Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 629 - Chương 629: Tứ Phương Quán, Tử Y Hâu

Chương 629: Tứ Phương Quán, Tử Y Hâu Chương 629: Tứ Phương Quán, Tử Y HâuChương 629: Tứ Phương Quán, Tử Y Hâu

Hồng Lư Tự? Tứ Phương Quán, nơi mà đế quốc Đại Cảnh dùng để tiếp đãi sứ thần ngoại quốc.

Nhưng có sứ giả đến, đế quốc Đại Cảnh vẫn sẽ phái Thành vệ quân liên thủ với Trấn ma ti bảo vệ Tứ Phương Quán chu toàn.

Vậy mà Tứ Phương Quán ngay lúc này, không thấy tăm hơi của Thành vệ quân đâu, người của Trấn ma ti cũng chỉ lác đác ở phía xa.

Thay vào đó là một đám hổ binh và gấu binh cao lớn vạm vỡ đông nghìn nghịt.

Giao lộ quan trọng còn có lang binh đi qua đi lại tuần tra.

Chỉ so sánh khí thế, quân đội của Vạn Yêu Quốc đã vượt trên vệ quân của đế quốc Đại Cảnh một bậc.

Trong Tứ Phương Quán giờ phút này, nhạc khí diễn tấu đồng thanh vang lên, mười mấy nữ tử tuyệt sắc nhẹ nhàng nhảy múa.

Hát hay múa giỏi, thướt tha uyển chuyển, nhưng mà nếu cẩn thận quan sát là có thể phát hiện, sắc mặt của những cô gái này đều trắng bệch, ánh mắt đều chứa đựng sự sợ hãi.

Nhưng hiển nhiên các nàng đã trải qua huấn luyện cực kỳ nghiêm ngặt, mặc dù hoảng sợ nhưng vẫn duy trì được điệu múa không thể bắt bẻ như cũ.

Mà ngọn nguồn của sự hoảng sợ đến từ gấu hổ lang báo tứ phía đang nhìn chằm chăm.

Hơn cả là đến từ phía trên chủ vị, sứ giả Yêu Giao đang híp đôi mắt thằn lằn lại. "Tiểu thân thay bệ hạ vương triều chúng ta kính Tích đại nhân, truyên ý chỉ của bệ hạ, Đại Cảnh Quốc chúng ta nguyện cùng Vạn Yêu Quốc hưởng thái bình chung." Phía dưới chủ vị là một nam nhân đầu đội kim quan thân khoác áo tím, ông ta giơ ly rượu lên, miệng nở nụ cười, tư thái rất thấp.

Ngay bên cạnh ông ta còn có mấy vị quan viên cùng nhau hầu hạ, đều là người của Hồng Lư Tự và Trấn ma tỉ.

"Cùng hưởng thái bình?"

Khóe miệng sứ giả Yêu Giao hơi giương lên, hai tay nó khoác lên người hai nữ hầu mỹ lệ, sờ nắm giở trò một cách tùy ý nhưng lại không có suy nghĩ muốn nâng chén, âm dương quái khí nói: "Thánh nữ Điệp đảo vô cớ mất tích, cóc yêu bị ngộ hại trước mặt mọi người, Bức Vương nhà ta tức giận, Tử Y Hầu gia, ngươi làm thế này khiến ta rất khó xử nha."

Tử Y Hầu nâng chén ngừng giữa không trung, sắc mặt có chút cứng đờ.

Trước đó vài ngày Tuần thành thự của Trấn ma ti báo cáo, tay sai do Huyết Dực Bức Vương ngầm phái đến kinh thành, không rõ thực hư đã mất tích ở kinh thành, một con tiểu yêu dưới trướng bị giết.

Sau khi nhận được tin tức Tử Y Hầu chợt cảm thấy nhức đầu, trong lòng âm thâm cầu nguyện đây chỉ là sự cố ngoài ý muốn, tuyệt đối không phải vì thánh nữ Điệp đảo mà đến.

Nhưng mà đợi trái đợi phải lại nhận được tin tức là Huyết Dực Bức Vương phái sứ giả Yêu Giao, Tích Thiên Long, đi sứ Đại Cảnh Quốc.

Lần đi sứ này, nói là đi sứ, chi bằng nói là hưng sư vấn tội.

Thời điểm Tích Thiên Long đến đây không có bất kỳ thông báo nào, trực tiếp vượt biên mà đến, khiến mấy chục tướng sĩ ở biên quan của Đại Cảnh Quốc bỏ mình, hài cốt cũng chẳng còn. Sau khi tiến vào kinh thành, Tích Thiên Long cũng bày ra bộ dáng khó đối phó.

Còn không phải vậy sao, Tử Y Hầu thay mặt hoàng đế Đại Cảnh mời rượu, vậy mà nó lại dám không nể mặt như thế này đây.

Thế nào thì gọi là phách lối?

Thế này chính là phách lối, ngay cả hoàng đế Đại Cảnh cũng dám không để vào mắt.

Trên mặt Tử Y Hầu lóe lên tia tức giận, nhưng ông ta lại che giấu cực nhanh, đặt chén rượu xuống chắp tay cười nói: "Tích đại nhân hiểu lầm rồi, thánh nữ Điệp đảo mất tích đối với triều ta mà nói trăm hại mà không có một lợi, triêu ta chắc chắn không có khả năng làm ra loại chuyện này, trong chuyện này chắc chắn có hiểu lầm."

"Hiểu lầm?" Sứ giả Yêu Giao cười lạnh, nói: "Tử Y Hầu, ngài cảm thấy bản sứ quay trở về nói với Bức Vương rằng đây là hiểu lầm thì có thể khiến Bức Vương hết giận không?”

"Chuyện này..." Tử Y Hầu lập tức nhíu mày, nói: "Mong rằng Tích đại nhân thay triều ta truyền đạt, chuyện này có điều kỳ quặc, không thể bài trừ khả năng có mật thám của nước thứ ba có ý định châm ngòi."

"Có ý định châm ngòi?" Sắc mặt của sứ giả Yêu Giao trở nên lạnh lẽo hơn, hỏi: "To gan hỏi Tử Y Hầu, nước thứ ba này có thể là nước nào?"

Tử Y Hầu trầm ngâm trong chớp mắt, nói: "Vẫn đang điều tra."

"Vậy có nghĩa là không biết đúng không?" Con ngươi của sứ giả Yêu Giao bắn ra hàn quang, gần từng chữ một: "Không biết, không phải là một câu trả lời.'

Nói đến lời cuối cùng, tay của sứ giả Yêu Giao đang xoa nắn trên người thị nữ đột nhiên dùng sức.

_

"Đaul"

Hai nữ hầu xinh đẹp ở hai bên chịu đựng không được cảm giác đau nhức kịch liệt truyền đến từ chỗ mẫn cảm, lập tức kêu thành tiếng.

Nhưng mà sứ giả Yêu Giao không những không dừng tay, ngược lại còn dần dần tăng thêm lực đạo, cúi đầu nhìn về phía hai thị nữ, lộ ra nụ cười lạnh lẽo: "Không có việc gì, một lát là hết đau ngay."

Ngay sau đó, tay nó trong nháy mắt biến thành một đôi móng vuốt của thằn lằn có chi chít vảy.

Móng vuốt thằn lằn dài hơn một thước trực tiếp đâm xuyên qua trái tim của hai nữ hầu.

Huyết hoa nở rộ, tiếng gào đau đớn của hai nữ hầu im bặt, sau đó hai mắt mở to chậm rãi ngã xuống.

Tiếp theo liền xuất hiện một cảnh tượng khiến da đầu người ta tê dại.

Chỉ thấy hai móng vuốt của sứ giả Yêu Giao khẽ đảo, hai trái tim vẫn đang nhảy lên bừng bừng đã bị nó khoét ra, nắm lấy trong lòng bàn tay.

Nó duỗi lưỡi rắn phân nhánh ra liếm một ngụm, sắc mặt say mê nói: "Trái tim của thiếu nữ nhân tộc vẫn mỹ vị như trước."

Vừa nói dứt lời nó liền ném hai trái tim vào trong miệng.

"Kẽo kẹt kẽo kẹt... Thanh âm nhấm nuốt khiến tất cả mọi người có mặt tại đây toàn thân lạnh buốt.

Vũ nữ bên dưới ai nấy càng là hoa dung thất sắc, che mặt kêu la sợ hãi, cục diện lập tức trở nên hoàn toàn đại loạn. "Tích đại nhân, Đại Cảnh ta đối đãi lễ ngộ với các ngươi, sao ngươi có thể làm đến mức này?!" Tử Y Hầu giận tím mặt, khẽ quát một tiếng.

Thứ mà giờ phút này sứ giả Yêu Giao đang nhấm nuốt, không phải trái tim của nữ hầu mà chính là thể diện của Đại Cảnh Quốc.

Chỉ là hai nữ hầu nhỏ nhoi, không khác gì con sâu cái kiến.

Nhưng thể diện của Đại Cảnh Quốc, không cho phép sứ giả Yêu quốc chà đạp như thế.

"Chỉ là hai nữ tử mà thôi, thế nào, Tử Y Hầu đây là đang muốn khiêu chiến đại nhân nhà ta sao?" Đúng lúc này, một tên gấu yêu đầu lĩnh bên cạnh sứ giả Yêu Giao ôm ồm hỏi.

Ngoại trừ nó, bên cạnh sứ giả Yêu Giao còn có đầu lĩnh hổ yêu, báo yêu hộ vệ.

Ba khí tức vô cùng cường hãn, còn mạnh hơn sứ giả Yêu Giao đôi chút.

Theo gấu yêu đầu lĩnh phát ra tiếng, ba hơi thở yêu khí tràn ra ngoài, ép về phía đám người Tử Y Hầu.

Tử Y Hầu lập tức biến sắc: "Hiểu lầm, hiểu lầm."

Đúng lúc này, một quan viên của Hồng Lư Tự bên cạnh Tử Y Hầu vội vàng đứng lên hòa giải, vừa cười vừa nói: "Tử Y Hầu tuyệt đối không có ý mạo phạm Tích đại nhân, chỉ là hai nữ tử mà thôi, nếu Tích đại nhân thích vậy cũng không có chuyện gì to tát, ha ha -" Nói xong hắn ta còn kêu gọi vũ nữ và nhạc công phía dưới đại đường: "Mau mau mau, tiếp tục tấu nhạc, tiếp tục múa đi -"

"Đổi một nhóm khác đi, các nàng đều bị hù dọa hoảng sợ rồi kìa."

Lúc này, sứ giả Yêu Giao đã nuốt xong hai trái tim xuống bụng, nó chà lau vết máu trên tay, khóe miệng nhếch lên một tia cười lạnh, âm u nói.

Quan viên của Hồng Lư Tự sửng sốt một chút, sau khi phản ứng lại thì vội vàng nói: "A... vâng vâng vâng, vậy thì đổi nhóm khác, tất cả các ngươi lui xuống đi, thay đổi một nhóm vũ nữ và nhạc công khác."

Chúng vũ nữ nghe xong lập tức như được đại xá, vội vàng vâng vâng dạ dạ.

Nhưng mà chẳng kịp chờ các nàng lui ra, sứ giả Yêu Giao lại nói: "Đợi đã, thủ hạ binh tướng của ta mệt nhọc cả một quãng đường dài, còn chưa được ăn đâu.

Lời này vừa ra, đám người giữa sân lại sững sờ.

Đến khi có người kịp thời phản ứng lại, ai nấy đều như bị rơi xuống Cửu U.

Gấu hổ lang báo xung quanh tức thì lộ ra vẻ hưng phấn tàn nhẫn.

"Gâm!"

Sau một khắc, không biết là yêu binh nào dẫn đầu, chúng yêu cùng nhau tiến lên, nhào về phía vũ nữ ở giữa đại đường, tiếng kêu thảm thiết lập tức vang vọng xung quanh.
Bình Luận (0)
Comment