Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 618 - Chương 618: Dạ Ảnh Cáp Yêu

Chương 618: Dạ Ảnh Cáp Yêu Chương 618: Dạ Ảnh Cáp YêuChương 618: Dạ Ảnh Cáp Yêu

"Bùm!"

Yêu thi to lớn nặng nề rơi trên bàn thanh lý thi thể.

Tần Hà phủi tay, mặt mày hớn hở.

Thứ đồ chơi này hẳn là cũng giá trị một ít tiền.

Hình dạng chỉnh thể chính là một con cóc sáu chân, dáng vẻ có hơi giống nhện, bụng to miệng rộng, nó nuốt một ngụm thì đừng nói là người, đến con nghé con cũng có thể nuốt trôi.

Dùng biện yêu thuật trước đã.

Biện yêu thuật: đây là một con Dạ Ảnh Cáp Yêu Chân nguyên cảnh tầng thứ chín, sào huyệt nằm ở tầng sâu bên trong địa nham, xuất hiện nhiều vào ban đêm, cực kỳ nguy hiểm, gân của con thú này có thể làm dây cho cung nỏ cao cấp.

Tần Hà xem xét, đôi mắt lập tức sáng lên.

Biện yêu thuật đã chỉ ra tác dụng, nhất định có thể bán được giá tiền tốt.

Không nói hai lời, nở ngực mổ bụng, trước tiên lấy nội đan ra đã.

Tất cả yêu, chỉ cần kết tinh được nội đan thì đều có thể bán lấy tiền.

Nội đan là vật liệu luyện đan quan trọng nhất, không có cái thứ hai.

Tuyệt đại đa số đan dược trung giai khi luyện chế đều cần tiêu hao nội đan hoặc là thú tinh.

Nội đan của Dạ Ảnh Cáp Yêu ước chừng to bằng nắm tay của một đứa bé, màu vàng đất. Lấy nội đan xong Tần Hà liền bắt đầu lột gân.

Vừa lột gân Tần Hà liền phát hiện, gân của con cóc này quả nhiên danh bất hư truyền, nhất là phần chân, thô y như chày cán bột, thoạt nhìn trông có vẻ rất mạnh mẽ.

Động tác của Tần Hà vô cùng cẩn thận, nhưng vẫn như nước chảy mây trôi.

Tiểu đao sắc bén xẹt qua trông cứ như là đang cắt đậu hũ.

Xử lý nhiều thi thể rồi, cho dù là giống loài mới Tần Hà chỉ liếc mắt nhìn qua cũng có thể biết nên làm như thế nào.

Không động vào xương, không động vào gân, vui tai vui mắt.

Rất nhanh, Tần Hà đã cạo gân thú trên thân cóc yêu xuống không sót một sợi nào, đếm đi đếm lại, cũng phải được hai mươi sợi.

Lột xong gân thú, Tần Hà tiếp tục mổ thi thể lấy tài liệu.

Thịt đùi rất phát triển, cảm giác phỏng chừng cũng khá tốt, cắt đi hẳn là có thể bán được tiền.

Hai quả thận lớn, không biết có thể bán được tiên hay không, cứ cắt xong rồi tính vậy.

Lưỡi còn co dãn tốt hơn gân, cũng cắt luôn.

Lá gan với tim nhìn có hơi kỳ quái, nhưng cũng cắt xong lại tính sau.

Cuối cùng là bụng thú... Sau khi rạch một đao xong Tần Hà liền từ bỏ, ghê chết đi được, trong bụng toàn là răng.

Lấy tài liệu xong Tần Hà liên bắt đầu khâu thi thể lại.

Vị trí nào dày thì khâu hai lớp, nơi nào mỏng thì khâu một lớp. Vô ảnh thủ luôn luôn dùng tốt như vậy, thời gian gân nửa nén hương Tần Hà đã khâu cóc yêu lại như cũ, lại mang tài liệu vừa lấy được ở bên cạnh ra dùng nước trong rửa sạch.

Con cóc yêu này, lại hoàn hảo giống như chưa từng bị mổ xẻ.

Đối với việc này Tần Hà hết sức hài lòng, trước kia đều là Vương Thiết Trụ giúp hắn làm việc, nhưng tay nghề của bản thân hắn cũng không bị mai một đi.

Mổ xẻ thi xong là đến thiêu thi.

Tận dụng phế vật đến cuối cùng.

Trong lửa nóng hừng hực, cóc yêu triệt để trở thành tro bụi.

Đèn chiếu thu hồn, thẩm phán cân nặng, Tần Hà trông thấy quá khứ của nó.

Dạ Ảnh Cáp Yêu, nghiêm chỉnh mà nói thì tuyệt đối không phải một chủng tộc, hoặc là nói chính xác hơn, trong số các loài cóc nhái địa tầng, có thể tiến hóa thành Dạ Ảnh Cáp Yêu chỉ như lông phượng sừng lân.

Con Dạ Ảnh Cáp Yêu này, không thể nghi ngờ là nó rất may mắn.

Sau khi tiến vào con đường tu luyện, Dạ Ảnh Cáp Yêu dần dần hình thành linh trí như loài người.

Linh trí là cái gì?

Linh trí là thứ dùng để thoát khỏi "núi lớn", thăm dò đồ vật chưa biết.

Phàm là đồ vật hình thành linh trí, nó đều sẽ có một loại xúc động tự nhiên—— đi thăm dò thế giới bên ngoài.

Nếu thế giới bên ngoài không thú vị, vậy thì đi càng xa hơn, thế là dần dần nó liền sẽ cách nơi nó sinh ra và lớn lên ngày càng xa, cho đến khi không thể trở về nữa.

Dạ Ảnh Cáp Yêu cũng không ngoại lệ.

Sau khi rời khỏi địa tầng hắc ám, nó ra bên ngoài du đãng mấy chục năm.

Cắn nuốt những yêu thú nhỏ yếu hơn, phục kích cả người lẫn vật, tóm lại không có gì quá khác biệt so với đại bộ phận yêu thú.

Điểm khác biệt duy nhất có thể là nó có một chút sở thích đặc biệt đối với việc ăn thịt người, chắc hẳn là vì nó đã từng canh giữ ở một đoạn đường kinh doanh hiểm ác trong thời gian dài đến mấy năm, trong lúc đó nó ăn vô số cả người lẫn vật, xương cốt chất đầy một khe sâu.

Đến tận khi vương triều Đại Cảnh treo thưởng diệt yêu, sau khi suýt mất mạng nó mới không thể không rời đi.

Về sau lại trải qua một vài năm tháng, nó đột phá đến Chân nguyên cảnh.

Trùng hợp là Vạn Yêu quốc tuyên bố trưng yêu lệnh, liệt kê tên của một nghìn loại yêu thú quý hiếm, Dạ Ảnh Cáp Yêu bất thình lình xuất hiện.

Kết quả là, Dạ Ảnh Cáp Yêu liền gia nhập Vạn Yêu quốc.

Vạn Yêu quốc, một đất nước của mọi loài yêu thú, chiếm lĩnh hai hướng Tây, Nam của đế quốc Đại Cảnh, tọa lạc trên thập vạn đại sơn, diện tích còn lớn hơn đế quốc đại cảnh những mấy lần.

Yêu thú trong nước chi chít khắp nơi, có mấy chục yêu vương, tùy tiện dậm chân một cái cũng có thể khiến biên cảnh đế quốc Đại cảnh rung chuyển. Nếu không phải giữa các đại yêu vương cũng có mâu thuẫn trùng điệp, không thể đồng tâm hiệp lực thì đế quốc Đại Cảnh đã sớm bị hủy diệt không biết bao nhiêu lần.

Yêu vương mà Dạ Ảnh Cáp Yêu cung phụng tên là Huyết Dực Bức vương, nhưng nó chẳng qua chỉ là một con tiểu yêu, không có bối cảnh cũng không có chỗ dựa, tất nhiên là không có khả năng thể hiện trước mặt yêu vương.

Đối tượng mà nó phục vụ chân chính là Huyễn Điệp Yêu Nữ.

Huyễn Điệp Yêu Nữ, nữ thần của Điệp đảo ở đầm lây Nhược Thủy, so với Dạ Ảnh Cáp Yêu thì bất luận là thân phận, địa vị hay huyết thống đều cao hơn rất nhiều.

Lần này Huyễn Điệp Yêu Nữ mạo hiểm tiến vào thành Lâm An, cần làm chuyện gì Dạ Ảnh Cáp Yêu cũng không biết rõ lắm.

Nói trắng ra là cho dù ở dưới trướng Huyễn Điệp Yêu Nữ, chẳng qua nó cũng chỉ là một con yêu thú dùng thiên phú coi như thuận tay, cùng lắm cũng chỉ được xem như nửa tâm phúc, phụ trách truyền lại tin tức và tiếp ứng.

Huyễn Điệp Yêu Nữ một đi không trở lại, Dạ Ảnh Cáp Yêu đành phải mạo hiểm tiến vào thành Lâm An tìm kiếm.

Thế là liền có những chuyện xảy ra phía sau.

Người và yêu chinh chiến không biết bao nhiêu năm tháng, nó tử vong chẳng qua là một lần va chạm không quan trọng gì.

Cũng giống như người bán hàng rong bị nó ăn thịt kia.

Qua tối nay, cũng sẽ không còn có yêu thú nào nhớ rõ nó nữa.

Đây cũng là sự tàn khốc của thế giới thần thoại, những người mạt pháp chỉ nhớ ghi chép sự cường đại, huy hoàng của thân, lại quên đi vô số thứ nhỏ yếu bất đắc dĩ.

Ngươi yếu, ngươi chết, đáng đời, ngươi, đừng oán than.
Bình Luận (0)
Comment