ra một tia kiêu ngạo.

Tiếp đó thông qua lời kể của Vương Thiết Trụ, Tần Hà cuối cùng cũng có hiểu biết đại khái về vị "cha nuôi" trong miệng nó này.

Diễn tả bằng một câu chính là: Mặc dù thực lực Quy Vương Huyền Thủy bình thường, nhưng tổ tiên đã từng phát đạt.

Có câu nói "Ngàn năm vương bát vạn năm quy, thỏ sống trăm năm không ai truy.'

Ô quy trường thọ, một đại quy vương chính là ngàn năm.

Mười đời cũng đủ để ngược dòng tìm hiểu đến thời kì cuối của thời đại thần thoại.

Khi đó, tộc của Quy Vương Huyên Thủy chính là một tộc đàn dưới nước mạnh mẽ tung hoành yêu giới.

Khoảng thời gian hùng mạnh nhất còn từng một lần nhập chủ Long cung Hoàng Hà, thống lĩnh nửa bên thủy tộc.

Thực ra sự thay đổi vương triều ở thế giới dưới nước và thế giới loài người là giống nhau như đúc.

Đặc biệt là thời đại thân thoại, hạn mức thực lực cao nhất rất cao, thế giới dưới nước cực kỳ rối ren hỗn loạn, chinh phạt dường như chưa bao giờ kết thúc.

Cho đến thời đại mạt pháp, hạn mức thực lực cao nhất cực kỳ thấp, tác dụng của số lượng lộ ra, thế giới đáy nước mới dân dần yên ổn lại.

Tộc của Quy Vương Huyền Thủy đã từng phát đạt, cho nên trong nhà cũng cất giấu nhiều sách, ghi chép về rất nhiều thứ.

Điểm này Quy Vương Huyền Thủy ẩn giấu rất sâu, có lẽ thế giới thủy tộc đã gần như quên mất tộc Quy Vương Huyền Thủy, cũng may người hỏi là Tần Hà, bằng không Vương Thiết Trụ có bị đánh chết cũng sẽ không nói ra ngoài.

Có đề nghị của Vương Thiết Trụ, Tân Hà đồng ý lên đường.

Qua ngày hôm sau, Vương Thiết Trụ tiến hành chuẩn bị cho việc về nhà.

Không có cách, hiện tại danh tiếng của Thanh Ngưu Đại Tiên ở thế giới dưới nước, có thể khiến tiểu yêu ngừng khóc đêm.

Một cha nuôi một cha ruột của nó.

Ngộ nhỡ bị dọa chạy thì không biết đi đâu để tìm.

Ba ngày sau, Tần Hà gặp được Quy Vương Huyền Thủy.

Một lão giả đầu rùa thân người, miệng hơi rộng, đôi mắt rất nhỏ, sở dĩ có thể nhìn ra là lão, là bởi vì làn da đã hơi chảy xệ.

Đồng thời Tần Hà cũng gặp được Ngao Giác Đại Vương. Vị này ngược lại là đã từng gặp mặt, trước kia bị Tân Hà đập một xẻng, không chất.

Vận may như vậy, không thấy nhiều.

Tương đối mà nói, Ngao Giác Đại Vương hoá hình khá qua loa, ngoại trừ tứ chi, còn lại căn bản là phong cách cùng diện mạo đều giữ nguyên, so sánh ra thì cũng chỉ khá hơn con bê một chút.

Lúc này lại xem xét độ cong lưng gù của Vương Thiết Trụ và mai lưng của Quy Vương Huyền Thủy.

Đó không thể kêu là giống, phải nói là hoàn toàn giống nhau như đúc.

Có điều chỉ trong vòng ba ngày mà Vương Thiết Trụ đã xử lý tốt quan hệ giữa cha ruột và cha nuôi nó.

Ít nhất thì lúc này Tân Hà không nhìn thấy giữa hai vị cha này của nó có hiềm khích gì, tất cả đều như thường, không có cảm xúc ngại ngùng khó xử hay tức giận gì cả.

Nên biết trước kia hai vị cha này của Vương Thiết Trụ vì huyết mạch của nó đã đánh nhau đến trời đất mịt mù, sau lần đó Vận Hà đã được an ổn hơn mấy tháng.

Hiện tại hai vị cha này của nó đều đã hóa hình, có lẽ cũng là nhờ có Vương Thiết Trụ âm thầm đưa cho không ít viện trợ. Có một đứa con trai tài giỏi, như vậy thì chuyện có phải ruột thịt hay không thì cũng không còn quan trọng nữa.

Tần Hà không nói lời thừa thãi, sau khi hàn huyên mấy câu liền đi thẳng vào vấn đề, trực tiếp lấy trứng vàng ra.

Quy Vương Huyền Thủy mở to đôi mắt đậu xanh cẩn thận quan sát một hồi, lại lấy ra một vật cùng loại với kính lúp quan sát thêm một hồi nữa, sắc mặt biến đổi, chắp tay nói với Tần Hà: "Thượng tiên, thứ này có hơi giống với túi noãn thái cổ thi côn trong truyền thuyết được ghi chép lại."

"Thái cổ thi côn?" Tần Hà nhíu mày, hỏi: "Đó là thứ gì?"

"Cụ thể là thứ gì thì lão hủ không rõ ràng cho lắm, bởi vì ghi chép trong cổ tịch có liên quan túi noãn thi côn chỉ có một câu." Quy Vương Huyền Thủy lắc đầu, nói: "Thái cổ thi côn, kỳ nang như kim, huyền minh chỉ vật, lấy đạo tắc hư không vi thực, pháp tịch chính xuất."

"Giải thích thế nào?" Tần Hà truy vấn.

"Đại ý là, thứ này chuyên dùng đạo tắc cùng hư không làm thức ăn, thời điểm pháp lực tịch diệt liền sẽ xuất hiện."

"Đạo tắc?"

"Có lẽ chính là không gian cùng pháp tắc thiên địa." Quy Vương Huyền Thủy do dự một chút rồi mới trả lời.

"Pháp tắc cùng không gian cũng có thể làm thức ăn?" Tần Hà hơi cảm thấy kinh ngạc.

Quy Vương Huyền Thủy nói: "Nói theo một ý nghĩa nào đó, pháp tắc cùng không gian cũng có thời điểm suy vong, thứ suy vong chính là thi thể, đã có thi thể, thì sẽ có tồn tại xử lý thi thể, đây chính là luân hồi."

"Nghe có vẻ cũng rất có đạo lý." Tân Hà nhíu mày.

"Ghi chép về vật này cũng chỉ có một câu như vậy, có đúng là nó hay không thì xin thứ cho lão hủ bất lực, chỉ có thể dựa vào đại tiên bình phán." Quy Vương Huyền Thủy chắp tay.

Nhưng mà Tần Hà lại là lắc đầu, nói: "Quy vương tiền bối không cần lo ngại, có gì ngài cứ nói, ta sẽ nghe, giống như ngài nói, có phải hay không tự có bản tọa bình phán, dù thế nào đi nữa cũng sẽ không trách tội ngài."

Rất hiển nhiên, Quy Vương Huyền Thủy không chỉ biết đến hay là phỏng đoán được những thứ này, chỉ là không nắm chắc nên không dám há miệng nói lung tung mà nôi, bằng không nó sẽ không thay đổi sắc mặt ngay từ đầu rồi.

"Được rồi, vậy lão hủ này lại cả gan nói bừa vài câu." Quy Vương Huyền Thủy thấy Tần Hà làm ra dáng vẻ có đập vỡ nồi đất cũng hỏi tới cùng, nói: "Pháp tắc thiên địa do thiên thần bố trí, khi thiên thần ẩn lui, pháp tắc cũng sẽ theo đó mà từng bước suy vong, bởi vậy liền có thân thoại — mạt pháp — tịch pháp, có khả năng rất lớn là thứ này sẽ phá vỏ mà ra vào thời khắc tịch pháp buông xuống."

"Nó chính là kẻ dọn dẹp một phương thế giới này của chúng ta."
Bình Luận (0)
Comment