Chương 626: Hình Tam mời ăn cơm
Chương 626: Hình Tam mời ăn cơmChương 626: Hình Tam mời ăn cơm
Qua ngày hôm sau, mãi cho đến khi mặt trời lên cao.
Tần Hà mới tỉnh lại.
Không phải là tự nhiên tỉnh dậy, mà là bị người ta gõ cửa đánh thức.
"Ai đó, sáng sớm chưa chi đã gõ cửa rầm rầm, người ta còn chưa! Ngủ! Tỉnh! Đấy!"
Tần Hà gắt ngủ, hắn đang mơ rằng mình liên tiếp đột phá Chân nguyên cảnh, Dũng tuyền cảnh, Luân hải cảnh, Đạo cung cảnh, đang gặm Quốc chủ Vạn yêu quốc một trận.
Kết quả, bị đánh thức!
Bên ngoài không trả lời, chỉ có tiếng gõ cửa vẫn còn tiếp tục.
Tần Hà chỉ có thể mở cửa, tập trung nhìn qua, đứng trước cửa là một nam tử trung niên phúc hậu, sau lưng còn có hai người trẻ tuổi mặc áo vàng, trên đỉnh đầu có thi khí quấn quanh đi theo.
Khí tức rất quen thuộc, là thợ thiêu thi.
"Tại hạ Hình tam, là thợ đầu mục ở vùng này, ta thấy tiểu ca đã mở cửa hàng được một thời gian, hôm nay đặc biệt tới thăm hỏi, có chỗ đường đột, mong tiểu ca rộng lòng tha thứ." Hình tam cười, vẻ mặt hiền lành, toàn thân gọn gàng sạch sẽ, khiến người ta cảm thấy ấm áp như gió xuân.
"Hóa ra là Hình Tam gia, kính đã lâu kính đã lâu." Trong mắt Tần Hà xẹt qua một vệt ánh sáng, chắp tay qua quýt có lệ.
Nói về thợ đầu mục của thợ thiêu thi khu vực phụ cận Trấn ma tỉ.
Cái gọi là "Thợ đầu mục”, chính là một thân phận thuộc về một nửa quan phương, mặt ngoài thì do thợ thiêu thi đề cử ra, nhưng trên thực tế thì ý kiến của Trấn ma ti mới là mấu chốt.
Nguyên nhân là có đôi khi Trấn ma ti sẽ gặp được một vài thi thể yêu ma cần có chất đốt mới có thể xử lý hoàn toàn, bọn họ sẽ triệu thợ thiêu thi làm việc, lúc này liền cân thợ đầu mục ra mặt tổ chức.
Có chút cùng loại với thân hào nông thôn, tông lão, không có danh phận, nhưng lại có địa vị khác biệt với dân chúng bình thường.
Tất nhiên, nói đến thao tác thực tế thì vẫn cần phải xem ai biết xử lý công việc, ai biết tặng lễ, ai có quan hệ hơn.
Trấn ma ti cũng chẳng thèm bận tâm ai là đầu mục, kẻ nào biết dâng chỗ tốt thì chính là kẻ đó.
Không hề nghi ngờ, Hình Tam nhất định là một kẻ già đời lăn lộn ở đất Kinh thành này, tám chín phần mười phía sau ông ta kinh doanh một vài sản nghiệp ngầm không thể gặp người.
Thiết luật Đại Cảnh, dân gian nghiêm cấm chăn nuôi ma vật, kẻ vi phạm tịch thu tài sản và giết cả nhà.
Tần Hà cũng không xác định chắc chắn rằng Hình Tam là có liên hệ trực tiếp với đám chăn nuôi yêu ma kia hay là chính bản thân ông ta tự kinh doanh, nhưng chơi đùa thi thể cùng nuôi ma vật, trời sinh chính là một đôi.
Tiêu không rời Mạnh, Mạnh không rời Tiêu.
Hôm qua mình vừa mới đốt đi một bộ thi thể sinh ma, hôm nay Hình Tam đã tới rồi.
Liên hệ trong này, lại càng thêm trực tiếp.
"Đường đột thì ngược lại cũng không phải, chỉ là nơi này của ta rất bừa bộn, cũng không có gì chiêu đãi ngươi, nếu ngươi không có chuyện gì khác thì về đi, có chuyện hay không có chuyện thì cũng qua lại thường xuyên." Tần Hà vươn vai một cái, lộ ra vẻ mặt người tuổi trẻ cương trực, phất phất tay.
Sắc mặt Hình Tam hơi cứng đờ, hôm nay ông ta tới cửa, thực sự là bị ép đến không còn cách nào khác.
Kỳ hạn ba ngày đã đến, thi thể sinh ma ngày hôm qua để thăm dò hắn cũng giống như trước đó, như trâu đất xuống biển, không có kiểm tra ra được bất cứ cái gì, thậm chí còn không nghe được tiếng đánh nhau truyền ra.
Thực lực mà Tần Hà biểu hiện ra, đã khiến Hình Tam không còn dám phát động thêm hành động nào nhằm vào hắn nữa.
Hôm nay ông ta tới, là muốn tạo quan hệ tốt với Tần Hà, ngâm thừa nhận sự tồn tại của hắn.
Thứ hai là cũng muốn dò xét chút nội tình của Tần Hà, sớm bàn giao cho bên phía Trấn ma tỉ.
Về phần Trấn ma ti đối đãi với Tần Hà như thế nào, ông ta không quan tâm, tốt nhất là hai bên có thể đánh nhau, càng hung ác càng tốt, ông ta mới có thể tọa sơn quan hổ đấu.
Chỉ là ông ta không ngờ rằng, Tần Hà hoàn toàn không cho thợ đầu mục là ông ta chút mặt mũi nào, vừa nói hai câu đã phất tay đuổi người.
Cũng không biết người này là có tính cách như thế, hay là do đầu óc có chút vấn đề.
Không biết giơ tay không đánh người mặt tươi cười à?
Mặc dù là ta chủ động tìm tới cửa, nhưng ngươi như vậy là quá không để ta vào mắt rồi đấy! Có điều Hình Tam cũng không phải là người bình thường, vẻ cứng ngắc trên mặt ông ta chỉ thoáng qua một cái rồi biến mất, trên mặt vẫn là nụ cười ấm áp như trước, nói: "Tiểu ca nói đùa, ta chính là đầu mục thợ thiêu thi, hôm nay tới là đại diện cho các thợ thiêu thi khác chào mừng tiểu ca tới nơi này khai trương cửa hàng, rảnh rỗi không có việc gì, ta mời tiểu ca vừa ăn vừa nói chuyện, cũng là làm quen với nhau."
"Ăn... Ăn cơm?!"
Ánh mắt Tần Hà lập tức sáng lên.
Ôi má ơi, sáng sớm thức dậy còn có chuyện tốt như vậy?
Đã bao lâu không có người chủ động mời mình ăn cơm rồi nhỉ?
"Đúng vậy, ăn bữa cơm rau dưa, ta thấy tiểu ca cũng có thể tiết kiệm bữa sáng rồi?" Hình Tam thấy Tần Hà động lòng, giữa đôi mày lộ vẻ vui mừng.
Thích ăn, đây chính là nhược điểm, ông ta thích liên hệ với kẻ có nhược điểm nhất, loại người này dễ dàng bắt chẹt.
Vốn còn tưởng hắn là cao thủ, nhưng xem chừng cũng chỉ như vậy mà thôi.
"Ăn cơm rất tốt, đúng lúc bụng ta đang rỗng đây." Tần Hà không hề che giấu, nhếch miệng nở nụ cười, nói: "Chỉ là có một chuyện, ăn cơm không thành vấn đề, nhưng ta tuyên bố trước, sức ăn của ta hơi lớn, ngươi phải mang đủ tiền, nếu ăn quá ngươi cũng không thể quyt đấy."
"Quyt? Làm sao có thể chứ, ha ha ha -"
Hình Tam vừa nghe lời này, lập tức bật cười, không chỉ riêng ông ta cười, hai tên thợ thiêu thi đằng sau ông ta cũng cười, cười xong ông ta vỗ vỗ ngực, đảm bảo: "Yên tâm, sơn trân hải vị tùy ý tiểu ca gọi, bao no." Một người, bụng chỉ có nhiêu đó, hình thể đặt ở đây.
Cho dù toàn bộ đồ ăn là sơn trân hải vị, cũng có hạn mức cao nhất.
Chút tiên tài này, Hình Tam vẫn có đủ tự tin.
"Đã như vậy, vậy thì... Mau đi thôi." Tân Hà không thể chờ đợi được nữa, bắt đầu xoa tay.
Cái này con mẹ nó, ngang tàng a.
Tốt lắm, không ăn thì uổng, lát nữa ngươi đừng khóc là được.
"Đi tửu lâu Thường Sơn, ta đã đặt phòng ăn trước rồi." Nụ cười Hình Tam càng thêm tươi, nghĩ thâm, chỉ cần mời người này ăn xong bữa cơm này, chuyện lửa xém lông mày cơ bản được giải quyết rồi.
Ranh con không biết điều, đợi lát nữa uống hết mấy oản rượu, moi hết tám đời tổ tông nhà ngươi ra.
Bỏ chút máu, đáng giá.
Đợi sau đó ta sẽ báo cáo cho bên Trấn ma tỉ xử lý ngươi.
Thế là, Tân Hà đóng cửa phòng lại, vui vẻ hứng khởi đi theo Hình Tam tới tửu lâu Thường Sơn.
Bữa cơm này, ăn rất rất lâu.
Trong tửu lâu cụ thể xảy ra chuyện gì thì nói ra rất dài dòng, tóm lại đến khi Tần Hà lảo đảo đi ra khỏi tửu lâu thì mặt Hình Tam đã đen đến như là đít nồi, đen đến sắp nhỏ ra mực.
Nhưng ông ta lại không thể không gắng gượng miễn cưỡng nở nụ cười cáo từ Tần Hà, tiếp đó mới vội vã chạy tới Trấn ma tỉ.
Kẻ có tiền, không có ăn quyt. Lại chịu đựng thêm nửa canh giờ chờ đợi, Hình Tam gặp được Ngưu Thừa An.
"Hỏi thăm rõ ràng rồi?" Ngưu Thừa An hỏi.
"Bẩm đại nhân, tiểu nhân đã hỏi thăm rõ ràng, người này tên là Hoa An, nhà ở thành Tô Châu bên cạnh, phụ bối trong nhà tu luyện có chút thành tựu nhỏ, có nhà có ruộng, sở dĩ đến Kinh thành là vì hắn đắc tội một tên kẻ thù Dũng tuyền cảnh, tên là Đường Bá Hổ..."