Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 624 - Chương 624: Ma Vật Song Sinh

Chương 624: Ma vật song sinh Chương 624: Ma vật song sinhChương 624: Ma vật song sinh

Tiêu tiền thì dễ, kiếm tiền thì khó.

Đối với chuyện này Tần Hà đã thấu hiểu sâu sắc trong mấy ngày qua.

Chẳng phải thế sao, mới vừa kiếm được hơn một vạn viên ngân tệ đã tiêu còn thừa không nhiều lắm rồi.

Vẫn may là thực lực cũng đang vững bước tăng trưởng, Đồng thời Vạn yêu phổ cũng cung cấp cho Tần Hà một số tài liệu tham khảo rất tốt.

Ví dụ như là ăn gì sẽ giúp thực lực tăng trưởng nhanh nhất, tốn ít tiên nhất, thực lực tăng nhiều nhất.

Thực ra để mà nói về việc nên ăn thịt gì, thực lực cũng không tăng nhiều bằng ăn nội đan.

Lý do rất đơn giản, lực lượng cốt lõi thực sự của các loại yêu chính là nội đan.

Nguyên lực mà nó ẩn chứa so sánh với chút ít chứa trong máu thịt là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau.

Nhưng Tần Hà cũng không dám nuốt nội đan trực tiếp.

Bởi vì ẩn chứa trong nội đan không chỉ có nguyên lực, mà có cả ý chí còn sót lại của yêu thú, nguyên lực ẩn chứa trong đó quá mức khổng lồ, chỉ cần sơ sẩy một chút thôi sẽ phải chịu tổn thất lớn.

Rất lâu về trước Tân Hà từng nuốt nhầm một viên ôn đan, Cật tiên công cũng không che đậy được, đánh một quả rắm rất rất dài.

Mấy ngày nay thông qua việc tìm hiểu Vạn yêu phổ, Tần Hà phát hiện, nội đan yêu thú dùng để luyện chế ôn đan vẻn vẻn chỉ là nội đan của yêu thú ở tầng thứ bảy của Chân nguyên cảnh, mà một viên nội đan loại này có thể luyện chế thành hai đến ba viên ôn đan.

Chuyển đổi ngang nhau thì chính là một phần tư nội đan của Chân nguyên cảnh, Cật tiên công đã có chút không gánh được rồi.

Tiêu chảy hay không không quan trọng, chỉ sợ sẽ bị nổ mạnh mà chết hoặc tẩu hỏa nhập ma thôi.

Mặt trái của việc thực lực đột nhiên tăng mạnh chính là mối nguy hiểm tiêm ẩn không thể biết trước.

Chính vì những lẽ đó mà Tần Hà không dám tùy tiện nếm thử.

Nếu thực sự muốn chịu đựng được, chỉ sợ phải dùng đến công pháp sau khi nâng cấp của Cật tiên công là "Thôn ma thiên công" mới có khả năng.

Nhưng mà chỉ khi nào đạt tới Chân nguyên cảnh mới có thể thi triển Thôn ma thiên công, cho nên đoạn khoảng cách từ Phàm thể cảnh đến Chân nguyên cảnh này, Tần Hà chỉ có thể dựa vào việc ăn và ban thưởng khi thiêu thi để đền bù thôi.

Cho nên, tiền chính là đường, chính là cầu, chính là điểm mấu chốt.

Nhưng một phân tiền quật ngã anh hùng hảo hán.

Người ta đến tầng thứ chín của Phàm thể cảnh đã đột phá Chân nguyên cảnh, nhưng xem ra bản thân hắn có đến chín mươi chín tầng duy trì.

May mà đã đến Thâm Uyên, nếu không đến đây thì hắn thật sự sẽ bị vây đến chết trong "vũng nước cạn" mất.

Hiện giờ Tần Hà cũng không có con đường kiếm tiền nào tốt.

Chỉ có thể bắt mấy yêu ma bán lấy tiền mới có thể duy trì bộ dáng.

Nhưng mà loại vật như yêu ma này, không chỉ có thể ra ngoài bắt, còn có thể tự dâng tới cửa.

Chẳng phải là vậy sao, Tần Hà vừa trở lại phòng thiêu thi, bên ngoài đã có một người đứng đợi, đằng sau còn kéo theo một chiếc xe.

Là nam tử trung niên bị què chân kia, ông ta lại tới nữa.

"Còn thiêu thi miễn phí không?" Trông thấy Tần Hà, nam tử trung niên dò hỏi.

"Miễn phí, trong khoảng thời gian này bất kể là loại thi thể gì cũng đều được miễn phí." Tân Hà nhếch miệng nở nụ cười, xoa xoa đôi bàn tay nói: "Thứ này của ngươi... là thi thể gì đấy?"

Nam tử trung niên khẽ nhìn thoáng qua hai bên nhanh đến gần như không để lại dấu vết, chân chờ một chút rồi nói: "Thi thể bị ma hóa, đại hung, ngươi cứ cân nhắc kỹ rồi hãy nhận."

"Đại hung? Không có việc gì, ta thích nhất là đại hung." Tân Hà càng cười vui vẻ hơn, tiếp nhận xe ba gác từ trong tay ông ta cứ như là đang cướp lấy, nói: 'Ngày mai đến nhận tro cốt, nếu như ngươi chờ không kịp thì đợi đến khi trời tối tới lấy cũng được."

Nói xong liền lôi xe ba gác vào trong phòng thiêu thi,'bùm" một tiếng, cửa lớn bị đóng lại.

Nam tử trung niên đứng ở bên ngoài, khuôn mặt có chút co quắp.

Dừng một chút, ông ta mới quay người khập khiễng rời đi. ...

Trong phòng thiêu thi.

Tần Hà xốc vải che thi thể lên, miệng lập tức khẽ nhấch lên.

Thứ này... thật sự là đại hung!

Ông ta không nói điêu!I Đây là một khối thi thể nữ, khuôn mặt mỹ lệ, thân hình thanh mảnh tinh tế, nếu như bỏ qua màu da thịt trắng như vôi của nàng ta thì cũng được coi là một mỹ nữ.

Chỗ quỷ dị là hai tòa núi lớn trên người nàng.

Một chữ, lớn!

Hai chữ, rất lớn!

To như cái chậu rửa mặt, da dẻ căng bóng tròn trịa, chỉ còn một lớp da rất rất mỏng, như quả bóng bay thổi thêm một hơi liền vỡ, mơ hồ có thể trông thấy đồ vật đang cuộn mình bên trong, có rất nhiều chân, một con màu đen, một con màu trắng.

Thỉnh thoảng có hai điểm ánh sáng đỏ lấp lóe, đó chính là ma đồng của bọn chúng.

Từng sợi từng sợi ma khí tràn ra từ đỉnh núi, vờn quanh miệng mũi của thi thể, dây dưa, cuối cùng lại chui vào trong thi thể từ miệng và mũi, không ngừng tuần hoàn.

Hai mắt Tần Hà sáng lên, đây là một loại ma vật bồi dưỡng thành đôi.

Cụ thể là thứ gì thì vẫn chưa biết, nhưng so sánh với một con ma hầu thì chắc chắn đáng tiên hơn.

"Gia, bọn họ đang dùng thi thể nuôi ma vật!"

"Lương tâm quá quá quá bại hoại xấu xal"

“Tiêu diệt bọn họ, vì dân trừ hại!"

Ma Phi trên xà nhà lại bắt đầu kêu đánh kêu giết.

"Câm miệng." Tần Hà giương mắt nhìn nó một cái.

'Ặc...' Ma Phi co rụt cổ lại, vội vàng ngậm chặt miệng.

Thấy thế, Tần Hà lấy đinh trấn thi ra bắt đầu làm việc.

Trước tiên đóng cho thi thể ba "châm'.

Một châm đóng vào mi tâm, hai châm đóng vào xương tỳ bà.

Sau đó dùng khoái đao rạch một phát, trực tiếp rạch thủng đỉnh núi.

"Bùm! Bùm!"

Hai tiếng nổ lớn vang lên, hai ngọn núi âm vang nổ tung, ma vật màu đen phun nước bọt tung tóe.

Nhưng mà ma vật phun nước bọt tung tóe nhanh bao nhiêu thì động tác của Tần Hà càng nhanh bấy nhiêu.

Lấy tay đè ép, một lồng khí mang theo kim sắc liên bao trùm toàn bộ bàn thanh lý thi thể.

Nước bọt của ma vật phun tung tóe trên lồng khí, lập tức xì xèo toát ra khói đen.

"Xì xì xì -

Trong làn khói đen, hai cái mồm cá sấu đột nhiên mở ra, hung hăng cắn lên lông khí.

Đây là ma vật bắt đầu tấn công rồi!

Lồng khí lập tức kịch liệt lấp lóe, sau đó kêu "bùm" một tiếng nổ tan.

"Nghiệp chướng!"

Mí mắt Tần Hà khẽ giật một cái. Miệng cá sấu của con ma vật này cực kỳ sắc bén.

Lồng chân khí của mình lại bị đâm xuyên qua chỉ bằng một kích của bọn chúng.

Mặc dù chỉ là một cái lồng khí tiện tay dựng lên nhưng cũng không phải thứ mà ma vật nào đều có thể phá hủy.

"Vụt!"

Một chiêu không thành, Tần Hà trực tiếp tung chiêu thứ hai.

Kẹp gắp than lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, như tia chớp kẹp lấy hai con ma vật.

"Xìxì--"

Hai con ma vật lập tức ra sức giấy giụa, hình thể không lớn nhưng lực lượng lại cực kỳ khủng bố.

Ma sát khiến kẹp gắp than ứa ra tia lửa.

Nhưng... cũng chỉ đến thế mà thôi.

Tần Hà không hề dừng lại dù chỉ một chút, tay trái vừa điểm, trực tiếp cho chúng nó bốn đạo ấn phong ma.

Ma vật lập tức trở nên suy sụp, không có động tĩnh.

Mặc dù Tần Hà dây dưa với ma vật không nhiêu, nhưng ban thưởng phong ấn trấn ma lại rất là hữu dụng, nhẹ nhõm hơn nhiều so với khi đối phó yêu vật.

Cũng hết cách, đây là uy lực của sự khắc chế, chính là không có đạo lý như vậy đó.

Đụng vào trên tay Tần Hà, vậy thì chứng tỏ ông trời cũng muốn thu phục nó.

Mười phần bản lĩnh nhưng thậm chí còn chưa thể hiện được chút nào đã phải đầu hàng rồi.

Giơ kẹp gắp than lên, Tần Hà tỉ mỉ dò xét hai ma vật này.

Là hai con ma vật thuộc loại rết, ước chừng dài khoảng hai thước, khí quan lớn nhất là đầu, có hơi giống loài cá đuối ở dưới biển sâu, mọc ra hai hàm răng rất khoa trương, còn có hai cánh.

Một đỏ đen, một xám trắng, màu sắc vô cùng kinh hãi, chỉ nhìn thoáng qua đã cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Ma khí quấn quanh thân, cực kỳ cô đọng.

Loại ma vật ký sinh này, mới chỉ vỏn vẹn là Phá thể đã kinh khủng như thế.

Lại nhìn kỹ kẹp gắp than được luyện chế từ huyền thiết kia, chỉ mới sử dụng trong chốc lát đã bị ngàn chân và hàm răng của bọn chúng khoét ra bảy tám lỗ hổng.

Trong đó có một chỗ gần như sắp chặn ngang bẻ gãy kẹp gắp than.

"Chậc... ma vật thật là lợi hại!" Trên mặt Ma Phi lộ vẻ kinh dị, sau đó hiếm thấy nhắc nhở Tần Hà một câu: "Gia, chỉ sợ con ma vật này là đang nhắm về phía ngươi, có người muốn hại ngươi, lương tâm thật là mục nát."

Tần Hà không để ý đến nó, cất hai con ma vật thật kỹ, lấy nước trong ra thanh tẩy thi thể, tiến hành bước kế tiếp.

Sau khi rửa sạch sẽ nước bọt của ma vật, Tần Hà lại tìm một quả bầu đã phơi khô ở nơi hẻo lánh của gian phòng, một đao chặt xuống một phân thành hai, lần lượt lấp đầy hai đỉnh núi khô quắt của thi thể rồi vá lại.

Vậy là coi như khôi phục hình dáng cũ rồi. Tiếp theo chuyển thi thể vào lò, Nam minh ly hỏa dâng lên, trong ánh lửa màu xanh hừng hực thi thể dần dần hóa thành tro tàn.

Một canh giờ sau, Tần Hà nhìn thấy kịch đèn chiếu của thi thể.

Ma Phi thích nói năng linh tỉnh, nhưng vừa rồi có một câu nó nói đúng.

Lương tâm của đám người này đúng là đã mục nát cả rồi.

Thi thể này mới vừa chết cách đây hai ngày.

Nói cách khác chính là dùng cơ thể sống nuôi mai
Bình Luận (0)
Comment