Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 619 - Chương 619: Vạn Yêu Phổ

Chương 619: Vạn yêu phổ Chương 619: Vạn yêu phổChương 619: Vạn yêu phổ

Đèn chiếu hồn, thẩm phán cân nặng, người khoác áo choàng đen mở miệng vàng: "Giọt nước trong biển cả mênh mông, bảy kiếp tu đồ mịt mờ, trời sinh vạn vật thiếu nhân, đất nuôi chúng sinh không từ."

Ban thưởng: Vạn yêu phổ.

Vạn yêu phổ: Tư liệu hình ảnh vê các loài yêu đến từ thế giới Thâm Uyên, có thể nhận dạng được vạn loại yêu trong thiên hạ.

Tần Hà vừa nhìn, ôi chao, muốn cái gì thì được cái đó.

Tay vừa lật, bạch quang lóe lên, vạn yêu phổ xuất hiện trong lòng bàn tay.

Đây là một quyển sách dày khoảng nửa thước, tâm niệm vừa động, sách liền râm râm bắt đầu tự lật qua lật lại.

Cuối cùng dừng lại tại trang đồ văn về một con cóc yêu mười hai chân.

Dạ Ảnh Cáp Yêu: Một loại yêu vật tiến hóa từ chỗ sâu trong địa tầng, tính tình hung hãn, không có truyền thừa huyết mạch, thiên phú là tập kích trong bóng tối, bụng có răng nanh, là yêu thú thuộc loại thôn phệ. Chân cóc và hình thể gia tăng theo sự tăng trưởng của thực lực, mười hai chân là hình thái cao cấp, mỗi cá thể có sự khác biệt lớn, đa số là hình thái bốn chân, sáu chân và tám chân. Bình cảnh chủng tộc là Dũng tuyền cảnh...

Cả trang đồ văn giới thiệu kỹ càng về mọi mặt của Dạ Ảnh Cáp Yêu.

Mà làm Tần Hà thích nhất chính là phần cuối cùng, bộ phận có thể lấy làm tài liệu.

Gân của Dạ Ảnh Cáp Yêu có thể chế thành dây cung; nội đan, da, thận cóc có thể làm thuốc luyện đan; lá gan có thể sản sinh độc tố nên phải cẩn thận. Tần Hà vừa xem xong đã cảm thấy đáng tiếc vì không lột thêm miếng da.

Lá gan còn có độc, không biết thương hội có chịu mua hay không nữa.

Nhưng mà thế cũng đủ rồi.

Một khối yêu thi, vừa có thể lấy tài liệu lại có thể thiêu thi.

Có tiên còn có ban thưởng.

Tần Hà bỗng nhiên có cảm giác con đường "tiến tới" của chính mình đã rộng nay còn rộng hơn. ...

Trời vừa tờ mờ sáng Tần Hà đã dọn đẹp tro cốt rồi lại đi đến tiệm thu mua Tử Kinh.

Tiểu chưởng quỹ vừa trông thấy người đến là Tân Hà, khóe miệng co giật mấy lần, cắn răng hàm nói: "Ngươi còn dám tới đây, có tin ta đánh ngươi không?”

Thằng nhãi này tới tới lui lui mấy lần rồi nhưng mà chưa giao dịch thành công lần nào cả.

Hoặc là vừa ra giá hắn đã chạy vội, hoặc là vừa mặc cả xong hắn lại chạy tiếp, còn dùng mấy thủ đoạn nhỏ với gã nữa chứ.

Hai mươi năm tập trung vào một việc, dạng người nào, chiêu trò nào mà tiểu chưởng quỹ chưa gặp qua, mấy thủ đoạn nhỏ thế này sao có thể lừa gạt được hắn.

"Mua bán không thành thì vẫn còn tình nghĩa, giá cả không hợp lý thì có thể đàm phán, động tay động chân không tốt đâu, ảnh hưởng tài vận." Tần Hà trừng mắt nhìn, thật ra hắn cũng không muốn tới đây, nhưng bán qua bán lại hắn phát hiện một điều.

Thế giới này mẹ nó thật sự là không gian không phải thương nhân, không phải thương nhân thì không gian, có thể bán được giá đúng là do chính mình đã biết giá, nếu không biết thì bị thiệt vẫn phải chịu thôi.

Cho nên, đi đến nơi nào cũng không quan trọng.

Tiệm thu mua Tử Kinh cách chỗ hắn gần nhất, vậy chọn nó đi.

Có được hay không không quan trọng, cứ hỏi giá trước đã.

"Mồm mép cũng giỏi gớm." Tiểu chưởng quỹ híp mắt dò xét Tần Hà, nói: "Nói đi, muốn bán cái gì?"

Tần Hà cũng không nói nhảm nữa, trực tiếp lấy gân của Dạ Ảnh Cáp Yêu ra để lên quầy hàng.

Tiểu chưởng quỹ vừa nhìn, hai mắt lập tức sáng ngời.

Gân của cóc yêu!

Cái thứ đồ chơi này cũng không thường gặp, hơn nữa còn thô như thế kia, chất lượng thì càng cao cấp, rất mới mẻ.

Đây là tài liệu nằm trong danh sách cao cấp của thương hội.

Cái gọi là danh sách cao cấp, là chỉ tài liệu mà thương hội tập trung thu mua, danh sách cao cấp có cao có thấp, có vài tài liệu quý hiếm thậm chí sẽ thu mua mà không tiếc giá phải trả ra.

Mấy năm nay biên cảnh của đế quốc Đại Cảnh bất an, tài liệu chế tạo dây cung của cung nỏ cao cấp đã trở thành một trong các loại thương phẩm trong danh sách cao cấp một thời gian dài, tỷ lệ giật giá đã đạt mức 30%, thu mua được thì coi như lập công lớn.

Giá thị trường ước chừng tám ngàn ngân tệ, giật giá cao nhất có thể lên đến một vạn.

"Gân của cóc yêu, chất lượng tạm được, có thể mua, định bán bao nhiêu?” Tiểu chưởng quỹ quen thói chèn ép sự kỳ vọng của Tần Hà, không nhanh không chậm hỏi.

"Ngươi ra giá đi." Tân Hà nhếch miệng nở nụ cười.

Nhìn nụ cười trên mặt Tần Hà, tiểu chưởng quỹ thở một hơi thật dài, nội tâm muốn báo giá cho hắn là bốn ngàn, lại sinh sôi nhịn xuống.

Thằng nhãi này, giá cả mà thấp cái là hắn trực tiếp bỏ đi ngay.

Gần đây vẫn luôn chưa mua được vật liệu gì tốt, thành tích cũng bình thường, nếu bỏ qua thứ này thì rất đáng tiếc.

"Sáu ngàn." Sau một hồi trầm ngâm, tiểu chưởng quỹ đưa ra một cái giá.

Tần Hà nghe xong, không nói hai lời bắt đầu đóng gói gân thú, rõ ràng là đang muốn nói ta đi tìm người khác, không đàm phán với ngươi nữa.

Tiểu chưởng quỹ lập tức cuống quýt, vội nói: "Tám ngàn, tám ngàn thì mua, không cao hơn được nữa đâu."

"Cho ngươi thêm một cơ hội ra giá." Tân Hà dựng thẳng một ngón tay cái lên.

Dù không sử dụng chân ngôn thuật, hắn cũng có thể phân rõ tên tiểu chưởng quỹ này đang nói thật hay nói dối.

Tám ngàn, rõ ràng chưa đạt tới đỉnh.

"Một vạn." Tần Hà trực tiếp tăng thêm gần 30%.

"Ta... Ngươi có can đảm ra giá thật đấy, cái giá này cao quá rồi, không có ai làm ăn buôn bán như ngươi đâu.'

"Ngươi chỉ cần nói có mua hay không thôi?"

"Thật sự không trả nổi một vạn, nếu ngươi thật tâm muốn bán thì phải trả giá ít hơn chút."

"Ba... hai... một."

"Một vạn thì một vạn, được, ta trả một vạn!"

Cuối cùng, Tần Hà lần đầu giao dịch thành công với tiệm thu mua Tử Kinh với cái giá một vạn.

Sau khi bán xong gân thú là đến nội đan và thận, tổng cộng thu được một vạn bốn ngàn ngân tệ, khiến túi tiền của Tần Hà bành trướng một cách dữ dội.

Có tiền rồi!

Tiền vừa rơi vào túi, Tần Hà lập tức chạy về phía tửu lâu, gọi ra một bàn lớn tràn đầy đồ ăn, ăn như gió cuốn.

Nhấm nháp mỹ thực là một chuyện, quan trọng hơn là tổ yêu công của Tiểu Điêu đã im hơi lặng tiếng đạt tới tâng thứ chín của Phàm thể cảnh, sắp sửa đột phá Chân nguyên cảnh rồi.

Nếu không nắm chắc thời gian bù đắp lại thì Tân Hà rất nhanh sẽ bị sủng vật mà bản thân nuôi vượt qua.

Chuyện này thật mẹ nó, nói lý với ai bây giờ?...

Tần Hà lại không biết rằng, xung quanh Thúy thanh lâu giờ phút này đang có rất nhiều người quan sát vết máu xanh lục bị kéo lê trên mặt đất, chỉ chỉ trỏ trỏ, gương mặt lộ vẻ hoảng sợ.

Vết máu khô cạn màu xanh sẫm, vừa nhìn liên biết là máu của yêu quái.

Một truyền mười, mười truyền trăm, việc này rất nhanh đã kinh động đến Trấn ma tỉ.

Gió bắt đầu từ cuối thanh bình... Tân Hà không hề biết rằng, tùy tiện một lần kéo đi, lại bắt đầu đưa tới gợn sóng.
Bình Luận (0)
Comment