Chương 620: Ngưu Thừa An
Chương 620: Ngưu Thừa AnChương 620: Ngưu Thừa An
Thể diện là một thứ gì đó rất kỳ quái.
Nó thường là ngươi phối hợp với ta, ta phối hợp với ngươi, hỗ trợ lẫn nhau.
Nếu có chuyện gì xấu xảy ra, chỉ có ngươi biết ta biết thì còn có thể giấu kín, nhưng tuyệt đối không thể mọi người biết.
Nếu để mọi người đều biết, thì sẽ rất mất mặt.
Trấn ma ti Điển quân giáo úy Ngưu Thừa An nhìn vết máu dài trên mặt đất, da đầu có chút tê dại.
Đại sự không ổn.
Nguyên nhân, bắt đầu từ nửa tháng trước nói lên.
Nửa tháng trước, Ngưu Thừa An được lệnh xuất Kinh tiếp nhận một yêu nhân đặc biệt từ trong tay biên quân.
Đúng vậy, chính là Huyễn Điệp Yêu Nữ.
Phía trên nói năng thận trọng, cái gì cũng không nhiều lời, chỉ phân phó Ngưu Thừa An áp giải yêu nhân tới Trấn ma tỉ là coi như hoàn thành nhiệm vụ.
Mặc dù bên trên lập lờ không tiết lộ quá nhiều thông tin, nhưng Ngưu Thừa An với tư cách là tiểu đầu lĩnh của Trấn ma tỉ, tất nhiên cũng nghe phong phanh được một ít tin tức.
Yêu nhân đặc biệt này, không phải tù binh, nàng ta đến Trấn ma tỉ là có nhiệm vụ.
Còn nhiệm vụ đó là gì, Ngưu Thừa An không biết, cũng không dám hỏi. Nhưng hắn chắc chắn, Huyễn Điệp Yêu Nữ kia, không phải tù binh.
Bởi vì yêu quái mà Trấn ma ti bắt được, phàm là còn sức chống cự, chắc chắn sẽ không ngừng phản kháng.
Trên đường áp giải, vì để ứng phó với sự phản kháng của đám yêu loại bị bắt, nhiều thủ hạ của hắn đã thiệt mạng hoặc bị thương.
Nhưng trong đó lại không bao gồm Huyễn Điệp Yêu Nữ có thực lực mạnh nhất này.
Nói chính xác thì dọc theo đường đi Huyễn Điệp Yêu Nữ không có bất kỳ ý đồ phản kháng nào, cùng lắm thì chỉ dùng huyễn thuật để trêu đùa một vài binh lính và người qua đường.
Quả nhiên, Huyễn Điệp Yêu Nữ đã biến mất bí ẩn vào đêm được giao cho Trấn ma tỉ.
Nếu việc này không phải người của mình thả đi, Ngưu Thừa An sẽ đem tên của mình viết ngược lại.
Vậy thì bây giờ câu hỏi đặt ra.
Huyễn Điệp Yêu Nữ rõ ràng đã được thả, vì sao Dạ Ảnh Cáp Yêu thủ hạ của nàng ta, lại chết ở kinh thành?
Nói chính xác hơn là nàng ta đã chết ở đây.
Vết máu kéo dài từ Yên chi đường này đến đường phố thành tây, ước chừng hơn một ngàn bước!
Ngưu Thừa An đã từng gặp con Dạ Ảnh Cáp Yêu kia, nó theo đuôi đội áp giải đến tận ngoại ô kinh thành.
Nói là theo đuôi, không bằng nói là hộ tống.
Máu màu xanh sẫm, cơ hồ khẳng định chính là của nó, khả năng trùng hợp rất thấp.
Điều này lại dẫn đến một vấn đề khác, Dạ Ảnh Cáp Yêu lành ít dữ nhiều, vậy Huyễn Điệp Yêu Nữ thì sao?
Dạ Ảnh Cáp Yêu không quan trọng, nhưng nếu Huyễn Điệp Yêu Nữ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, sẽ không dễ dàng giải quyết hậu quả.
Huyễn Điệp Yêu Nữ được ra vào Trấn ma tỉ, tám chín phần mười là vì Trấn ma ti và Vạn Yêu Quốc đã có giao ước hoặc thỏa thuận ngầm nào đó với Huyết Dực Bức Vương.
Hiện tại vết máu của Dạ Ảnh Cáp Yêu kéo dài cả ngàn bước, giống như là hận không thể để cho cả thế giới đều biết Huyễn Điệp Yêu Nữ có khả năng đã xảy ra chuyện.
Mà Huyết Dực Bức Vương nổi tiếng là tính khí thất thường và sĩ diện.
Giao dịch ngâm bị phá vỡ, còn gây ồn ào lớn như vậy, Huyết Dực Bức Vương sau khi biết được sẽ có phản ứng như thế nào, khó mà nói.
Trong này có phải là có người châm ngòi, dùng âm mưu hay không, lại càng khó nói.
Một chiếc lá rơi, cả thiên hạ đều biết trời đã sang thu.
Các khớp nối nhỏ phía sau Dạ Ảnh Cáp Yêu khiến da đầu hắn tê dại.
"Thủ lĩnh, đã kiểm tra, là vết máu của Dạ Ảnh Cáp Yêu." Một đội chính dưới trướng chạy tới nói nhỏ, sau đó hắn nhìn xung quanh, thấp giọng hỏi một câu: “Làm sao bây giờ?”
"Công tư phân minh." Ngưu Thừa An liếc hắn một cái, nhàn nhạt phun ra bốn chữ.
Đội chính sửng sốt một lúc, có chút bối rối, nói: "Thủ lĩnh, Dạ Ảnh Cáp Yêu này cũng giống như lần trước..."
"Không muốn chết thì đừng nói lung tung." Ngưu Thừa An trừng mắt liếc hắn một cái, sau đó nói: "Mau phái người rửa sạch vết máu, phân phó xuống, cái gì cũng đừng nói, cái gì cũng đừng hỏi, coi như không biết gì hết."
"Ách, vâng vâng..."
Đội chính vừa nghe vậy, sợ đến rụt cổ lại, cũng không dám nhiều lời nữa, vội vàng kêu mọi người làm việc nhanh nhẹn lên.
Ngưu Thừa An liếc nhìn đám người đông đúc, khẽ thở một hơi.
Thầm nghĩ người ra tay kia, cho dù ngươi bí mật giết chết Dạ Ảnh Cáp Yêu, cũng tốt hơn làm náo loạn cả thành thế này.
Nhưng Ngưu Thừa An cũng chỉ lẩm bẩm vài câu trong lòng.
Loại chuyện này, người đau đầu không nên là hắn, mà phải là các vị đại nhân bên trên.
Trời sập xuống, đã có người cao hơn chống đỡ.
Hắn chỉ là một giáo úy điển quân nho nhỏ, cái gì cũng không phải.
Thu thập vết máu xong, Ngưu Thừa An dẫn đội chính và mấy tên thủ hạ, tìm kiếm về hướng vết máu biến mất theo bản năng.
Nhưng mà tìm kiếm như vậy chắc chắn không thu hoạch được gì, một khi vết máu biến mất sẽ không còn dấu vết gì nữa, về phần vết kéo, trên đường khắp nơi đều là người, hẳn là đã sớm bị che dấu.
Ngưu Thừa An rất nhanh đã bỏ cuộc, đồng thời hắn cũng không tin rằng kẻ ra tay sẽ để lại chứng cứ gì.
Vì thế hắn quay về hướng Trấn ma ti, dự định kết thúc công việc hôm nay. Nhưng lúc đi ngang qua góc đường, hắn lại dừng bước.
Ven đường, một cửa tiệm thiêu thi khiến hắn cảm thấy lạ mắt.
Hắn thường xuyên đi qua con đường này, lúc trước chỗ này cũng là một cửa tiệm thiêu thi, nhưng hình như không có dáng vẻ như vậy.
Nó không có tên, chỉ có một chữ "thất", có vẻ hơi quái dị.
Trong chớp mắt, hắn nhớ lại, hắn đã từng gặp thợ thiêu thi nơi này.
Thời điểm áp giải Huyễn Điệp Yêu Nữ trở về, tất cả mọi người bị dọa chạy tán loạn, chỉ có thợ thiêu thi trong cửa tiệm này không những không chạy, còn thèm thuồng nhìn chằm chằm vào Huyễn Điệp Yêu Nữ mà cười ngây ngô.
Nghĩ đến đây, Ngưu Thừa An ma xui quỷ khiến, nhấc bước đi về phía cửa tiệm thiêu thi kia.